Xuyên Nhanh: Cẩm Nang Trà Xanh Của Mỹ Nhân Tâm Cơ - Chương 394: Thế giới năm: Nữ sinh mưu kế (37) ---

Cập nhật lúc: 2025-11-26 03:59:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tạ Doãn, mệt quá, chúng nên nghỉ một lát tiếp ?”

 

Thẩm Chiêu Chiêu khom lưng, thở hổn hển, cả khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo tươi sáng đều nhăn nhúm , “Ta chịu nổi nữa , chúng nghỉ ngơi .”

 

Nói đoạn, nàng thèm đợi Tạ Doãn trả lời mà cứ thế phịch xuống đất.

 

Tạ Doãn: “...”

 

Nhìn nàng đang đất thở dốc kịch liệt dùng tay quạt gió cho , khóe trán Tạ Doãn giật giật. Dù trầm lặng ít đến mấy, gặp đồng đội như cũng nhịn , “ chúng mới nghỉ ngơi mà, hơn nữa, chỉ nửa giờ thôi.”

 

Câu gần như nặn từ kẽ răng.

 

Tuy nhiên, Thẩm Chiêu Chiêu mặc kệ: “ thật sự chịu nổi nữa . Các ngươi thể cứng cáp, bền bỉ chịu đựng, thì .”

 

Những khác: “...”

 

Thật là vô cớ vạ lây, nàng mệt mỏi là bọn họ!

 

Những lời lẽ ngang ngược vô lý như khiến Tạ Doãn suýt chút nữa kìm nén tính khí của . Chàng hít sâu một , nàng, vẫn cố gắng giảng giải:

 

ngươi nghỉ ngơi nhiều . Cả một buổi sáng trôi qua, chúng gần như bao nhiêu, còn cách B thị xa. Nếu cứ theo tốc độ , dù thêm một năm nữa, cũng chắc đến đích.”

 

“Ồ, thì chứ?” Nghe những lời bên tai, thần sắc Thẩm Chiêu Chiêu cũng trở nên châm biếm, , giọng điệu bất cần, “Dù mất một năm thì ? Ngươi vội vã đến B thị như , là B thị tân hoan của ngươi tình cũ của ngươi ?”

 

Lý Hành: “!!!!”

 

Đừng mà! Cô nương!

 

Lời dứt, Lý Hành lập tức cảm nhận lạnh truyền đến từ cổ, tự chủ mà sờ sờ cổ, đó cẩn thận liếc Tạ Doãn, xác nhận vẫn kịp phản ứng những gì với vị tổ tông , liền lập tức lái sang chuyện khác, “Haha! Cái đó, cái đó Thẩm tiểu thư, lão đại đúng, tốc độ của chúng quả thật, quả thật là chậm một chút, nhưng mà...”

 

ngươi cũng lý!” Nhận thấy ánh mắt Thẩm Chiêu Chiêu đang , Lý Hành lập tức nở nụ nịnh nọt, “Lời lão đại rõ ràng chỉ xét đến thể chất của mấy vị nam nhân chúng thôi, việc đường đối với chúng chắc chắn mệt, nhưng đối với Thẩm tiểu thư mà , ít nhiều cũng phần quá vất vả. Vậy thì Thẩm tiểu thư, là để cõng nàng?”

 

Vừa , liền mấy bước lớn thẳng đến bên cạnh Thẩm Chiêu Chiêu, bề ngoài là đỡ cánh tay nàng, nhưng thực chất hạ giọng nhỏ tiếng chuyện, “Thẩm tiểu thư, cầu xin nàng đó, lão đại hề với nàng chuyện về cô em gái của bạn , nàng cứ coi như tích chút đức, giúp một tay, đừng bán mặt lão đại ?”

 

“Tích đức?” Vốn dĩ Thẩm Chiêu Chiêu chút thể kiểm soát cảm xúc của , nhưng bây giờ Lý Hành , vẫn cố gắng ép bình tĩnh . Tuy nhiên... nàng nghiêng đầu , nghiến răng nghiến lợi, “Ngươi tích đức, là ý gì?”

 

“Phì phì phì, là chuyện, Thẩm tiểu thư nàng là rộng lượng, hãy tha thứ cho lời lỡ lời của . chuyện đó, vẫn xin nàng giả vờ như mặt lão đại.”

 

“Hừ.” Thẩm Chiêu Chiêu nén một giận, nhẹ nhàng liếc một cái, đồng ý cũng từ chối, chỉ đột nhiên đẩy một cái, “Ngồi xổm xuống.”

 

Lý Hành: “...”

 

Người phụ nữ , quả thật... quả thật!

 

Mẹ kiếp, căn bản tìm từ ngữ nào để hình dung nàng! Trước mặt nàng, vốn hiểu văn hóa của dường như thật nghèo nàn!

 

Tuy rằng càu nhàu thì càu nhàu, nhưng ác thế đang ở mặt, nên khuất phục vẫn khuất phục.

 

Cúi xổm xuống, Lý Hành thề rằng, sẽ quên ngày sỉ nhục !

 

“Lên .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cam-nang-tra-xanh-cua-my-nhan-tam-co/chuong-394-the-gioi-nam-nu-sinh-muu-ke-37.html.]

Những khác: “...”

 

?

 

À?

 

Bọn họ hẳn là cũng bỏ lỡ gì chứ?

 

Nhìn dấu chân một sâu một nông phía , hiểu , đều cảm thấy bóng lưng của Lý Hành tràn ngập vẻ tang thương và bất cam, nhưng mà...

 

Một nhóm yên tại chỗ, cứ thế lặng lẽ bóng lưng đang chậm rãi bước , thần sắc khó hiểu.

 

Trừ Tạ Doãn, Cao Văn Cảnh, Tần Triệu Xuyên và Giang Hòa lúc trong lòng gần như cùng lúc hiện lên một ý nghĩ: Con yêu ma nhỏ đó, nhất định nắm điểm yếu nào đó của Lý Hành , đáng thương, đáng tiếc .

 

Còn Tạ Doãn hai phía , trong mắt mang theo chút trầm uất mà hề .

 

Đứng yên hồi lâu, mới chợt cất bước đuổi theo.

 

Lý Hành khó khăn, trán trắng nõn dính đầy những sợi tóc ướt đẫm mồ hôi. Tuy nhiên, tất cả những điều vẫn thể chịu đựng , chỉ là...

 

Cuối cùng, thể nhịn nữa.

 

Lý Hành: “Thẩm tiểu thư, nàng thể đừng hát nữa ?”

 

Mèo con Kute

Lời dứt, Giang Hòa lập tức “phì” tiếng, đó nhận thấy ánh mắt oán trách của Lý Hành, liền vội vàng hắng giọng xua tay, ý bảo cố ý, nhưng chỉ bình thường đầy hai giây, nhanh bật .

 

“Ha ha ha ha ha ha, xin , ha ha ha... xin ...”

 

Lý Hành: “...”

 

Được thôi, , dù cũng chỉ một nàng . Ánh mắt chuyển sang những khác đang nhếch môi , Lý Hành bất lực, “Thẩm tiểu thư, nàng hát cũng thôi, nhưng nàng thể đổi bài khác ? Đừng hát bài nữa? Ngoài , dù nàng thật sự hát, thể đừng tùy tiện sửa lời bài hát ? Đó là ‘ một con lừa nhỏ’, chứ ‘ngươi cưỡi một con lừa nhỏ’. Hơn nữa, khi nàng ‘ngươi cưỡi một con lừa nhỏ’, nàng thể đừng giật tóc ? Đó là tóc, vô lăng cũng dây cương.”

 

“Ha ha ha ha ha ha.”

 

“Ha ha ha ha ha ha.”

 

“Phì.”

 

Lời , Cao Văn Cảnh và Giang Hòa nhịn nữa, ngay cả Tần Triệu Xuyên và Tạ Doãn cũng kìm mà che môi ho khan vài tiếng.

 

“Ha ha ha ha ha ha.”

 

“Ha ha ha ha ha ha.”

 

Giang Hòa và Cao Văn Cảnh đến chảy cả nước mắt, ai mà hiểu cơ chứ, giọng điệu của Lý Hành, cộng thêm những lời , quả thật quá mức buồn !

 

“Ha ha ha ha ha.”

 

“Ha ha ha ha ha.”

 

--- Xuyên nhanh: Cẩm nang Trà xanh Mỹ nhân Cơ trí -

 

 

 

Loading...