Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-03-01 19:52:39
Lượt xem: 31

Nhưng dù vậy Tô Lạp cũng không dám lơ là cảnh giác, tâm lý huênh hoang đã tém tém lại. Cô đã cẩn thận an phận hơn, nhưng không ngờ vẫn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Tô Lạp cũng không biết tại sao những chuyện trước đây cô làm đều bị tung ra. Cái gì mà một chân đạp nhiều thuyền? Cướp bạn trai của người ta? Mập mờ với người khác?.... Trên mạng toàn là tiếng mắng chửi vô cùng khó nghe.

"Tôi sống lâu lắm rồi mới thấy có loại "em gái trà xanh*" lòng tham vô đáy một chân đạp nhiều thuyền như này!"

(*em gái trà xanh: (gốc "绿茶婊" aka "trà xanh biểu" aka "green tea bitch") thuật ngữ chỉ bọn mà trong ngoài bất nhất, ngoài giả bộ thuần lương hiền lành trong âm hiểm phóng túng dâm dục giả dối.)

"Trời đất ơi!!! Đây là Tuesday chuyên nghiệp đấy!!! Chuyên chọn đàn ông có vợ để ra tay. Cũng không sợ bị nghiệp quật!!!"

"Dù sao Văn Khanh cũng chia tay rồi mới đến với người khác. Tuy nói ngủ với nhiều nam thần nhưng tôi cũng chỉ dám hô thầm 666! Còn ả Tô Lạp này thì ngược lại, ả thế nhưng lăng nhăng với năm sáu người một lúc!"

"Cô ta mà cũng đòi so sánh với Văn Khanh? Văn Khanh người ta yêu đương đứng đắn. Tuy trùng hợp đều có con của mỗi người nhưng vẫn bình thường chán! Tô Lạp đơn giản chỉ vui chơi qua đường thôi. Đúng là đầu óc có vấn đề mà!"

"Thương các nam thần bị cô ta lừa gạt quá!"

"Thương cái gì? Kẻ thứ ba chỉ có thể đi với đồ đàn ông cặn bã. Tra nam tiện nữ vừa lứa xứng đôi. Tô Lạp cất kỹ vào, đừng có thả ra kẻo làm khổ người khác!"

.........

Tô Lạp cảm thấy mình rất vô tội. Trên thực tế, cô chỉ trêu đùa những người đó chứ không ở bên bọn họ. Dù nhiều người như vậy nhưng ngay cả một người cô còn chưa hẹn hò hẳn thôi thì nói gì đến chuyện làm con giáp thứ 13!!! Nhưng cô lại không thể giải thích những chuyện này. Cộng đồng mạng chỉ tin những gì chính mắt họ nhìn thấy, căn bản chẳng có ai nghe Tô Lạp giải thích. Tuy rằng những nam thần bị công lược đều đồng ý thanh minh giúp cô nhưng điều đó cũng không ngăn được tiếng mắng nhiếc của cộng đồng mạng. Trong đám người theo đuổi cô, tuy có người có quyền thế nhưng cũng không thể dập được chuyện này xuống, giống như là có người đứng ở sau lưng đổ thêm dầu vào lửa vậy.

Tất nhiên những chuyện này cũng không phải là trùng hợp. Dù nhiệm vụ đầu tiên của Văn Khanh là khiến cho fans biết rõ khuôn mặt thật của Tô Lạp... nhưng chuyện này thật sự không phải do cô làm!!!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-227.html.]

Người tạo nên trận cuồng phong này chính là Sơ Nhị. Bé làm vậy bởi vì hai nguyên nhân chính: Một là bé không muốn mẹ phải hứng chịu mọi chuyện. Hai là Tô Lạp quyến rũ ông cha khờ khạo của bé, tuy không thành nhưng khiến bé ghét vô cùng. Vì vậy, bé bèn tận dụng thời cơ, tung tất cả những chuyện ả ta đã làm ra.

Đối với việc này, Văn Khanh chỉ có thể nói với con trai một câu - Làm tốt lắm!

Trong khi Tô Lạp đang sứt đầu mẻ trán vội vàng thanh minh thì Văn Khanh nghĩ cũng đã đến lúc cho các con gặp mặt cha của chúng. Vì thế cô bèn lặng lẽ về nước, gửi thiếp mời đến năm người cha.

Không nói đến suy nghĩ khác nhau giữa những người nhận được thư mời, họ đều đoán già đoán non mục đích của cô. Nhưng dù nói như thế nào cũng không thể không đi nha. Bất kể giải thích rõ ràng chuyện "nhu cầu" năm đó hay chuyện của con cái - tất nhiên đều phải gặp mặt để bàn bạc giải quyết.

Vì vậy, cha dắt theo con. Một nhà mười một người cùng tề tựu một nơi.

Trong phòng hội nghị rộng lớn, Văn Khanh ngồi ở vị trí chính giữa. Đám cha con thì chia ra hai bên, ngồi đối diện nhau giống như đang tổ chức một cuộc họp nghiêm túc, đó là ngoại trừ bầu không khí đang vô cùng xấu hổ này ra...

Văn Khanh nhìn một vòng xung quanh. Thái độ của bọn trẻ vô cùng bình tĩnh, không có một chút khó chịu nào. Thậm chí hai đứa bé nhỏ nhất không biết chuyện gì đang xảy ra cũng chỉ tò mò nhìn người thân xung quanh. Đám cha tưởng như đang ngồi nghiêm chỉnh nhưng thật ra thân thể người nào cũng đang căng thẳng như sắp phải ra trận đánh giặc.

Không khí có chút vi diệu. Văn Khanh khẽ cười một tiếng, cô nói: "Mọi người hồi hộp như thế làm gì? Đã lâu không gặp. Các anh cũng không có chuyện gì muốn nói với tôi ư?"

Vừa dứt lời, năm người đàn ông cùng ngẩng đầu lên nhìn cô. Trong mười con mắt đều là ánh mắt phức tạp.

Nói gì chứ? Nếu cô thật sự muốn cho bọn họ nói thì sao cô không gặp mặt riêng từng người? Năm người cùng tụ tập lại, cho dù muốn nói cái gì cũng khó nói ra miệng. Đây là cố ý không muốn ôn chuyện với bọn họ!

"Được thôi! Nếu các anh không nói gì thì..."

"Đợi đã!" Hứa Trản dựa vào Sơ Nhất là con cả. Hắn ngồi ở vị trí đối diện với Sơ Nhất, cách Văn Khanh gần nhất. Hắn vừa nghe thấy lời của cô nói muốn bỏ qua quá khứ, không biết dây thần kinh nào bị lỗi liền lên tiếng ngắt lời.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Loading...