Xuyên Nhanh: Cẩm Nang Trà Xanh Của Mỹ Nhân Tâm Cơ - Chương 272: Thế Giới Bốn: Bạch Nguyệt Quang Cơ Trí (17) ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 14:17:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối cùng cũng tống tiễn vị khách quý đó, Minh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, như chợt nhớ điều gì, lo lắng sang Thẩm Chiêu Chiêu bên cạnh, giọng điệu như thể đang thề thốt, “Chiêu Bảo, yên tâm! Quan hệ giữa tuyệt đối hơn quan hệ giữa với nàng !”

 

Minh Nguyệt: “Hơn nữa với nàng thật cũng quen lắm! Chỉ là cùng chơi vài thôi! Giữa và nàng , tuyệt đối về phía !”

 

“Ưm?”

 

Nghe lời Minh Nguyệt , Thẩm Chiêu Chiêu nghi hoặc, “Ta với nàng chuyện gì ? Cớ gì về phía ?”

 

Ưm… chuyện

 

Minh Nguyệt đôi mắt , nhất thời chút nghẹn lời.

 

Nàng phân biệt Thẩm Chiêu Chiêu là thật sự hiểu ý nàng giả vờ hiểu, nhưng… dù nữa, nàng vẫn cho Thẩm Chiêu Chiêu lập trường của .

 

“Ưm… gì, dù nữa, đều về phía .”

 

Dứt lời, Thẩm Chiêu Chiêu khẽ, gì nữa.

 

Ở một bên khác, vẻ vui vẻ ngập tràn trong mắt Thẩm Du Du cũng tan biến hết khi nàng thấy thần sắc mặt Trì Nghiễn.

 

Nàng y, trong mắt cảm xúc lẫn lộn.

 

Dừng một lúc tới.

 

“Trì Nghiễn.”

 

Nam nhân toát lên vẻ lạnh lùng hợp với khí náo nhiệt của bữa tiệc ngẩng mắt, “Nàng đang lo lắng điều gì?”

 

Đôi mắt đen kịt nàng, như thể thể rõ những suy nghĩ tăm tối nhất trong nội tâm nàng.

 

“Ta hiểu đang gì.”

 

Thẩm Du Du rũ mắt, tránh ánh mắt của y, nhưng dù lời , sự chột trong ánh mắt thể che giấu.

 

Thấy nàng vẫn cứng miệng, mắt Trì Nghiễn sâu thẳm.

 

Y nàng, gì đó, nhưng cuối cùng vẫn gì.

 

Y cúi đầu, ánh mắt trở về với cuốn tạp chí tài chính trong tay, hai cứ thế yên lặng đối mặt .

 

“Vậy còn ? Chàng với ?”

 

Thấy y còn để ý đến nữa, Thẩm Du Du cuối cùng nhịn cất tiếng, nàng y, trong mắt nước mắt, giọng điệu cũng chút kích động, “Kể từ khi nàng xuất hiện, cả đều chút đúng. Trì Nghiễn, kẻ ngốc, thể cảm nhận nhiều điều, chỉ là một nữ nhân bình thường, cũng lòng đố kỵ, …”

 

Nói đến phía , giọng điệu cũng dần nhẹ .

 

“Trì Nghiễn, cũng sẽ đau lòng.”

 

Chàng thể yêu bất cứ ai, thậm chí cần yêu , nhưng thể trong lòng thực sự yêu.

 

Trì Nghiễn, sẽ phát điên.

 

Chàng đừng yêu nàng nữa.

 

Nghe thấy câu nhỏ đến mức gần như thể rõ, mắt Trì Nghiễn dừng , y nàng.

 

Đôi mắt ngày thường luôn tràn đầy ý , giờ ngập nước, như đang cầu xin.

 

Trong phút chốc, tim y như đau nhói.

 

Y dậy, ôm nàng lòng.

 

Y xoa đầu nàng, như thể đang với nàng, cũng như thể đang tự thuyết phục chính , “Đồ ngốc, và nàng là chuyện quá khứ , … cũng sớm yêu nàng nữa, nàng đang nghĩ vớ vẩn gì thế?”

 

“Thật ?”

 

Thẩm Du Du lời , mắt lệ nhòe nhoẹt ngẩng đầu khỏi lòng Trì Nghiễn, vẻ mặt , “Thật ? Chàng lừa .”

 

“Ừm, lừa nàng.”

 

“Ô ô ô ô, Trì Nghiễn, sợ khác cướp mất quá, thật sự thích , cũng thích ?”

 

Tiếng nức nở nghẹn ngào từ lồng n.g.ự.c nàng vọng , y về một nơi nào đó lưng nàng, lâu , mới đáp một tiếng “Được.”

 

Y đang do dự điều gì chứ.

 

Người mà y thích vốn dĩ nên là Thẩm Du Du.

 

vẫn luôn ở bên y trong vòng tay .

 

luôn tìm cách chọc y vui vẻ trong những ngày tháng y sống quỷ đó.

 

vì lo lắng bệnh đau dày của y mà ngày ngày chán nản nhắc nhở y ăn uống đúng giờ.

 

Chứ ,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cam-nang-tra-xanh-cua-my-nhan-tam-co/chuong-272-the-gioi-bon-bach-nguyet-quang-co-tri-17.html.]

 

Người mà khi y đám cáo già hãm hại, đá khỏi hội đồng quản trị, chút do dự mà bỏ rơi y.

 

Thẩm Du Du, mới là y nên thích.

 

Một bên khác.

 

“Vậy… thì, Chiêu Bảo, là chúng về sớm ? Dù cũng gì vui ? Hì hì…”

 

Nhìn hai ở đằng xa, gì mà ôm chặt lấy , Minh Nguyệt ấp úng mở lời.

 

Nàng liếc hai đó, cẩn thận bên cạnh.

 

Vẻ mặt nàng phức tạp vô cùng.

 

“Ưm?”

 

Nghe lời Minh Nguyệt , Thẩm Chiêu Chiêu thu ánh mắt khỏi chỗ đó, vẻ mặt vẫn nhàn nhạt, như thể sự sững sờ từng tồn tại.

 

Nàng Minh Nguyệt, giọng vẫn dịu dàng, “Ta , Minh Nguyệt.”

 

Minh Nguyệt:…

 

Thật sự ?

 

“Hì hì,” Minh Nguyệt gượng gạo, tiếp, “Vậy trong nghỉ ngơi một lát ?”

 

Thẩm Chiêu Chiêu nàng, lời lẽ tuy là hỏi thăm, nhưng ánh mắt truyền tải ý tứ vô cùng rõ ràng, như thể đang : Cầu xin đó, cứ , đừng nữa.

 

Lời từ chối nghẹn ở cổ họng, nàng rũ mắt, do dự một thoáng, cuối cùng vẫn gật đầu.

 

Thôi , đúng lúc nàng diễn kịch cũng mệt.

 

Có thể đại khái cho Minh Nguyệt rằng nàng buông bỏ Trì Nghiễn là , hơn nữa…

 

Nghĩ đến Thẩm Du Du chủ động đến chuyện với các nàng đó, và cả cảnh tượng nàng thấy…

 

Mắt nàng lóe lên.

 

Thẩm Du Du hình như đơn giản như nàng nghĩ, độ khó để “công lược” Trì Nghiễn… hình như cũng khó hơn nàng tưởng tượng một chút?

 

“Đi thôi.”

 

Đặt ly rượu lên khay của phục vụ bên cạnh, Thẩm Chiêu Chiêu chuẩn cùng Minh Nguyệt về phía biệt thự.

 

mới bước một bước, bên cạnh bỗng nhiên dừng .

 

Thẩm Chiêu Chiêu đầu, dùng ánh mắt hỏi.

 

Mèo con Kute

“Hì hì, Chiêu Bảo.” Thấy Thẩm Chiêu Chiêu hỏi, Minh Nguyệt ngại ngùng khẽ, nhẹ nhàng chỉ một chỗ, lúc mới , “Chuyện đó… Chiêu Bảo, cứ lên , lát nữa sẽ đến tìm ? Muội yên tâm, sẽ xong ngay thôi!”

 

“Ưm.” Thẩm Chiêu Chiêu thu ánh mắt khỏi chỗ Minh Nguyệt chỉ, hiểu ý mà nhẹ, đó Minh Nguyệt vẻ ngượng ngùng, khóe môi nở nụ lớn hơn một chút, kề sát tai nàng thì thầm, “Không , tự cũng , với , cố gắng lên nhé, nghĩ y chắc cũng thích .”

 

“Thật ?????”

 

Minh Nguyệt trợn tròn mắt, lập tức hưng phấn.

 

Thẩm Chiêu Chiêu mỉm gật đầu, “Cố gắng lên, chậm trễ nữa.”

 

Nghe , Minh Nguyệt đỏ mặt khẽ, nhưng phản bác.

 

Thấy , nụ khóe môi Thẩm Chiêu Chiêu càng sâu hơn, nàng vẫy tay với Minh Nguyệt, lúc mới một về phía biệt thự bên cạnh.

 

“Thẩm học .”

 

Ưm?

 

Vừa mới bước , Thẩm Chiêu Chiêu dừng bước vì một tiếng “Thẩm học ” đột nhiên vang lên bên tai, nàng ngẩng đầu, cách đó xa, bức bích họa đang một .

 

Là Lâm T.ử Thư.

 

Thẩm Chiêu Chiêu mà trong ký ức của nguyên chủ bất kỳ giao thiệp nào, lễ phép gật đầu, cũng chào hỏi, “Lâm học trưởng.”

 

Khóe môi Lâm T.ử Thư mang theo ý , “Thẩm học đây?”

 

“Ưm, chút mệt , trong nghỉ ngơi một lát.”

 

“Ưm.” Lâm T.ử Thư hiểu ý gật đầu, “Bên ngoài quả thực ồn ào. Nếu , bằng dẫn Thẩm học lên phòng lầu nghỉ ngơi một chút?”

 

“Chuyện tiện ?”

 

Lời , nhưng giọng điệu bên trong rõ ràng để lộ suy nghĩ thật sự của nàng, đặc biệt là khi nàng ánh mắt khỏi lén lút về phía lầu vài .

 

--- Xuyên Nhanh: Cẩm Nang Trà Xanh Của Mỹ Nhân Cơ Trí -

 

 

 

Loading...