Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 92. Rose killer (11)
Cập nhật lúc: 2025-07-16 16:15:34
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tựa như chẳng mấy ngạc nhiên đối với việc Hạ Lâm Âm chuyện , Ly Thương thản nhiên : “Là bọn .”
Bọn họ vốn dĩ là một thể.
Thế nhưng, vẻ mặt dửng dưng của Ly Thương kích động Hạ Lâm Âm. Liệu khi cô mới lôi trò chơi, sợ hãi, hoảng loạn bao nhiêu ? Cô vẫn nhớ như in cái cảm giác cố gắng để trấn tĩnh cơ thể nhưng vẫn cứ run lên ngớt.
Nắm đ.ấ.m siết chặt của Hạ Lâm Âm bắt đầu chuyển sang trắng nhợt, móng tay cắm sâu da: "Vậy ký ức của ?"
“Cũng do bọn .” Ly Thương thừa nhận,
trong giọng một chút áy náy hổ nào.
Bởi vì hối hận, nếu thêm một cơ hội nữa, vẫn sẽ như .
Hạ Lâm Âm nện một đ.ấ.m gương mặt tuấn tú của , Ly Thương né tránh mà chỉ đợi Hạ Lâm Âm đánh xong nắm tay cô, hỏi: "Bé cưng, đau ?"
Hắn dịu dàng hôn lên ngón tay Hạ Lâm Âm, hành xử như thể đang đối xử với báu vật trân quý.
Nước mắt cuối cùng cũng kìm mà rơi xuống, nhoè tầm mắt của Hạ Lâm Âm.
"Sao mà... Có thể, thể tự ý xoá ký ức của một chứ?"
Hạ Lâm Âm gào lên: "Chơi đùa như một con ngốc vui lắm gì?"
Ác mộng vây hãm trong lớp sương mù đen, thái độ của chị Hoa khi thấy cô, rõ ràng bản cô nhớ việc từng tập võ nhưng đòn phòng thủ...
Bây giờ, hết thảy những điều Ly Thương xác nhận.
Cô kéo trò chơi khi ký ức Ly Thương xoá sạch.
"Thật ích kỷ, nhỉ?" Ly Thương khẽ , trong nụ phần chua chát và chế giễu: "Anh sẽ lời xin với em , bởi vì hề hối hận. Mái tóc của em, đôi môi của em…”
Những ngón tay thon dài của Ly Thương mơn trớn gương mặt Hạ Lâm Âm: "Cơ thể em, kể cả linh hồn em, đều là những cơn nghiện mà chẳng dứt nổi."
Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé (●´ϖ`●)
Người từng ăn kẹo thì kẹo ngọt, từng thì sẽ ý nghĩ nó.
"Hận ?" Ly Thương cúi đầu hôn những giọt nước mắt mặt Hạ Lâm Âm, vị mặn chát ngập khắp khoang miệng.
Hận ư...
Hạ Lâm Âm đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi hận . Trước , cô cực kỳ ơn Ly Lạc tay cứu giúp hết tới khác, còn đối với Tiểu Ly thì đau lòng, áy náy. Vậy mà bây giờ khi sự thật, trong cô dường như cảm giác lẫn , tức giận cũng bất lực nhưng hề căm hận.
Cô trải qua nỗi đau chia xa trong trò chơi thứ ba, thứ tư nữa. Cô tiếp tục tổn thương Tiểu Ly. Cô thể mường tượng cái sự day dứt lúc mà cô rời .
Chẳng là vì bạn, mà là do gây tổn thương.
Trò chơi vẫn là nhiệm vụ c.h.ế.t sống ư? Cứ tiếp tục trôi qua như ?
Hạ Lâm Âm lắc đầu: " hận . Mạng là do cho, nếu thì c.h.ế.t từ lâu ."
E rằng để vượt qua những trò chơi cái lúc cô mất ký ức cũng là dựa sự hy sinh của Tiểu Ly, mạng của cô vốn thuộc về đối phương .
“ hận nghĩa là giận." Hạ Lâm Âm khổ: "Giờ hiểu cái cảm giác của khi là một npc . Bị xoá ký ức tùy ý thật ngon lành gì, đặc biệt là lúc nhận chỗ nào đó đúng lắm. Giống hệt như đang sống trong một âm mưu ."
"Anh ? Vào lúc mới bắt đầu tiếp cận , từng nghi ngờ ý đồ của ."
"Ở trong trò chơi , càng cảm thấy một cảm giác bất lực trào dâng, tựa như lát cá thớt. Khi mà rưới rượu vang đỏ lên đùa giỡn theo ý , loại cảm giác nhục nhã ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/92-rose-killer-11.html.]
Hạ Lâm Âm khẽ nhếch khóe môi: " vẫn nhớ như in."
"Bé cưng ..."
Khi mà Hạ Lâm Âm bảo rằng hận , Ly Thương thấy như Thượng đế phù hộ, vui mừng phấn khích như thể trở thành hạnh phúc nhất thế giới.
những lời đó của Hạ Lâm Âm nhanh chóng khiến trái tim Ly Thương thắt , khỏi cảm thấy hoảng loạn và bồn chồn.
"Hơn nữa..." Hạ Lâm Âm : " chỉ cảm thấy sợ hãi con đường phía mà thôi, hai mãi là kẻ thù của ."
Ly thương ôm chầm Hạ Lâm Âm lòng, Hạ Lâm Âm vùng vẫy càng đổi lấy cái ôm chặt hơn từ .
"Xin em nhiều, bé cưng. Xin em, xoá ký ức em chút nào, thế nhưng phần ký ức mất của em thực sự hồi ức đẽ gì, chỉ giữa hai chúng thể từ đầu thôi."
“Giờ đây, cạnh em với tư cách là bảo vệ, thế nên lừa trò chơi, xác lập là phận chơi. Kết quả là g.i.ế.c hồn ma trong một trò chơi, đó trò chơi phát hiện. Lúc bố trí phận chơi cần giết."
"Trò chơi luôn đối phó . Có vài xoá sạch ký ức, dẫu tìm về nữa. Bây giờ vẫn sự kiểm soát của trò chơi, mặc dù thể một việc nhưng còn lâu mới đủ."
"Em yên tâm, một ngày nào đó sẽ thoát khỏi sự kiểm soát của trò chơi. Hơn nữa, mày mò vài thứ phía trò chơi , giờ thể khống chế một npc cấp thấp. Thứ , từ tới giờ chỉ là thoát khỏi nó, mà còn là kiểm soát tất cả."
Một tia khát m.á.u loé qua trong mắt Ly Thương. Nếu thể đảo ngược phận con mồi và thợ săn, cũng thể đảo ngược phận kẻ kiểm soát và kiểm soát.
Nghe Ly Thương thế, Hạ Lâm Âm chợt nhớ tới trong trò chơi thứ nhất, ngoại trừ lúc cô lâm nguy hiểm thì Ly Lạc bao giờ sử dụng đao.
Khiến cho bọn họ chơi .
Trong trò chơi thứ hai, Ly Lạc chỉ dùng cưa điện để g.i.ế.c c.h.ế.t hai con cương thi hành hạ tới chết, đánh với sói, nếu dựa sức mạnh thực sự của Ly Lạc, chắc chắn vẫn thể hạ gục sói ngay tức khắc, nhưng mà Ly Lạc thả nó . Tức là lúc Ly Lạc đè nén thực lực , tránh trò chơi phát hiện.
Thì là thế.....
"Vậy trò thứ ba, thứ tư thì ?" Hạ lâm tò mò hỏi: "Trò chơi thứ ba xuất hiện phận chơi."
“Cái ..."
Lần đầu tiên Hạ Lâm Âm thấy giọng thoáng do dự của Ly Thương.
"Chỉ là đau khổ khi mà thấy em quên , trong lòng cực kỳ mâu thuẫn. Muốn cho em nhớ nhưng cũng em nhớ đến, thế nên, giúp em hồi tưởng cảnh chúng gặp ."
"Ý là trò chơi thứ ba, thứ tư là những trò từng trải qua ?" Hạ Lâm Âm ngước mắt lên .
“Không sai.” Ly thương nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mềm mại của cô.
“Lần thì ? Giờ nên đây? Nhiệm vụ của bọn là g.i.ế.c c.h.ế.t Rose Killer. g.i.ế.c , đau đớn lắm, đau. thật sự sống qua cơn đau nữa ."
Vẻ mặt Ly Thương đổi: "Ý em là ? Muốn chết?"
Hắn như thể đang nhớ tới ký ức mấy , đột nhiên điên cuồng lên: "Không phép! Anh cho phép em suy nghĩ như !"
"Âm Âm, nhất là em nên ý nghĩ , hiểu ? Anh sẽ điên lên mất, điên đó, sẽ kéo cả thế giới, bao gồm cả để chôn cùng em. Anh Âm Âm của nhất mà, ắt hẳn sẽ thấy chuyện xảy , đúng chứ?"
"Âm Âm, Âm Âm ..."
Người đàn ông mặt ôm lấy gương mặt cô với những ngón tay đang run rẩy, gọi tên cô mãi dứt.
Lạ lẫm nhưng quen thuộc.
Hạ Lâm Âm cảnh giác hỏi: “Anh Ly Thương, là ai?”