Xuyên Nhanh: Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính! - Chương 179
Cập nhật lúc: 2025-03-01 19:50:53
Lượt xem: 39
"Còn may là chúng ta phát hiện kịp thời, không để cho gian kế của bà ta thực hiện được!"
......
Một đám A Phiêu mồm năm miệng mười nghị luận, Thẩm Văn Xu trong lòng lại không có cảm nhận gì, việc nàng trọng sinh cũng chưa từng nói cho ai biết, ngay cả đám quỷ này cũng không biết, đây là bí mật lớn nhất của nàng, đời này đều sẽ để sâu nơi đáy lòng, cũng không định nói cho ai. Cho nên chúng nó không biết đời trước nàng thật sự rơi vào hố lửa, bị những kẻ đó tra tấn. Mối hận này đã khắc vào trong xương cốt, trong ký ức của nàng, vĩnh viễn không thể quên.
Nhưng việc đó chỉ có chính nàng biết, nếu như đời này những việc này đều chưa từng phát sinh, thế thì nàng nên làm như thế nào? Báo thù, nhưng ở trong mắt người khác những người đó rõ ràng là vô tội? Nhưng nếu không trả lại món nợ này, chính nàng lại nghẹn đến khó chịu, trong khoảng thời gian ngắn, Thẩm Văn Xu lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Việc nữ chủ rối rắm không nằm ngoài dự đoán của Văn Khanh, nhưng nàng cũng không định làm gì mà chỉ ngồi chờ lựa chọn cuối cùng của Thẩm Văn Xu. Có đôi khi nghĩ sai thì hỏng hết, sẽ để lại hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Đời trước của Thẩm Văn Xu quả thật là bi kịch, nhưng trước mắt mẹ con Lý thị cũng vô tội cực kì, các nàng không hề hay biết chuyện đời trước mình đã gây ra biết bao nhiêu tổn thương cho Thẩm Văn Xu. Tựa như Thẩm Văn Xu cũng không biết, nàng đã báo thù những người thương tổn nàng gấp trăm ngàn lần. Nếu mẹ con Lý thị vì chuyện chính mình không biết mà phải trả giá đại giới, vậy Thẩm Văn Xu cũng phải hoàn trả lại nhân quả một đời chính mình không biết kia không phải sao?
Văn Khanh hy vọng Thẩm Văn Xu có thể suy nghĩ thấu đáo, bởi vì chính nàng cũng không thích đấu tới đấu lui, nói đến cùng cũng đều là những kẻ đáng thương mà thôi. Đấu thua thì nhận được kết quả thảm hại, đấu thắng cũng chẳng có gì quá tốt đẹp. Đều là nữ tử, việc gì phải tổn thương lẫn nhau chứ?
Huống hồ, chấp niệm của người ủy thác cũng không phải ở đây.
Văn Khanh vừa nghĩ, vừa triệu hồi ra giao diện của hệ thống, hứng thú bừng bừng nghiên cứu. Cái gọi là hệ thống cung đấu, thật ra có vài cái cốt truyện, Lý Giai lúc trước mới hoàn thành một nửa cốt truyện sủng phi, lúc Văn Khanh mang về không gian vô tận thì nó cũng đã khởi động lại.
Thế nhưng bởi vì Văn Khanh là chủ nhân của nó, cho nên những vật phẩm khen thưởng vẫn giữ lại ở trong không gian của hệ thống, không bị thu hồi. Sau khi Văn Khanh khởi động lại, lần lượt xem xét từng cốt truyện trong hệ thống.
Tuyệt thế sủng phi —— hậu cung ba ngàn, độc sủng một người, tình cảm chân thành cả đời của đế vương.
Thịnh sủng Hoàng Hậu —— phượng vũ cửu thiên, đại quyền trong tay, sóng vai với đế vương, cùng hắn ngắm nhìn giang sơn như họa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/chuong-179.html.]
Mẫu nghi thiên hạ —— mẫu bằng tử quý, dù không được đế vương sủng ái, lại là người cười đến cuối cùng.
Họa quốc yêu phi —— dung mạo khuynh thành, băng tuyết chi tư, thiên hạ quần hùng cùng nổi dậy chỉ vì hy vọng nhìn thấy giai nhân mỉm cười.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Lãnh cung phế hậu —— vinh quang trở về, thiên hạ lại không người nào dám phụ.
Khất cái Hoàng Hậu —— từ ăn mày bên đường, trở thành Hoàng hậu truyền kỳ một nước.
Thanh lâu sủng phi —— danh kỹ Giang Hoài, lại được đế vương yêu thương cả đời.
......
Hoa hoè loè loẹt, đủ các loại hình thức cung đấu, cần cái gì có cái đó, chỉ có thứ ngươi không nghĩ tới, không có thứ hệ thống làm không được, nhưng mà thứ làm Văn Khanh cảm thấy hứng thú nhất lại là ——
Đồng tử đồng bào —— nữ giả nam trang, tư thế hào hùng rong ruổi khắp thiên hạ.
Cái này rất có cảm giác nha! Đấu đá ở bên trong hậu cung thì có nghĩa lí gì chứ? Rong ruổi sa trường, tung hoành thiên hạ, như vậy mới thống khoái. Văn Khanh nhìn trúng điểm này mới mang theo hệ thống cung đấu đến đây. Nhưng mà nàng cũng không muốn làm mưu sĩ của hoàng đế, đạt được độ hảo cảm hắn, mục đích của nàng chính là lớp ngụy trang hoàn hảo đến trăm phần trăm của hệ thống! Bởi vì phải tới bên trong quân doanh mới có thể hoàn thành được nguyện vọng của người ủy thác.
* Phiên ngoại kiếp trước *
Thẩm Văn Khanh ngơ ngơ ngác ngác nằm trên một tấm chiếu rơm, toàn thân trên dưới đều là dấu vết xanh xanh tím tím, nhơ nhuốc đến không thể chịu được, trên người có một tấm vải rách, miễn cưỡng che khuất thân thể trần trụi của nàng. Trong không khí có hòa lẫn mùi t.i.n.h d.ị.c.h của nam tử, khiến người vô cùng buồn nôn.
Trên người nàng không ngừng có đám binh sĩ đầy mùi khó ngửi hò hét, rong ruổi, động tác thô lỗ, ngôn ngữ thô tục, hùng hùng hổ hổ chê nàng không biết phối hợp. Vô số người tới lại đi, Thẩm Văn Khanh đều không nhớ rõ chính mình bị bao nhiêu người đè nặng, thân thể sớm đã chếc lặng không có cảm giác, ngay cả tim cũng phảng phất như ngừng đập.