Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-03-01 19:53:12
Lượt xem: 30

Người ủy thác nói đến đây đã khóc không thành tiếng, không thể khống chế được tâm trạng của mình. Văn Khanh để người phụ nữ này chìm vào trong giấc ngủ, còn cô thì tranh thủ đi xem cuộc đời của người ủy thác.

Người ủy thác tên là Hàn Văn Khanh, sinh ra ở một khu ổ chuột tương đối hỗn loạn, cha là một tên ma men nghiện cờ b.ạ.c chả ra gì, thiếu nợ chồng chất, uống say thì bạo lực gia đình. Mẹ trời sinh tính tình nhu nhược, từ trước đến nay chưa bao giờ biết phản kháng lại. Tuổi thơ của Hàn Văn Khanh chính là dăm ba hôm lại có người đến đập cửa nhà đòi nợ cùng với người cha nghiện rượu suốt ngày đánh chửi mẹ.

Sau này, mẹ bị cha đã uống say đẩy ngã đập đầu vào tường chếc tươi. Lúc ấy Hàn Văn Khanh vừa mới mười tuổi, tận mắt nhìn thấy thảm kịch này, từ đấy bắt đầu vào thời kỳ phản nghịch.

Khi học cấp hai thì đánh nhau, yêu sớm, say rượu, những việc nhà trường cấm cô đều làm một lần, đến mức sau này bị đuổi học, ra ngoài xã hội lại tiếp tục phóng túng.

Vào năm mười bảy tuổi, cha già thiếu nợ chồng chất, muốn bán con gái để gán nợ nhưng bị cô nghe được, Hàn Văn Khanh không chút chần chừ chạy trốn ngay lập tức. Cha già không có tiền trả nợ, bị đánh chếc tươi...

Cô một thân một mình, không ràng buộc, hôm nay có rượu hôm nay say, lê lết sống qua từng ngày, cực khổ quá nhiều, còn từng làm "kĩ nữ", bởi vì tuổi trẻ xinh đẹp nên rất được hoan nghênh. Nhưng hồng nhan chóng tàn, sau khi thanh xuân trôi hết, hai tay trống trơn cái gì cũng không có.

Lúc này Hàn Văn Khanh rốt cuộc cũng tỉnh ngộ, vì quá khứ phóng túng của bản thân mà hối hận không thôi, quyết định tạm biệt quá khứ, làm lại cuộc đời. Ngay lúc đó, cô phát hiện mình mang thai, không rõ cha đứa bé là ai. Vốn cho rằng cả đời này cô độc một mình, không ngờ còn có thể có một đứa con, điều này khiến cô vô cùng mừng rỡ, cảm thấy đây chính là ân huệ của trời cao.

Bà mai danh ẩn tích đến một thành phố xa lạ để sinh sống, rửa chén bát, bưng thức ăn giúp người ta, thậm chí quét tước cả WC. Bà không có bằng cấp lại cũng chẳng thành thạo nghề nào nên chỉ có thể làm những công việc dơ bẩn lại mệt mỏi như vậy để kiếm sống.

Nhưng cho dù công việc có vừa dơ vừa mệt đi chăng nữa, chỉ cần bà tưởng tượng về đến nhà còn có một bé con đáng yêu đang chờ mình, Hàn Văn Khanh liền cảm thấy như được tiếp đầy năng lượng, tràn ngập hy vọng mà tiếp tục kiên trì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-244.html.]

Con trai Hàn Quân Thanh của bà thật sự vô cùng ưu tú, vừa hiểu chuyện lại hiếu thuận, hơn nữa diện mạo lại còn kế thừa toàn bộ ưu điểm của bà. Vì tiết kiệm học phí, thằng bé ấy vào năm tiểu học đã nhảy hai lớp, thi đại học lại đứng nhất tỉnh, thật sự làm bà vô cùng nở mày nở mặt. Trước mặt người khác cũng chưa bao giờ e ngại về mẹ của mình. Bản thân Hàn Văn Khanh luôn cảm thấy ghét bỏ công việc lao công của chính mình, e sợ sẽ làm con trai mất mặt, thế nhưng Hàn Quân Thanh trước nay lại luôn thoải mái nói cho người khác biết, đây là mẹ của hắn.

Hàn Quân Thanh học Đại học biểu diễn chuyên nghiệp, chuyên ngành âm nhạc, đơn giản vì đã từng nghe người ta nói rằng minh tinh chính là nghề kiếm được nhiều tiền nhất.

Lớn lên trong nghèo khó giúp hắn trưởng thành từ rất sớm. Khi mà phần lớn bạn bè cùng lứa tuổi vẫn còn núp dưới sự che chở của cha mẹ, chẳng hề biết đến chút khó khăn gì, thiếu niên ấy vào năm mười sáu tuổi đã hiểu rõ tiền tài quan trọng thế nào.

Điều kiện ngoại hình của Hàn Quân Thanh rất tốt, vẻ ngoài cũng tuấn tú, thành tích học tập tốt lại thông minh, hơn nữa còn rất nỗ lực,người như vậy chắc chắn không thể nào không đạt được thành công, tuy cự tuyệt quy tắc ngầm, lại không có người chống lưng, con đường sự nghiệp của hắn vô cùng gian khổ nhưng vẫn gặt hái được chút thành tích. Mua nhà cho mẹ bằng tiền của chính mình để bà nghỉ việc mà an hưởng tuổi già thật tốt.

Nhưng vẫn luôn có một số người đố kị hắn, bắt lấy hắn không buông, cuộc sống riêng của hắn đứng đắn khiến người ta không thể soi được lỗi, liền có người đào ra quá khứ của mẹ hắn.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Cha không rõ, mẹ từng là kĩ nữ...

Chỉ hai điều này đủ đạp hắn xuống địa ngục, lúc đó hắn còn chưa đứng vững ở giới giải trí, có rất nhiều người bỏ đá xuống giếng, Hàn Quân Thanh cứ như vậy bị phong sát.

Nhìn thấy con trai mình sầu não uất ức không gượng dậy nổi, Hàn Văn Khanh cảm thấy tim mình như d.a.o cứa, hối tiếc không kịp, vừa hận tuổi trẻ nông nổi của chính mình, lại áy náy liên lụy đến con trai, dưới sự kích động, liền ngất đi, được đưa đến bệnh viện kiểm tra, ung thư gan giai đoạn cuối...

"Tôi hối hận rồi, là do tôi đã làm liên lụy thằng bé, tôi đặt trên cho nó là Quân Thanh, thằng bé cũng đã dựa theo kì vọng ấy mà trở thành một quân tử tự thanh (*), sống vô cùng chính trực trong sạch, nhưng không ngờ mình lại có một bà mẹ dơ bẩn như vậy, tôi thật lòng xin lỗi thằng bé..."

Loading...