Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 87. Rose killer (6)

Cập nhật lúc: 2025-06-20 13:23:17
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên vách tường loang lổ dán đầy các loại quảng cáo nhỏ, bóng đèn gắn trên cột điện chiếu ra ánh sáng màu vàng nhạt, thu hút vô số con côn trùng xoay tròn quanh bóng đèn.

Toang! Hình như mình bị lạc rồi!

Nhìn cảnh vật hoàn toàn lạ lẫm này, Hạ Lâm Âm lấy chiếc điện thoại vừa bỏ vào túi xách ra, rồi mở bản đồ, tìm đường trở về lại căn nhà thuê.

“Người đẹp, muộn thế này mà còn ở ngoài à. Có muốn anh đưa cưng về nhà không?"

Một gã vô gia cư toàn thân nồng nặc mùi rượu, quần áo rách rưới nghiêng ngả đi về phía Hạ Lâm Âm.

Hạ Lâm Âm liếc nhìn gã một cái, nói: "Không cần đâu.”

Lối ra ở bên trái, đi về trái rồi rẽ phải là có thể ra ngoài. Hạ Lâm Âm quay người đi về bên trái theo hướng chỉ dẫn trên bản đồ.

"Người đẹp à, anh cho cưng coi bảo bối được không? Hé hé." Gã vô gia cư nở nụ cười tục tĩu, rồi bất chợt cởi quần xuống.

Hạ Lâm Âm không để ý đến gã, vẻ mặt bình thản tiếp tục hướng về phía trước.

Gã vô gia cư trợn mắt nhìn Hạ Lâm Âm đi ngang qua mình. Phải ứng này hơi sai sai ta.

Kéo quần lên xong, gã vô gia cư toàn hơi men lao tới chỗ Hạ Lâm Âm, chuẩn bị ôm Hạ Lâm Âm từ sau rồi giật mạnh xuống đất. Tuy nhiên, hai cánh tay dang rộng của gã lại không vớ trúng gì.

Gã vô gia cư vẫn giữ nguyên tư thế cánh tay vồ tới, gã kinh ngạc nhìn Hạ Lâm Âm đã ở phía bên kia chỉ trong chớp mắt.

Không tin cái điều quái lạ này, lại nhào qua một lần nữa nhưng vẫn vồ không trúng gì, ngay cả cái góc áo cũng chẳng chộp được.

Một cơn gió đêm lạnh lẽo thổi qua khiến mái tóc đen của Hạ Lâm Âm bay tứ tung, cô vô cảm nhìn gã vô gia cư, dòng m.á.u đỏ sẫm túa ra ào ạt từ lòng bàn chân.

Bóng đỏ vụt qua, tốc độ giống như là dịch chuyển, Hạ Lâm Âm đã đứng ngay trước mặt gã vô gia cư, hơi khí lạnh ập thẳng vào mặt gã.

“Quỷ, quỷ rồi a a a!” Tiếng kêu kinh hãi vang vọng khắp con hẻm nhỏ, gã vô gia cư lại bò rồi lăn chạy trốn đi, bị hù tới mức mất trí.

Sau khi gã vô gia cư bỏ chạy, Hạ Lâm Âm rùng mình, xoa nhẹ da gà nổi rần rần trên cánh tay, hàm răng run lên cầm cập: "Lạnh quá đi, lạnh quá đi."

 

 Ngày hôm sau, khi Hạ Lâm Âm vẫn còn nằm trong chăn, điện thoại đặt trên chiếc tủ đầu giường rung lên.

Duỗi tay chạm vào điện thoại, liếc nhìn thoáng qua nơi hiển thị người gọi, Hạ Lâm Âm nhận cuộc gọi: "Alo, A Hinh sao, có chuyện gì thế?”

“Tiểu Âm, xảy ra chuyện rồi, em qua đây nhanh đi." Giọng nói có phần nghiêm trọng của Thượng Quan Hinh truyền tới từ bên kia điện thoại.

"Được, giờ tôi qua liền." Cúp máy xong, Hạ Lâm Âm xốc chăn lên, mặc quần áo rồi đứng dậy."

Sau khi Hạ Lâm Âm nhanh chóng đến phòng làm việc, Thượng Quan Hinh cũng không nhiều lời, nói thẳng ra: "Sáng nay có người phát hiện một t.h.i t.h.ể nam trên phố Thanh Thủy."

"Phố Thanh Thủy á?" Hạ Lâm Âm sửng sốt. Hình như tối hôm qua cô có lang thang quanh phố Thanh Thủy, dường như lúc tìm đường cô thấy qua con phố này.

Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé (●´ϖ`●)

“Đây là ảnh chụp.” Thượng Quan Hinh đưa tấm ảnh chụp trên bàn cho Hạ Lâm Âm.

Gã vô cư áo quần rách rưới nằm trên mặt đất, m.á.u tươi chảy thành một vũng dưới người gã ta, những cánh hoa tường vi mềm mại trôi nổi trên vũng máu.

Nhìn thấy t.h.i t.h.ể nam trong tấm ảnh, Hạ Lâm Âm hít một hơi, bịt miệng mình lại.

"Ngạc nhiên đúng không, lúc mà chúng ta vẫn chưa xác định được Chu Khả Phương có phải bị Rose Killer g.i.ế.c hay không thì lại xuất hiện thêm một t.h.i t.h.ể nam thế này."

Thượng Quan Hinh thở dài đầy bất lực, khi mới nhận được tin tức này, cô thật sự sợ đến ngơ người. Nếu lần đầu tiên là ngoài ý muốn, vậy lần hai là sao đây?

Bây giờ cô ấy lại càng không dám chắc hai vụ án này có phải do Rose Killer làm hay không nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/87-rose-killer-6.html.]

Cao Hải Xuyên nhìn chồng tài liệu trên bàn, lông mày nhíu chặt tới mức có thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi. Thật vô lý, hoàn toàn không hợp lý chút nào.

Rốt cuộc hai vụ án này là chuyện sao đây? Sao có thể hoàn toàn diễn ra không theo lẽ thường được!

Cao Hải Xuyên nghĩ mãi cũng không ra, chuyện đã phát triển theo hướng càng ngày càng khó lường trước được.

Mặc dù sự việc mới xảy ra vào sáng nay nhưng đã được tải lên trang web ẩn này ngay đầu tiên. Doãn Dật Trần phấn khích theo dõi một tràng kêu rên trong khu tin nhắn.

"Chúa tể bóng tối, Ma Thần vĩ đại ơi, tại sao, tại sao mà ngài thà để m.á.u tươi của gã vô gia cư và thứ con gái côn đồ vấy bẩn đôi tay mình còn hơn chấp nhận sự dâng hiến của tôi, linh hồn tôi vậy."

"Ngài ác quỷ tôn kính, xin ngài hãy đưa con rời đi, để con trở thành tôi tớ trung thành nhất của ngài."

 

"Tôi không tin! Không tin tối qua ác quỷ đến chỉ để g.i.ế.c một gã vô gia cư!"

 

"Đây không phải sự thật! Rõ là lừa đảo! Chúng ta cần nên tìm ra cái kẻ đã giả mạo Rose Killer!"

 

...

Thượng Quan Hinh cầm một tập tài liệu đánh nhẹ vào đầu Doãn Dật Trần: "Hoạ ngập đầu rồi mà anh còn cười được!"

Cắm ngón tay vào, vuốt tóc mái ra sau đầu, Doãn Dật Trần dựa vào ghế: "Còn có thể làm gì à? Tác phong của tên Rose Killer này hoàn toàn chẳng hiểu truy vết, cô hoàn toàn không đoán được gã sẽ định làm chuyện gì tiếp theo."

“Chúng ta không chơi lại hắn đâu.” Hạ Lâm Âm đột nhiên nói.

Cô ngạc nhiên nhìn tấm ảnh không chỉ vì mục tiêu thứ hai của Rose Killer là gã vô gia cư, mà còn bởi cô biết cái gã vô gia cư này.

Chẳng phải gã vô gia cư này là cái kẻ mà cô đã gặp tối qua sao?

"Mặc dù hai vụ án này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ta, thế nhưng vẫn còn hy vọng mà. Nói không chừng tới lúc đó trò chơi sẽ cho chúng ta một ít manh mối." Thượng Quan Hinh an ủi.

Hạ Lâm Âm lắc đầu: "Không giống, hắn khác với những NPC khác. Chúng ta không đấu lại hắn được đâu."

Đây vốn dĩ là một ván cờ không có cơ hội thắng.

"Tối hôm qua tôi có gặp gã vô gia cư này, gã tính dở trò đồi bại nhưng bị tôi doạ chạy mất."

"Cô nói tối qua mình đã thấy gã vô gia cư này sao?"

Thượng Quan Hinh cau mày khó hiểu, sau đó cô ấy bụp tay lại như vừa nhớ tới điều gì: "Cô đã đi ghi lời khai sau ngày xảy ra vụ của Chu Khả Phương."

Hạ Lâm Âm gật đầu: "Đúng thế."

“Chu Khả Phương muốn bắt nạt cô nhưng thành ra lại mất mạng, gã vô gia cư muốn quấy rối cô, thế nhưng lại chết." Thượng Quan Hinh xoa cằm ngẫm nghĩ: "Không lẽ Rose Killer biết chúng ta đang điều tra hắn nên mới đưa ra cảnh cáo."

“Có thể, hoàn toàn có khả năng, vậy thì mọi chuyện đều có lí rồi!" Cao Hải Xuyên thả lỏng cặp mày vẫn mãi nhíu chặt, phấn khích nói: "Rose Killer phát hiện ra chúng ta đang điều tra hắn, vì vậy mới cảnh cáo chúng ta theo cách này!"

Dù rằng nghĩ như vậy nhưng trong lòng Thượng Quan Hinh vẫn còn thắc mắc: "Cơ mà ngoại trừ chúng ta ra, cả thế giới cũng đang điều tra hắn mà. Tại sao hắn chỉ cảnh cáo mỗi chúng ta?”

Cao Hải Xuyên nói: “Bởi vì chỉ mình chúng ta điều tra thành phố A. Rose Killer chắc chắn rất tò mò tại sao chúng ta có thể biết kế hoạch của hắn, biết mục tiêu tiếp theo của hắn là ở thành phố A.”

 

Doãn Dật Trần lắc đầu: "Nếu gã đã phát hiện chúng ta, Rose Killer tài giỏi như vậy thì sao không trực tiếp g.i.ế.c chúng ta đi, còn cần làm chuyện thừa thãi, cảnh cáo chúng ta làm gì.”

Thượng Quan Hinh: “Bởi vì trò chơi có hạn chế với Rose Killer!”

Cao Hải Xuyên: “Bởi vì hắn muốn biết chúng ta làm thế nào mà biết hắn sẽ tới thành phố A.”

Nghe thấy Thượng Quan Hinh và Cao Hải Xuyên nói vậy, Doãn Dật Trần nhún vai, ánh mắt hướng về Hạ Lâm Âm đang lơ là, trong mắt cậu loé lên một tia sáng u ám.

Loading...