Xuyên Nhanh: Cẩm Nang Trà Xanh Của Mỹ Nhân Tâm Cơ - Chương 484: Thế Giới Năm: Hoa Khôi Học Đường Cơ Trí (84 đầu) ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:02:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Hu hu hu hu... cuối cùng cũng tỉnh ."

 

Thấy mở mắt, thoát khỏi trói buộc vội vàng ôm lòng, ngón tay dịu dàng lau vết m.á.u bên khóe miệng , màng đến vẻ nhếch nhác mặt .

 

"Anh ? Có ? Có cử động ?"

 

Liên tiếp mấy câu hỏi, khiến chuyện còn khó khăn vất vả lắc đầu.

 

"Vậy đỡ ."

 

Lập tức quyết định, Thẩm Chiêu Chiêu cẩn thận đỡ dậy. mới đỡ trọng lượng nửa của , hai liền ngã mạnh xuống.

 

May mắn là, Tạ Duẫn ngã đè lên cô.

 

"Anh ? Không chứ? Có chỗ nào thoải mái ?"

 

Không màng đến cơn đau từ lưng , Thẩm Chiêu Chiêu lo lắng kiểm tra vết thương của .

 

"Không... , đừng sợ..."

 

Nhận thấy sự tự trách và sợ hãi của cô, vốn đang cố gắng chống đỡ bằng thở cuối cùng run rẩy nặn một câu: "... ."

 

Mèo con Kute

"Hu hu hu, còn , còn chẳng thành lời nữa."

 

Sự vỡ òa diễn trong khoảnh khắc.

 

Thẩm Chiêu Chiêu lập tức òa lên, trong tuyệt vọng và bất lực: "Em xin , em xin Tạ Duẫn, em vô dụng quá, đây, hu hu hu hu, chúng đây..."

 

Nghe tiếng của cô, Tạ Duẫn khỏi ngẩn ngơ một thoáng.

 

Anh giơ tay, lau một chút nước đọng mặt.

 

Ngưng , lâu.

 

Cho đến khi cảm giác ấm áp dần chuyển thành lạnh lẽo.

 

"Hu hu hu hu, Tạ Duẫn, đây..."

 

Cô gái đầu vẫn đang , nhưng sắc mặt tái nhợt mãi bật .

 

Ngay đó, dùng khí lực trực tiếp đẩy cô .

 

"A!!!"

 

Thẩm Chiêu Chiêu phản xạ thét lên một tiếng kinh hãi, lập tức phát hiện ở cách xa năm sáu mét. "Tạ Duẫn?"

 

hoang mang sợ hãi.

 

Tạ Duẫn cô, dịu dàng: "Đi, ."

 

Thật chỉ khẩu hình, ngay cả giọng cũng còn nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cam-nang-tra-xanh-cua-my-nhan-tam-co/chuong-484-the-gioi-nam-hoa-khoi-hoc-duong-co-tri-84-dau.html.]

 

Mắt Thẩm Chiêu Chiêu ngập nước, chút do dự, trực tiếp chạy về phía .

 

xổm xuống, cẩn thận ôm lên, giọng quả quyết và kiên định: "Em , nếu thì cùng , Tạ Duẫn, coi em là thế nào? Sẽ nữa, sẽ bao giờ nữa, Tạ Duẫn, em sẽ để bản hối hận thêm nào nữa."

 

"Đi, ..."

 

Người còn sức lực chỉ thể vô thanh thì thầm hai chữ .

 

"Không, em , Tạ Duẫn em , ..."

 

Thẩm Chiêu Chiêu điên cuồng lắc đầu, đến mức tủi vô cùng.

 

"Tại , tại chịu tin em yêu , Tạ Duẫn, em sẽ , em yêu , em bỏ rơi thêm nào nữa."

 

Cô... yêu ?

 

Trong đôi mắt xám xịt hiện lên vài phần sinh khí.

 

Cô yêu .

 

Thẩm Chiêu Chiêu nước mắt lưng tròng, khi kiên quyết bày tỏ sẽ bỏ , ngay đó, cô hít hít mũi, mấy động tác lau sạch nước mũi và nước mắt, chống dậy chuẩn đỡ .

 

"Chúng cùng , cùng ."

 

đáng tiếc, sức lực của cô vẫn đủ để đỡ .

 

"Hu hu hu hu, Tạ Duẫn, đây, chúng đây..."

 

Khóc đến xé lòng,

 

Khóc đến lệ rơi như mưa.

 

Tạ Duẫn cô, khuôn mặt tím tái vì cố gắng đỡ .

 

Trong chốc lát, cuối cùng cũng đưa quyết định.

 

Rút sợi tinh khí cuối cùng bảo vệ tâm mạch, sắc mặt tái nhợt ấm trở với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.

 

Sau đó, dậy ánh mắt vô cùng kinh ngạc của cô.

 

Anh đưa tay , giọng dịu dàng đến cực điểm: "Đi, chúng về nhà."

 

"Tạ Duẫn?"

 

Thẩm Chiêu Chiêu vẫn còn chút mơ hồ: "Anh ...?"

 

Tạ Duẫn cô, trả lời câu hỏi của cô, mà trực tiếp chuyển sang chủ đề khác: "Suỵt, kịp ."

 

--- Xuyên nhanh: Sổ tay xanh mỹ nhân tâm cơ -

 

 

 

Loading...