Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 48. Cục hộ tống Linh Môn (21) (xong)
Cập nhật lúc: 2024-09-02 15:02:56
Lượt xem: 128
Hạ Lâm Âm bị t.h.i t.h.ể mập mạp vướng ngã xuống đất, ngồi trong vũng máu, nhìn m.á.u tươi dính đầy trên tay, cô hỏi: "Tiểu Ly, nếu lúc ấy tỷ không cứu đệ thì sao đây?"
Trong mắt Tiểu Ly hiện lên một tia âm trầm, giọng nói vẫn mềm mại đáng yêu như cũ: "Tỷ, tỷ hối hận vì đã cứu đệ sao? Đệ đã nói rồi, bất cứ người chơi nào gặp phải đệ, đều sẽ c.h.ế.t cả."
Nhìn Hạ Lâm Âm rũ mắt không nói một lời nào, Tiểu Ly thở dài ngồi xổm trước mặt cô: "Nếu như trước đó đệ c.h.ế.t thì nhiệm vụ người chơi chính là… Giết c.h.ế.t lệ quỷ Tiểu Ly!"
“Tỷ, tỷ ôm đệ một cái được không?” Tiểu Ly dang rộng hai tay hướng về phía Hạ Lâm Âm, bày ra một tư thế muốn ôm.
Hạ Lâm Âm ngồi bất động trong vũng máu, cúi đầu không nói gì, trên mặt không có một biểu cảm gì như người mất hồn.
Tiểu Ly nắm lấy tay phải của Hạ Lâm Âm, một con d.a.o găm từ đâu xuất hiện trong tay cậu, đặt con d.a.o găm vào lòng bàn tay Hạ Lâm Âm, bắt Hạ Lâm Âm nắm năm ngón tay lại với nhau. Cậu vòng tay quanh Hạ Lâm Âm và cầm con d.a.o găm với cô.
Hạ Lâm Âm như mới bừng tỉnh, giãy giụa muốn rút tay ra nhưng Tiểu Ly đã nắm c.h.ặ.t t.a.y cô như kìm sắt: "Tiểu Ly, đệ muốn làm gì?"
Tiểu Ly ngẩng đầu lên, mỉm cười rực rỡ như đoá hoa với Hạ Lâm Âm. Ngay giây tiếp theo, cậu ôm chặt Hạ Lâm Âm và cắm con d.a.o găm vào người.
"Đệ mà không c.h.ế.t thì người c.h.ế.t sẽ là tỷ tỷ đó." Tiểu Ly dựa vào trên vai Hạ Lâm Âm, nói.
Nước mắt tràn khỏi khoé mi, Hạ Lâm Âm run rẩy đẩy Tiểu Ly ra, nhìn con d.a.o găm sáng loáng cắm vào bụng Tiểu Ly, giọng nói run nhẹ: “Tiểu Ly, đừng cử động, bây giờ tỷ sẽ băng bó cho đệ để cầm máu. Nhất định đệ sẽ không chết."
Cô vội vàng xé quần áo trên người mình ra: "Nếu đệ thật sự thích tỷ tỷ, thì ngoan ngoãn nghe lời tỷ tỷ, đừng nhúc nhích."
"Tỷ tỷ, đ.â.m trật mất rồi." Nhìn con d.a.o găm đ.â.m vào bụng mình, Tiểu Ly cau mày nói rồi rút con d.a.o găm ra, m.á.u tươi phun lên mặt Hạ Lâm Âm.
"Ai nha! Dính vào mặt tỷ tỷ rồi." Cậu đưa tay lau vết m.á.u trên mặt Hạ Lâm Âm, miệng vết thương trên bụng ồ ạt chảy ra làm bẩn y phục của cậu.
Tiểu Ly lại đặt d.a.o găm vào trong tay Hạ Lâm Âm: "Tỷ tỷ, đệ không hề thấy đau, chút đau này không là gì đối với Tiểu Ly cả."
Cậu chỉ vào vị trí trái tim của mình: "Tỷ tỷ, đ.â.m vào đây đi, lần này đừng đ.â.m trật nữa."
Hạ Lâm Âm gần như bị cậu làm cho phát điên, cô hung hăng ném con d.a.o găm trong tay đi, con d.a.o găm phát ra âm thanh leng keng khi rơi trên mặt đất.
"Tỷ sẽ không g.i.ế.c đệ!"
"Thật đáng giận! Đệ thật muốn c.h.ế.t dưới tay tỷ tỷ nhưng chỉ nguyện vọng này tỷ cũng không thỏa mãn đệ! Đệ chỉ đành phải tự sát mà thôi!"
Khi Hạ Lâm Âm kịp phản ứng và muốn ngăn cản thì đã quá muộn, Tiểu Ly vỗ một chưởng thật mạnh vào n.g.ự.c mình.
Máu từ trong miệng phun ra, ánh mắt dần dần tối sầm lại giống như ngọn nến sắp tắt.
Tiểu Ly giang rộng cánh tay: "Tỷ à, tỷ ôm đệ một cái được không?"
Hạ Lâm Âm ôm chặt Tiểu Ly vào lòng, nức nở nói: "Được."
Nằm ở trên vai Hạ Lâm Âm, trên mặt Tiểu Ly lộ ra nụ cười mãn nguyện, giọng nói càng lúc càng nhỏ: "Tỷ tỷ, đệ buồn ngủ quá, tỷ hát được không? Hát ru cũng được rồi."
Trên mặt Hạ Lâm Âm hiện lên một chút xấu hổ, cô mở miệng phát ra âm thanh ầm ừ không rõ ràng và vỗ nhẹ vào lưng Tiểu Ly.
"Tỷ tỷ, tỷ hát dở thật đó..." Tiểu Lý cười nhắm mắt lại, bàn tay nhỏ bé trượt khỏi người Hạ Lâm Âm, buông thõng sang một bên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/48-cuc-ho-tong-linh-mon-21-xong.html.]
"A…" Hạ Lâm Âm ôm lấy thân thể Tiểu Ly, phát ra tiếng khóc đứt ruột xé gan: "Tiểu Ly! Tiểu Ly!"
Một lúc sau, trong cung điện trống vắng, lạnh lẽo vang lên giọng hát Hạ Lâm Âm: "Ngoan nào, bé cưng ngoan, ngoan nào…"
Với đôi mắt trống rỗng, cô nhẹ nhàng lay động cơ thể, động tác dịu dàng vỗ lưng Tiểu Ly.
“Mặc dù Tiểu Ly rất vui khi thấy tỷ tỷ đau buồn vì đệ c.h.ế.t như vậy, nhưng khi nghe thấy tỷ gọi đệ là bé cưng, ừm… Đệ thật sự muốn làm gì đó với tỷ, để tỷ có thể thay đổi cách gọi sai lầm này, cơ mà đệ cảm thấy tỷ sắp bị đệ chơi hỏng rồi ấy."
Nghe thấy giọng của Tiểu Ly, Hạ Lâm Âm vội cúi đầu nhìn, nhưng Tiểu Ly trong vòng tay cô nhắm chặt mắt, vẫn là một khối t.h.i t.h.ể lạnh như băng.
Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé
Cô quay lại nhìn, thấy Tiểu Ly lơ lửng giữa không trung, hai chân cách mặt đất.
"Nếu như trước đó đệ chết, nhiệm vụ người chơi đó là… Giết c.h.ế.t lệ quỷ Tiểu Ly!"
Câu nói của Tiểu Ly hiện lên trong đầu, Hạ Lâm Âm hít một hơi lạnh, cô che miệng lại, nhìn Tiểu Ly biến thành lệ quỷ trước mặt không biết nên phản ứng như thế nào.
Đôi mắt Tiểu Ly không còn là màu đen tuyền nữa mà là màu đỏ như máu, cậu lướt về phía Hạ Lâm Âm: "Tỷ tỷ, nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành, lấy đôi giày cao gót của tỷ ra, và… Hãy g.i.ế.c đệ đi."
Hạ Lâm Âm bịt tai và hét lên: "Đi đi! Đi đi! Đừng đến đây!"
Tiểu Ly chạm vào má của Hạ Lâm Âm với bàn tay vô cùng lạnh lẽo của mình, lời nói giống như đang mê hoặc: "Tỷ tỷ, g.i.ế.c đệ đi."
“A a a!” Hạ Lâm Âm như phát điên hét lên, đứng dậy chạy ra ngoài cung điện, nhưng đi không được hai bước thì vấp phải thứ gì đó và ngã trên mặt đất.
Hạ Lâm Âm nằm trên mặt đất, cảm thấy một đôi bàn tay nhỏ bé lạnh giá có thể do bị tê cóng nắm lấy mắt cá chân của cô, rồi di chuyển lên bắp chân của cô, cho dù cách một lớp vải, hơi lạnh này cũng có thể thấm vào da cô.
Tiểu Ly trèo lên lưng Hạ Lâm Âm, ôm lấy cơ thể Hạ Lâm Âm như một con bạch tuộc và đè cô dưới thân cậu.
Gương mặt dán mặt đất, Hạ Lâm Âm chỉ cảm thấy sau lưng mình có một khối băng còn lạnh hơn mặt đất gấp nhiều lần, nặng nề.
Mọi bộ phận trên cơ thể đều bị cái lạnh đó giam cầm, không thể động đậy cũng không thể trốn thoát.
Thần linh ơi! Ai tới cứu cô đi!
Quay đầu lại, cô bắt gặp đôi mắt đỏ như m.á.u của Tiểu Ly, Hạ Lâm Âm nhắm mắt lại âm thầm khóc. Ai có thể nói cho cô biết cậu bé ngồi trên xe lăn tiều tụy đó đã đi đâu rồi? Tại sao lại trở nên như thế này?
“Mắt tỷ tỷ sưng thành quả óc chó mất rồi.” Tiểu Lý đặt bàn tay lạnh giá lên mắt Hạ Lâm Âm.
Cậu thở dài: "Quên đi, đệ sẽ tự làm vậy."
Quỷ hồn Tiểu Ly dần dần trở nên trong suốt, nhỏ giọng nói bên tai Hạ Lâm Âm: "Tỷ, chúng ta sẽ còn gặp lại..."
Khi Hạ Lâm Âm mở mắt ra, cô đã trở về khách sạn, bên tai dường như vẫn còn giọng nói trẻ con của Tiểu Ly.
Cô thất thần cuộn tròn trong chăn, không nhúc nhích cho đến khi lòng bàn tay truyền đến một cảm giác đau đớn.
"Người chơi thân mến, chúc mừng bạn hoàn thành ván thứ ba và thu được cốc xúc xắc nổ tung đầu và mười quỷ tệ, bảy ngày sau sẽ bắt đầu ván thứ tư."