mà..... nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt tràn ngập oán hận bỗng nhiên trở nên do dự. Tiện nhân lẽ chỉ là kẻ hữu danh vô thực như nàng thể hiện? Bằng , chỉ dựa một tấm da đẽ thì thể hấp dẫn như Tạ Duẫn?
Chớp mắt một cái, vạn mối tơ vò, khối óc vốn hỗn loạn cũng dần trở nên minh mẫn.
Phải , nàng hẳn là trúng kế của tiện nhân .
Giờ phút , thông suốt chuyện liền dừng bước, ánh mắt về phía góc rẽ lầu hai, sắc mắt u ám.
Chẳng , cuộc chiến thật sự, bây giờ mới bắt đầu.
Một bên khác, khi Lại Vân Thanh rời , Tạ Duẫn cũng vẫn một cúi mắt tại chỗ hồi lâu. Chàng vì những lời , rõ ràng.......
"Ân nhân?! Trời ơi! Quả nhiên là thật, thật là quá!"
Lâm đại thẩm chạy vội đến, nắm lấy cánh tay Tạ Duẫn trái , khi xác nhận vết thương nào mới thở phào nhẹ nhõm.
Nước mắt lưng tròng, giây tiếp theo liền nhanh như chớp quỳ sụp xuống mặt Tạ Duẫn: "Ân nhân, chính là ân nhân cứu mạng của chúng , đa tạ , đa tạ. Nếu , nếu , e rằng đêm qua cả nhà chúng sớm....... Ân nhân, , lạy đây......."
Vừa , liền "bang bang" hai tiếng, cúi đầu lạy thật mạnh xuống đất.
Lúc , Tạ Duẫn đang sững sờ cũng cuối cùng cũng kịp phản ứng, vội vàng xổm xuống đỡ bà dậy: "Bà dậy ."
Lâm đại thẩm vẫn giữ chặt cánh tay , kiên trì : "Ân nhân, thật sự cảm tạ . Nếu , nếu , cháu trai đêm qua ...... hụ hụ.... Lâm gia chỉ còn một mầm non duy nhất thôi......."
Tạ Duẫn bà , lão nhân tóc bạc nửa đầu đang thút thít lóc. Y yết hầu chuyển động hai cái, an ủi, nhưng gì. Những gia đình như , trong thời mạt thế thực sự quá nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cam-nang-tra-xanh-cua-my-nhan-tam-co/chuong-437-the-gioi-5-hoa-khoi-truong-hoc-co-tri-66-ha.html.]
Sau một lúc trút bỏ cảm xúc, Lâm đại thẩm cũng cuối cùng cảm thấy như thể khiến ân nhân , liền quẹt nhanh nước mắt nước mũi, dậy, ngại ngùng : "Ân nhân, đừng để tâm, chỉ là, chỉ là cảm xúc đột nhiên dâng trào thôi."
"Ừm." Tạ Duẫn gật đầu.
Lâm đại thẩm vẫn , cũng để tâm đến sự lạnh nhạt của mặt: "Ân nhân, đêm qua trở về lúc nào, thương ở ?"
"Không ." Tạ Duẫn lắc đầu.
Mèo con Kute
"Vậy thì , thì ." Lâm đại thẩm liên tục gật đầu, đó nghĩ đến điều gì, vẻ mặt lo lắng: "Ân nhân, đêm qua nhiều cùng đến với chúng đều sốt ? Đây là bệnh truyền nhiễm gì , lo lắng......."
"Không ." Tạ Duẫn dứt khoát phủ nhận.
"Ôi chao, thì , thì . Vậy..... ân nhân, cứ tiếp tục việc của . Ta trở về trông cháu trai đây. Thằng bé đó, từ khi cha nó....... ngủ là thể thiếu , lát nữa sợ nó tỉnh dậy thấy ầm ĩ lên."
"Ừm." Tạ Duẫn vẫn nhàn nhạt gật đầu, nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì, do dự vài giây, cuối cùng vẫn mở lời: "Cháu trai của bà......."
"Hửm? Ân nhân, chuyện gì ?"
"Đêm qua khi từ tòa nhà trở về, nó gì với bà ?"
"A?" Bất chợt thấy lời , Lâm đại thẩm còn kịp phản ứng, nhưng nhanh đó liền liên tục gật đầu, theo đó mặt hiện lên vẻ tức giận: "Ân nhân, , cháu trai nhà hôm qua về t.h.ả.m lắm. Nó với ......."
--- Xuyên Nhanh: Cẩm Nang Trà Xanh Của Mỹ Nhân Cơ Trí -