Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 61. Thuốc màu của chú hề (13)

Cập nhật lúc: 2024-09-30 13:03:45
Lượt xem: 51

Chú hề nhìn Hạ Lâm Âm và… Chiếc cốc xúc xắc màu đen trong tay cô.

 

Trong mắt hắn hiện lên một tia đen tối, giống như từng gợn sóng nguy hiểm của hồ sâu, sâu trong đáy mắt như có thứ gì đó muốn trào ra.

 

Khoé môi đáng sợ cong lên, chú hề há miệng phun ra một từ: “Được.”

 

Hạ Lâm Âm cảm thấy nụ cười của chú hề khá quái dị, khiến cô có một loại ảo giác mình đang bị một con rắn lạnh băng ẩn nấp trong góc tối theo dõi.

 

Gạt đi cảm giác lo lắng bất an trong lòng, Hạ Lâm Âm nhanh chóng lắc cốc xúc xắc.

 

Hạ Lâm Âm ngừng lắc chiếc cốc, rồi nhìn chú hề hỏi: “To hay nhỏ.”

 

“Nhỏ.” Chú hề trả lời không chút do dự.

 

Hạ Lâm Âm mở nắp ra, nhìn số xúc xắc biểu thị trên viên xúc xắc, cô không hề lấy làm ngạc nhiên.

 

Về cơ bản, chiếc cốc xúc xắc khi dùng sẽ thiên về người sử dụng nó, là cô. Còn nếu đối thủ đặt cược với cô muốn thắng cô, ngoại trừ may mắn ra thì còn phải phụ thuộc vào thực lực.

 

Chú hề là boss cuối trong trò chơi này, chắc chắn một viên xúc xắc không thể nào thắng hắn được.

 

Cô có thể phải nổ mất hai viên xúc xắc, thậm chí là… Ba viên.

 

Thổi sạch bột mịn trên cốc xúc xắc, Hạ Lâm Âm lại lấy thêm một viên xúc xắc khác, đợt đánh cược thứ hai bắt đầu.

 

Âm thanh “bùm bùm” đập vào màng nhĩ mỗi người và chợt dừng lại sau lần lắc dồn dập.

 

“Nhỏ.” Chú hề trả lời không chút do dự như viên đầu tiên.

 

Hạ Lâm Âm thầm cầu nguyện trong lòng rồi mở nắp ra, xúc xắc nổ bùm một cái, chú hề vẫn trả lời đúng trong lượt chơi này.

 

Hạ Lâm Âm cắn cánh môi, lấy viên xúc xắc cuối cùng ra. Đây là viên xúc xắc thứ ba và cũng là viên cuối cùng cô còn sót lại, viên này nhất định phải thắng được chú hề! Nếu không tình huống của bọn họ sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm!

 

Nhưng nghĩ tới bộ dáng tự tin của chú hề khi đoán ra con số vừa rồi, Hạ Lâm Âm không khỏi lo lắng, sợ rằng viên xúc xắc tiếp theo cũng sẽ phải đối mặt với số phận bị nổ tung.

 

Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé

Khi Hạ Lâm Âm chuẩn bị lắc cốc xúc xắc lần thứ ba, chú hề đột nhiên nói: “Tiền cược của cô hơi nhỏ đó, mỗi lần thua chỉ bị nổ xúc xắc mà thôi, chẳng thú vị gì cả. Ta muốn thêm tiền cược, nếu không tự chơi mình đi.”

 

Hạ Lâm Âm có hơi ngạc nhiên, bởi vì từ khi sử dụng xúc xắc đến nay, cô chưa từng gặp phải tình huống này.

 

Nhưng nhớ tới việc chú hề là boss lớn nhất của trò chơi này, chắc chắn không phải nhân vật dễ dàng đối phó, hơn nữa, cô mới sở hữu chiếc cốc xúc xắc này không lâu, cũng chưa hiểu hết công năng của nó.

 

Tình huống hiện tại có thể là vì sau khi chú hề và cô đánh cược hai lần, chiếc cốc xúc xắc đã chịu chút ảnh hưởng từ hắn, vậy nên hắn mới có thể đưa ra yêu cầu bản thân.

 

Hạ Lâm Âm nhíu mày: “Anh muốn cược thêm gì?”

 

“Cược sau khi cô thua thì có dám hôn ta không.”

 

Nghe chú hề nói, Hạ Lâm Âm không giấu được vẻ kinh ngạc trên mặt, đây là tiền cược quái quỷ gì vậy?

 

Chú hề cười tươi rói, nụ cười tràn đầy ác ý kèm theo sự phấn khích khi sắp thực hiện được trò đùa dai: “Nếu cô thua, cô phải hôn ta một cái.”

 

“Cút đi! Thằng hề mày không những không tuân thủ uy tín, mà còn là biến thái nữa! Chẳng trách không có ai chịu làm bạn với mày!”

 

Trong tay Lightning xuất hiện một sợi xích sắt màu đen, anh vung xích sắt về phía chú hề, những dòng điện màu tím kêu lách cách xung quanh sợi xích.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/61-thuoc-mau-cua-chu-he-13.html.]

Tựa như bị lời nói của Lightning kích thích, “Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!” những bóng đèn trong công viên giải trí lần lượt nổ tung.

 

Tia lửa tóe ra khắp nơi, toàn bộ công viên giải trí dần tối sầm lại khi những chiếc đèn tiếp tục phát nổ.

 

Xích sắt Lightning vung ra còn chưa đến gần người của chú hề thì đã bị kết giới trước người hắn chặn lại.

 

Lightning vung sợi xích hết lần này tới lần khác, dòng điện xung quanh sợi xích sắc bén cắt vào hư không, mang theo sức mạnh khủng khiếp. Nhưng kết giới trước người chú hề giống như tường thành không thể phá vỡ, hắn không hề tổn hại gì đi về phía Lightning.

 

Máu tươi từ hai bên khoé miệng chảy xuống, tươi rói, đỏ rực, từng giọt từng giọt dừng trên trang phục lộng lẫy của chú hề.

 

Giống như ác quỷ bước ra từ trong bóng tối, hai con ngươi của chú hề tối đen, khuôn mặt nở nụ cười dữ tợn khiến người ta sởn tóc gáy.

 

Dưới ánh mắt âm u của chú hề, Lightning giống như bị đôi tay vô hình bóp chặt lấy cổ, hai chân rời khỏi mặt đất, Lightning lơ lửng giữa không trung đá đá chân, anh há to miệng, bóp lấy cổ bản thân để thoát ra, không khí càng ngày càng loãng hơn.

 

Khuôn mặt tuấn tú chuyển thành màu gan heo, đôi mắt đào hoa cũng dần dần trợn thành mắt cá chết. Vào giờ phút này, trong đầu Lightning chỉ có một suy nghĩ, đó là anh sắp c.h.ế.t rồi!

 

Giọng nói giống như vang vọng vang lên: “Tôi đánh cược với anh!”

 

Chú hề nghiêng đầu nhìn Hạ Lâm Âm, rồi Lightning rơi từ không trung xuống, không khí xộc vào trong mũi, anh che lấy yết hầu, không ngừng ho khan. NPC lần này cừ quá.

 

Chú hề lợi hại như vậy, bọn họ không thể nào cướp chìa khoá được, nhưng chú hề lại không muốn đưa chìa khóa cho bọn họ, chẳng lẽ trò chơi lần này còn có phương thức khác sao?

 

Bọn họ đã xem nhẹ nơi nào ư?

 

Cơ hội sống thực chất không nằm ở chú hề?

 

Nếu không cứ tiếp tục như vậy, bọn họ chỉ có một con đường c.h.ế.t mà thôi!

 

“Tôi và anh đánh cược, tôi đồng ý… Cho anh thêm tiền cược.”

 

Sau khi Hạ Lâm Âm bình tĩnh lại, cô lắc chiếc cốc xúc xắc, lắc xong, cô nín thở nhìn chú hề, trong lòng có hơi căng thẳng, bàn tay cầm cốc xúc xắc cũng đổ mồ hôi hột.

 

Đã ván thứ ba rồi, chắc chắn phải cho cô thắng một phen!

 

Dù sao đây cũng là chiếc cốc xúc xắc mà Tiểu Ly cho cô, một vũ khí chiến đấu vô cùng lợi hại!

 

Chú hề giống như nhận ra sự lo lắng của Hạ Lâm Âm, lần này cũng không vội vàng trả lời, nhàn nhã thoải mái như một con mèo đùa bỡn chuột, trong mắt mang theo chút tìm tòi, sau một lúc lặng yên tra tấn người, chú hề mới đáp: “Nhỏ.”

 

Lần này mở cốc xúc xắc còn khó khăn hơn cả mấy lần trước, cái nắp trong tay như nặng tận ngàn cân. Hạ Lâm Âm mở nắp ra, khi nhìn thấy con số trên xúc xắc, lòng cô trùng xuống.

 

“Xem ra ta trả lời đúng rồi, may mắn ghê.”

 

Chú hề mỉm cười sung sướng, giống như người thợ săn cuối cùng cũng bắt được con mồi mình hằng mong ước, rửa sạch con mồi, nấu thành món ngon tuyệt hảo, rồi vắt chiếc khăn sạch lên, lấy d.a.o lấy nĩa bắt đầu thưởng thức món ngon.

 

“Lại đây hôn ta nào!” Thậm chí chú hề còn hơi vểnh miệng lên.

 

Khuôn mặt Hạ Lâm Âm đỏ bừng, dưới ánh mắt trắng trợn của chú hề, cô thật sự chỉ muốn tìm cái khe đất mà chui xuống.

 

Thấy Hạ Lâm Âm không nhúc nhích, ánh mắt chú hề tối sầm lại, hắn đột nhiên dịch chuyển đến trước Hạ Lâm Âm, thân hình cao lớn cực kỳ có cảm giác áp bách ép tới.

 

Gương mặt chú hề bất chợt phóng to trước mắt cô, Hạ Lâm Âm không kịp phòng bị lảo đảo về sau mấy bước, chú hề vươn tay ôm lấy eo cô.

 

Ngón tay xương xẩu của chú hề nâng cằm Hạ Lâm Âm lên, hắn nở nụ cười xấu xa đến mức không thể diễn tả nổi.

 

“Sao nào? Không muốn hôn ta tới vậy sao? Hay là bộ dáng bây giờ của ta khiến cô chán ghét, gương mặt ta làm cô khó xuống tay hử? Nhưng cô thua mà, cô… Ưm!”

Loading...