Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 23. Phòng nhỏ trong rừng (6)
Cập nhật lúc: 2024-08-11 14:44:54
Lượt xem: 154
Sau khi lắc mình tránh được chiếc kẹp sắt một cách vô cùng ngầu lòi, Ly Lạc cầm chiếc cưa điện nhảy lên.
Lưỡi cưa điện cắt ngang cổ cương thi, đầu cương thi văng ra ngoài, m.á.u phun thẳng ra từ vết thương!
Nhưng cơ thể con cương thi chỉ lắc lư vài cái, sau đó lại ném chiếc kẹp sắt về phía Ly Lạc, còn cái đầu của nó rơi xuống đất phát ra tiếng "cùm cụp cùm cụp" rồi lao về phía Hạ Lâm Âm và Bạch Tuyết Nhi.
"A a a!" Bạch Tuyết Nhi thét chói tai trốn ở sau lưng Hạ Lâm Âm, mặc dù biết rằng con cương thi hành hạ tới c.h.ế.t này sẽ không g.i.ế.c cô, nhưng ai mà biết nó có thể cắn được cô hay không.
Hạ Lâm Âm nhắm đúng thời cơ, cô cầm rìu nhắm thẳng vào đầu nó rồi lao tới!
Cuối cùng, cô đá bay cái đầu đã không còn nguyên vẹn đi!
Ở phía bên kia, Ly Lạc đã dùng cưa điện c.h.é.m con cương thi thành tám mảnh, các bộ phận khác nhau trên cơ thể của cương thi nằm rải rác trên mặt đất, chỉ còn một nửa bàn tay bị chặt đứt vẫn còn đang bò trên mặt đất, trông rất đáng sợ nhưng không phải là mối nguy hiểm.
Nhưng không cho bọn họ cơ hội để nghỉ ngơi, lại có một con cương thi hành hạ đến c.h.ế.t khác vác chiếc búa loạng choạng bước tới.
Cô gái có hai b.í.m tóc bị cụt một tay nghiêng đầu nhìn về phía ba người, chiếc váy trên người dính đầy vết máu, tròng mắt của cô ta không phải màu đen mà là màu trắng.
Sau khi loạng choạng vài cái, bỗng nhiên cô gái cương thi giơ chiếc búa trên tay lên, lao về phía ba người!
Miệng cô ta mở to, lộ ra hàm răng sắc nhọn màu đỏ sẫm.
Cưa điện từ trên không trung tạo ra một đường cong sắc bén, vết m.á.u dài xuất hiện giữa mặt cô gái cương thi, sau đó cơ thể cô ta bị cắt thành hai nửa.
Màu đỏ sẫm sền sệt trong cơ thể chảy ra mặt đất, hai phần cơ thể của cô gái cương thi kéo theo nội tạng bò trên mặt đất.
Máu chảy xuống theo cưa điện, tiếng cưa gầm rú càng ngày càng nhỏ rồi biến mất hoàn toàn.
Ly Lạc nhún vai, hắn ném cưa điện đi, bất lực nói với Hạ Lâm Âm một câu: "Hết điện rồi."
Bộ dạng bất lực khác hoàn toàn so với lúc tàn nhẫn, thân thủ nhanh nhẹn, g.i.ế.c người sạch sẽ lưu loát như vừa nãy.
Hạ Lâm Âm gật đầu, nỗi nghi ngờ về Ly Lạc càng ngày càng sâu trong lòng cô, rốt cuộc Ly Lạc là ai?
Sau khi giải quyết được con cương thi, ba người lại tiếp tục chạy như điên về phía trước.
Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé
Bạch Tuyết Nhi quay đầu nhìn thoáng qua xác c.h.ế.t trên mặt đất, cô bĩu môi, giải quyết được cương thi đúng là một chuyện rất vui vẻ, nhưng nhìn Ly Lạc dễ dàng hạ gục được hai con cương thi như vậy, Bạch Tuyết Nhi cảm thấy mình chọn cuốn nhật ký là quá ngu ngốc.
Lúc xem phim điện ảnh, rõ ràng những con cương thi này mạnh đến mức có thể g.i.ế.c được nhiều người cùng một lúc, nhưng bây giờ chúng lại bị người đàn ông kia g.i.ế.c cùng một lúc.
Mệt c.h.ế.t mất! Mệt c.h.ế.t mất!
Nếu biết cương thi dễ dàng bị giải quyết như vậy, cô đã không chọn cuốn nhật ký.
"Hạ Lâm Âm, cô hỏi người đàn ông kia một câu, tôi đưa tiền vàng cho anh ta để anh ta bảo vệ tôi có được không?" Bạch Tuyết Nhi vừa chạy vừa thở dốc nói.
"Tôi không quen anh ta." Hạ Lâm Âm từ chối đề nghị của Bạch Tuyết Nhi, chưa kể cô cảm thấy Ly Lạc sẽ không đồng ý cái yêu cầu này, bản thân cô cũng chưa tìm được lí do Ly Lạc tiếp cận cô.
Bạch Tuyết Nhi tức giận liếc mắt nhìn Hạ Lâm m, cô ta cảm thấy Hạ Lâm Âm đang nói dối cô!
Nếu người đàn ông kia không quen biết Hạ Lâm Âm, tại sao mỗi lần Hạ Lâm Âm gặp nguy hiểm đều được anh ta cứu chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/23-phong-nho-trong-rung-6.html.]
"Húuu…" Tiếng sói hú rất lớn vang lên từ khoảng cách xa làm người ta rợn tóc gáy.
Lúc này, trời đã hoàn toàn tối hẳn, trên bầu trời đêm treo vầng trăng sáng, ánh trăng xuyên qua các tán cây xum xuê chiếu xuống dưới, khiến người ta phải cố gắng lắm mới thấy được đường.
Ly Lạc đột nhiên dừng lại, hắn híp mắt nhìn phía trước, ánh sáng mờ ảo le lói trong bóng đêm không thể với tới, giống như loài dã thú khát m.á.u nào đó đang ngủ yên.
Bầu không khí nguy hiểm tràn ngập trong không gian.
Bỗng nhiên, một người sói cao to khỏe mạnh lao ra từ trong bóng tối, dùng tay và chân quét nhanh qua mặt đất, đá mạnh một cú, thân hình to lớn của người sói nhảy lên cao, hạ gục người có khả năng đe dọa tính mạng nó nhất là Ly Lạc trên mặt đất.
Trên tay Ly Lạc xuất hiện con d.a.o dài hình lưỡi liềm, lưỡi d.a.o cắm trên răng người sói, một chân anh đè lên bụng người sói.
Một tiếng gầm phát ra từ cổ họng của nó, hàm răng sắc nhọn của người sói lóe lên, nó vùng vẫy cơ thể, tròng mắt hiện lên sự khát máu.
"Tôi là bạn của anh!" Hạ Lâm Âm nâng mặt dây chuyền bạc trong tay lên, mặt dây chuyền lắc lư trong không trung phản chiếu ánh sáng màu bạc: "Người sói, tôi là bạn của anh! Anh thả anh ấy ra đi!"
Người sói dừng động tác lại, nó ngẩng đầu liếc mắt nhìn mặt dây chuyền trên tay Hạ Lâm Âm một cái, rồi đưa mắt nhìn về phía cô.
Hạ Lâm Âm cảm thấy nếu người sói này còn biết phục kích bọn họ, chắc chắn nó sẽ có chỉ số thông minh cao hơn so với những con cương thi còn lại.
Hạ Lâm Âm nói chậm lại và cố gắng hết sức nở một nụ cười thân thiện: "Người sói, tôi là bạn của anh, anh đừng làm chúng tôi bị thương có được không?"
Người sói nhìn Hạ Lâm Âm chằm chằm trong ba giây, rồi đột nhiên tức giận xé rách người Ly Lạc.
Tuy vậy, Ly Lạc cũng đã tích đủ sức mạnh trong khi người sói đang ngẩn ngơ, dùng sức đá người sói một cước bay ra ngoài.
Móng vuốt sắc bén của người sói và con d.a.o sắc bén trong tay Ly Lạc xẹt qua không trung, một người một sói đang chiến đấu kịch liệt, mắt thường không thể nhìn rõ động tác di chuyển.
"Hạ Lâm Âm, chúng ta mau chạy đi..." Nghe thấy tiếng gầm thét khủng bố của người sói, Bạch Tuyết Nhi vừa nói vừa kéo tay áo Hạ Lâm Âm.
"Muốn chạy thì cô đi mà chạy, tôi không chạy được." Không cần biết tại sao Ly Lạc lại tiếp cận cô, nhưng ít nhất hắn không có ý đồ xấu, mỗi lần gặp nguy hiểm Ly Lạc đều đã cứu cô, cô không thể bỏ mặc hắn khi gặp nguy hiểm được.
Làm người không thể không có lương tâm.
Bạch Tuyết Nhi cắn chặt môi, cô ta liếc mắt nhìn khu rừng rậm tối đen như mực, sau đó nhìn cây thánh giá trên tay Hạ Lâm Âm giống như muốn chạy nhưng lại không dám.
Trong lúc Bạch Tuyết Nhi đang do dự, Hạ Lâm Âm đã cầm rìu lao về phía người sói.
Nhưng người sói và Ly Lạc di chuyển với tốc độ quá nhanh, cô không thể tiếp cận người sói được.
“Bang” một tiếng, người sói đã hạ gục Ly Lạc và ném hắn ra ngoài.
Sau khi bay một vòng, cơ thể Ly Lạc va vào thân cây, rơi mạnh xuống đất.
Lúc này, Hạ Lâm Âm mạnh mẽ cầm rìu c.h.é.m thẳng vào lưng người sói.
Giống như c.h.é.m phải một tảng đá cứng, lực phản tác dụng quá lớn làm bàn tay Hạ Lâm Âm rạn nứt.
Cán rìu bằng gỗ gãy rơi "lạch cạnh" xuống đất, m.á.u tươi từ bàn tay chảy xuống, Hạ Lâm Âm cầm cán rìu gãy với vẻ mặt hoang mang.
Người sói quay người lại, chiếc rìu cắm trên lưng rơi xuống đất theo động tác của nó, trên lưỡi rìu còn có một vài sợi lông sói dính vào.