Xuyên Nhanh: Cẩm Nang Trà Xanh Của Mỹ Nhân Tâm Cơ - Chương 398: Thế Giới Năm: Hoa Khôi Học Đường Tâm Cơ (41) ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:00:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chỉ riêng về ngoại mạo, Lão Đại và Thẩm tiểu thư quả là xứng đôi. Dù là mạt thế mạt thế, từng thấy ai hơn hai họ.

 

....... chợt, vẻ mặt Lý Hành chút ngẩn ngơ, thu nụ , bàn tay từ từ đặt lên vị trí trái tim, trong ánh mắt tràn đầy sự khó hiểu.

 

, chỉ cần nghĩ tới việc Lão Đại lẽ vẫn thật sự để tâm đến Thẩm tiểu thư, trong lòng liền....... một cảm giác khó tả.

 

Cảm giác đó, kỳ lạ, khó thành lời.

 

Tuy nhiên, thực sự gọi đó là sự mất mát.

 

“Lý Hành?”

 

Nhìn đang ngẩn ngơ tại chỗ, Tạ Duẫn mấy mét đầu hỏi, “Ngươi ?”

 

“Ồ, , .”

 

Từ cảm xúc mờ mịt hồn, Lý Hành hoảng hốt đáp lời, về phía nam nhân xa, chỉ đối mặt một giây liền chút tự nhiên dời tầm mắt, “Đến, đến đây.”

 

Nói xong, liền chạy nhỏ theo kịp.

 

Một hàng bóng lưng lớn nhỏ dần biến mất trong con phố dài.

 

“Cái hình như cũng chẳng gì bất nhỉ?”

 

Thẩm Chiêu Chiêu Cao Văn Cảnh và Tần Triệu Xuyên vây ở giữa, những kiến trúc đổ nát xung quanh mà nghi hoặc cất tiếng, đôi mắt đen láy đảo đảo , “Chúng lâu như , chẳng một bóng nào. Nếu theo như , chẳng sớm xuất hiện tang thi ?”

 

“Ừm.” Cao Văn Cảnh phối hợp gật đầu, nhưng vẻ mặt ngưng trọng thả lỏng chút nào, trong đôi mắt đào hoa vốn ngày thường khinh suất nay cũng tràn đầy sự sắc bén.

 

đây chính là nơi bất thường nhất.” Tần Triệu Xuyên bên cạnh chợt tiếp lời, vẻ mặt cũng thận trọng tương tự, “Ngươi xem chúng , dù là nơi núi rừng hẻo lánh, cũng thỉnh thoảng xuất hiện tang thi, mà bây giờ một tòa thành lớn như , tĩnh lặng đến mức quỷ dị, ngươi thấy bình thường ?”

Mèo con Kute

 

Quả thật điều bất .

 

Thẩm Chiêu Chiêu như điều suy nghĩ gật đầu, đó đột nhiên xoay đến bên cạnh Tạ Doãn, khoác tay , vẻ yếu ớt đáng thương: “Tạ Doãn sợ hãi, nhất định bảo vệ cho .”

 

Cao Văn Cảnh: “...........”

 

Nàng đúng là bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để gần gũi Tạ Doãn.

 

Hắn mặt mày đen sầm, trực tiếp tới xách nàng trở về, nghiến răng nghiến lợi : “Ngươi yên tâm, và Lão Tần thể bảo vệ cho ngươi. Còn về Tạ Doãn, là lực chiến quan trọng nhất trong đội ngũ của chúng , ngươi đừng quấy rầy .”

 

“Ồ.”

 

Thẩm Chiêu Chiêu lòng cam tình nguyện đáp lời, đầu vẫn ngoái về phía . Cao Văn Cảnh càng giận đến nghiến răng nghiến lợi, giây tiếp theo, cưỡng ép đầu nàng , giọng như ép từ kẽ răng hàm: “Đừng chỉ nam nhân, ngươi đường cho .”

 

Thẩm Chiêu Chiêu: “.......”

 

Hắn ... bệnh ? Ngay cả Thẩm Chiêu Chiêu với mặt dày như tường thành lúc cũng khỏi cảm thấy chút ngượng nghịu, nàng đè nén cơn giận, mặt lạnh tanh, cứ thế . Sau đó thấy chột đầu , nàng mới nhẹ nhàng vươn tay khoác lấy cánh tay .

 

Ngón tay véo chặt lớp da mỏng, khẽ xoay nhẹ.

 

Ngay lập tức, bên tai vang lên tiếng hít khí liên tục.

 

“Thẩm! Chiêu! Chiêu!”

 

“Ưm? Sao thế?”

 

“Buông——tay——!”

 

“Ta buông đấy, thì nào?”

 

Cao Văn Cảnh cứng đờ , khó khăn nghiêng , gân xanh cổ nổi rõ: “Ngươi mà buông tay, sẽ véo má ngươi đấy!”

 

“Ngươi dám!”

 

Đối với lời đe dọa của , Thẩm Chiêu Chiêu sợ hãi, nàng mở to đôi mắt, cứ thế ngẩng đầu .

 

Thế nhưng, nàng hề rằng, vẻ mặt đó của nàng chẳng những chút uy h.i.ế.p nào, ngược còn trông chút đáng yêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cam-nang-tra-xanh-cua-my-nhan-tam-co/chuong-398-the-gioi-nam-hoa-khoi-hoc-duong-tam-co-41.html.]

 

Cao Văn Cảnh nàng, tiểu hỗn đản rõ ràng còn cao bằng vai , nhưng khí chất kiêu căng ngạo mạn đến nỗi ai nuông chiều mà thành.

 

Dữ tợn nhưng đáng yêu, chỉ khiến nựng.

 

Ban nãy chỉ là đùa, nhưng lúc kìm véo má nàng, khẽ nhéo một cái: “Thật đáng yêu.”

 

Đó là lời thì thầm vô thức xuất phát từ tận đáy lòng.

 

Nói xong, Cao Văn Cảnh liền cứng đờ như thể hồn phách trở về xác, gần như dám biểu cảm của Thẩm Chiêu Chiêu, cũng dám những xung quanh.

 

Rõ ràng mới chỉ vài giây, nhưng dường như trôi qua cả một thế kỷ.

 

Hắn cúi đầu, chờ đợi một phán quyết.

 

Tuy nhiên, chuyện trong tưởng tượng đều xảy , chỉ là đầu đột nhiên truyền đến một trận đau âm ỉ.

 

Cao Văn Cảnh: “?”

 

Nhìn Thẩm Chiêu Chiêu đột nhiên nhảy lên "bạo khấu" đầu , thần sắc Cao Văn Cảnh chút khó tin: “Ngươi...?”

 

“Cho ngươi dám trêu chọc còn dám coi thường ! Ta lùn thì chứ, lùn cũng thể gõ đầu ch.ó của ngươi!”

 

“.........”

 

Thôi , so đo với một đứa tiểu học gì.

 

Hắn nàng thật sâu một cái, Cao Văn Cảnh đột nhiên bỏ , chắc chắn là đây gây quá nhiều nghiệp chướng, giờ đây mới chịu thua bởi một kẻ như .

 

Báo ứng, đều là báo ứng.

 

“Ê? Ánh mắt của ngươi là ý gì? Cao Văn Cảnh ngươi ! Ngươi rõ cho ngươi ý gì!”

 

Giang Hòa: “........”

 

Nhìn hai bóng lưng ồn ào kéo qua kéo phía , nàng đầu tiên cảm thấy lẽ quá , bởi vì... biểu cảm của mấy nam nhân xung quanh, Giang Hòa khôn ngoan lên tiếng, đồng thời cũng âm thầm đẩy nhanh bước chân.

 

Chậc chậc, bầu khí , thật là tuyệt vời, quá tuyệt vời.

 

Tưởng rằng sẽ nhặt một chiếc xe thể trong thành phố , nhưng ngờ, vẫn là nghĩ quá nhiều .

 

Khắp nơi đều phá hủy nghiêm trọng, đừng là xe, ngay cả một chiếc xe đạp điện còn nguyên vẹn cũng thấy, vì chuyện , Thẩm Chiêu Chiêu luôn miệng kêu ca rằng trong tiểu thuyết là lừa , xe cộ mà dễ nhặt như thế, huống chi còn giữ nguyên chìa khóa cho ngươi nữa chứ? Thật nực .

 

Lại thêm vài giờ, cuối cùng trời cũng tối, cả đoàn cũng lên kế hoạch tìm một chỗ nghỉ chân. Lần thì nhà cửa thể ở ở khắp nơi, nên cũng cần bận tâm, chỉ tìm một khách sạn hoang phế bên đường bước .

 

“Kỳ lạ? Ở đây sạch sẽ đến ?”

 

Thẩm Chiêu Chiêu kinh ngạc cảnh khách sạn, ngoài vài mảnh kính vỡ vương vãi nền đất và bàn ghế mục nát, khách sạn thực sự thể gọi là sạch sẽ, trông như thể từng trải qua sự phá hủy nghiêm trọng nào.

 

Cứ như , tâm trạng khỏi hơn một chút, nàng bước chân nhẹ nhàng chuẩn lên lầu, nhưng đúng lúc nhấc chân lên, cánh tay một kéo . Quay đầu , là Tạ Doãn.

 

Hắn nàng, ngắn gọn: “Chỉ ở tầng một thôi.”

 

“Tại ?” Thẩm Chiêu Chiêu hiểu: “ ở tầng cao hơn.” Thông thường tầng một đều là phòng khách bình thường, nàng ở phòng .

 

Tạ Doãn đ.á.n.h giá khách sạn, mắt sâu thẳm: “Nghe lời.”

 

“Ồ.” Thẩm Chiêu Chiêu cố gắng kiềm chế khóe môi đang cố chấp nhếch lên, , giọng đột nhiên trở nên dịu dàng: “Được , lời.”

 

Tạ Doãn: “.......”

 

Giang Hòa và những khác: “.......”

 

9. Vẫn là nàng kiêu ngạo bất tuân trông giống bình thường hơn.

 

--- Xuyên nhanh: Cẩm nang Trà xanh Mỹ nhân Cơ trí -

 

 

 

Loading...