Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 27. Phòng nhỏ trong rừng (10) (xong)
Cập nhật lúc: 2024-08-14 20:05:44
Lượt xem: 146
“Bằng bằng bằng…” Người đàn ông mặt sẹo cầm s.ú.n.g b.ắ.n vàophía trên nóc xe.
Ly Lạc vừa chuyển tay lái, lao xe về phía vách núi, thân xe va đập mạnh vào vách núi đá, cùng với va chạm lớn, kính xe chia năm xẻ bảy.
Người sói bị ném bay ra khỏi nóc xe.
Mà phía sau xe, cự mãng và con bù nhìn đã đuổi kịp.
Thân thể to lớn của cự mãng nhanh chóng di chuyển trên mặt đất, phía sau nó là con bù nhìn nhảy nhảy với người máy, phía sau nữa là cô gái múa ba lê không có khuôn mặt đang điểm mũi chân múa máy quay cuồng.
Người sói lăn xuống đất cũng nhanh chóng đứng dậy gia nhập vào đội ngũ quái vật truy kích.
Nhìn con cự mãng khổng lồ thò ra thụt vào đầu lưỡi tê tê, mắt thấy nó gần đuổi kịp phía sau xe, người đàn ông mặt sẹo lấy ra một hàm răng to cứng vươn ra ngoài cửa sổ: “Cự mãng! Tao là bạn mày!”
Cự mãng nhìn thấy hàm răng, chỉ hơi tạm dừng một lát, rồi tiếp tục mạnh mẽ đuổi theo xe buýt nhỏ.
Mặc dù người đàn ông mặt sẹo trong xe là bạn của cự mãng, nhưng mà Hạ Lâm Âm và Lạc Ly thì không phải.
Nếu phía sau xe chỉ có cự mãng khổng lồ, người đàn ông mặt sẹo nói không chừng vì mạng sống sẽ đẩy Hạ Lâm Âm và Lạc Ly ra ngoài, nhưng hiện tại phía sau là một đống quái vật, không có cự mãng đuổi theo còn có người sói và người máy, hiện tại gã chỉ có một tay hoàn toàn không thể lái xe.
Nói cách khác, hiện tại hàm răng đối với gã mà nói không có bất cứ tác dụng gì.
“Mẹ nó! Tao là bạn của mày, còn đuổi đuổi đuổi! Đuổi cái đầu mẹ mày hả!”
Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé
Người đàn ông mặt sẹo hung tợn thoá mạ nói, ném hàm răng trong tay ra ngoài cửa sổ!
Tuy nhiên, một tình huống đã xảy ra làm gã cả kinh, cự mãng kia vậy mà quay người đi tìm hàm răng kia.
Người sói chộp lấy cửa sổ xe, nhét cái đầu to lớn của nó vào: “Vợ của ta…”
Mắt thấy người sói sẽ chui vào được trong xe, Hạ Lâm Âm ném dây chuyền hình chữ thập ra ngoài cửa sổ, kêu lên với người sói: “Người sói! Tôi làm rơi tự thập giá rồi!”
Người sói thấy động tác của Hạ Lâm Âm, đương nhiên biết mặt dây chuyền hình chữ thập không phải Hạ Lâm Âm không cẩn thận làm rớt, mà cô cố ý ném xuống, trong mắt nó lửa giận bừng bừng, sâu trong đôi mắt có một chút đau thương hiện lên, nhưng mà nó vẫn nhảy xuống xe đi tìm mặt dây chuyền chữ thập: “Ta sẽ nhặt về cho em, vợ của ta!”
Hành vi của người sói và cự mãng khiến nhóm Hạ Lâm Âm cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc, nhưng bọn họ nhanh chóng nhận ra người sói và cự mãng nhặt vật phẩm về đều bộc phát lửa giận, tốc độ nhanh hơn nhiều so với trước đó.
Đặc biệt là cự mãng, dùng áp bức mãnh liệt quét sạch trườn tới, đôi đồng tử đỏ như máu, cực kỳ lạnh lẽo nhìn chằm chằm người đàn ông mặt sẹo, tựa như từ giây phút gã vứt bỏ hàm răng thì đã từ bạn thành thù.
“Mẹ nó! Con cự mãng này nổi điên rồi!” Người đàn ông mặt sẹo một bên mắng một bên b.ắ.n phá, viên đạn b.ắ.n vào cơ thể cự mãng, lưu lại trên người con cự mãng một lỗ máu.
Đột nhiên, người máy nhắm hỏa tiễn vào xe buýt nhỏ, máy móc lạnh băng không có tình người nói: “Nhắm chuẩn! Phóng ra!”
“Bùm!”
Tất cả cửa sổ còn lại của xe đều vỡ ra, ngọn lửa từ hai bên của sổ xe phun ra.
Nửa đuôi xe đã nát toàn bộ, vẫn do phía trước vừa hay xuất hiện khúc cong, Ly Lạc đột nhiên cua gấp khiến đạn pháo cọ qua đuôi xe, nếu không xe của bọn họ đã sớm thịt nát xương tan.
Ngọn lửa thiêu đốt đã không nhìn rõ Hạ Lâm Âm và thân ảnh của chiếc xe, người sói nổi giận gầm lên một tiếng, một tay nâng người máy và nòng pháo lên, sau đó hung hăng ném trên mặt đất.
Mấy linh kiện từ trên người người máy bay ra ngoài: “Nhắm chuẩn, nhắm chuẩn, nhắm chuẩn, phóng ra…”
“Nhắm chuẩn…”
“Phóng ra…”
Người máy như một chiếc băng ghi âm lặp đi lặp lại.
“Lâm Âm! Lâm Âm!”
Phía sau lưng nóng rát đau đớn giống như bị người ta xé da, khi nghe được giọng Ly Lạc, Hạ Lâm Âm nằm trên mặt đất giật nhẹ ngón tay.
Động tác của người đàn ông mặt sẹo không hề dịu dàng, gã túm Hạ Lâm m từ trên mặt đất lên, sau đó nhét một chiếc bình chữa cháy vào tay cô: “Mau dập lửa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/27-phong-nho-trong-rung-10-xong.html.]
Nhét bình chữa cháy vào trong tay Hạ Lâm Âm xong, người đàn ông mặt sẹo phun một bình khác ở trong xe lên.
Hạ Lâm Âm mặc kệ thân thể đau đớn, nhanh chóng dập tắt ngọn lửa theo người đàn ông mặt sẹo.
Chiếc xe vẫn chạy, Hạ Lâm Âm nghĩ Lạc Ly hẳn không có việc gì, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt bị mảnh vỡ thủy tinh bén nhọn cắm vào, m.á.u tươi đỏ thẫm theo da thịt trắng nõn chảy xuống, không biết vì sao trái tim cô vô cùng đau đớn.
Hạ Lâm Âm không biết phía sau lưng cô cũng cắm đầy mảnh vỡ thủy tinh, có lớn có bé.
Trên khuôn mặt cắm mảnh thủy tinh nhưng lông mày Ly Lạc đều không nhăn một chút, giống như không cảm nhận được đau đớn, nhưng khi thấy cả người Hạ Lâm Âm gần như toàn là máu, ánh mắt hắn trầm xuống, âm trầm dọa người.
Cuối cùng! Phía trước xuất hiện một cái đường hầm!
Chiếc xe lao như bay phóng về phía đường hầm, cự mãng đuổi kịp tới đuôi xe rồi nhảy dựng lên chui vào chiếc xe qua vị trí bị nổ.
Ngay khi con cự mãng lên xe, người đàn ông mặt sẹo đã tàn nhẫn đập bình cứu hỏa trong tay lên đầu con cự mãng.
Hạ Lâm Âm nhắm ngay bình chữa cháy vào con cự mãng rồi phun nó!
Vừa bị đập lại vừa bị bình cứu hỏa phun vào, cự mãng còn chưa kịp phát huy thì đã rớt xuống khỏi xe.
Đỉnh đầu bị đập thành một đầu toàn máu, cự mãng tức giận rào rạt hướng tới đuôi xe đuổi theo.
Tro bụi và đá vụn từ trên trên đường hầm rơi xuống, hàng loạt vết rách ngang dọc đan xen uốn lượn mà đi.
Đường hầm sắp sụp đổ!
Nhìn trên đường hầm không ngừng rạn nứt, hô hấp Hạ Lâm Âm không khỏi ngừng lại, đôi tay nắm chặt bình chữa cháy, ngón tay vì dùng sức mà trở nên trắng bệch.
Nhanh lên! Nhanh lên! Nhanh lên đi!
Trong nháy mắt toàn bộ đường hầm sụp đổ, xe buýt nhỏ cũng ra khỏi đường hầm, kèm theo âm thanh thống khổ vang vọng, cự mãng giãy giụa vặn vẹo thân thể bị đá bao phủ.
“Vợ của ta!” Cùng lúc đó còn có giọng nói tức giận và không cam lòng của người sói.
Hạ Lâm Âm quay đầu nhìn thoáng qua đường hầm đã bị tảng đá lớn lấp kín mít cửa đường hầm, sau đó cả người cuối cùng chống đỡ không nổi ngã về một bên.
Ly Lạc tiếp được cơ thể cô, Hạ Lâm Âm nhìn về phía Ly Lạc, tầm mắt cô càng ngày càng mơ hồ.
“Ly Lạc, phòng của anh bao nhiêu?”
“Số phòng của tôi là 422.”
“Anh ở khu B sao…”
“Ly Lạc…”
Hạ Lâm Âm mơ màng mở mắt, phát hiện bản thân đã quay về khách sạn lớn.
Trên người thương tích biến mất toàn bộ, nhưng thân thể giống như còn tàn lưu lại cảm giác xóc nảy.
Cô đứng dậy vọt vào phòng vệ sinh, nôn khan vài cái nhưng cơ thể cô không có gì để phun ra.
Hạ Lâm Âm mở vòi nước, dùng nước lạnh lau mặt mới cảm thấy dễ chịu hơn chút.
Cô biết đây là tâm lý của cô, chứ thực chất thân thể đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất rồi, những cảm giác đau đớn trên người đã hoàn toàn biến mất khi ở khách sạn.
Bình thường cô rất ít khi chơi tàu lượn siêu tốc hay mấy trò cảm giác mạnh, lần này ngồi chiếc xe buýt nhỏ kia còn kích thích gấp mấy lần tàu lượn siêu tốc.
Những hình ảnh đó lướt qua đầu cô như một bộ phim b.o.m tấn.
Cuối cùng dừng lại ở hình ảnh Ly Lạc tiếp được cô, Ly Lạc hẳn là nghe được số phòng nhỉ?
_
Bù chương cho mn <( ̄︶ ̄)>