Xuyên Nhanh: Cẩm Nang Trà Xanh Của Mỹ Nhân Tâm Cơ - Chương 155: Thế giới hai: Tiểu thư giả tâm cơ (71) ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 14:13:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thì là mơ...
thể giấc mơ như chứ...?
Lại còn mơ thấy...
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Thẩm Tri Ngôn khỏi trở nên khó coi, chằm chằm tấm chăn lụa màu trơn mắt, ánh mắt dần trở nên u ám.
Tại ,
Tại khuôn mặt cô gái trong mơ là...
Càng nghĩ, những hình ảnh đó càng hiện rõ trong đầu, càng nghĩ, sắc mặt càng khó coi...
Anh ?
Tại ...
Tại ... mơ thấy Thẩm Chiêu Chiêu?
Trong căn phòng yên tĩnh, sự tĩnh lặng đáng sợ. Rất lâu , đàn ông yên giường cuối cùng cũng dậy, đó trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy ào ào...
Trong phòng tắm, Thẩm Tri Ngôn sắc mặt âm trầm vòi hoa sen, vặn công tắc hết cỡ, mặc cho dòng nước xối thẳng từ đỉnh đầu xuống.
Anh cúi đầu, mái tóc dài nước xối che khuất cả mắt, nhưng để tâm, chỉ giữ nguyên một tư thế, để nước lạnh tùy ý dội xuống.
Tại ...
Tại ... mơ thấy giấc mơ như ?
Đến tận lúc , Thẩm Tri Ngôn vẫn chút thể chấp nhận , Thẩm Chiêu Chiêu là em gái của , tại ...
Càng nghĩ, sắc mặt càng thêm tái mét, chỉ riêng những chuyện với Thẩm Chiêu Chiêu trong mơ thôi, thì tối qua còn tư cách gì để những lời đó?
Thẩm Chiêu Chiêu là vô tâm, cô cái gì cũng hiểu, còn , chẳng lẽ còn hiểu điều ý nghĩa gì ?
"Rầm" một tiếng, đàn ông vẫn luôn im lặng bỗng nhiên đ.ấ.m một quyền mạnh bức tường bên cạnh, ngay cả trong tiếng nước xối ào ào, âm thanh đó vẫn rõ mồn một, lực đạo thể là lớn, nhưng Thẩm Tri Ngôn dường như cảm thấy đau, mặt hề biến sắc.
Ha,
Thật nực .
Anh còn Thẩm Chiêu Chiêu suy nghĩ mà dám những lời bất chấp luân thường đạo lý, ... đây tính là cái gì?
Đến lúc , Thẩm Tri Ngôn cuối cùng cũng thừa nhận sự ghê tởm của chính . Anh ham với Thẩm Chiêu Chiêu, loại ham nam nữ.
Mặc dù chỉ là mơ, nhưng cảm giác trong mơ bây giờ vẫn nhớ rõ ràng, tâm tư của trong mơ... cũng hiểu rõ.
Tuy phía rõ mặt, nhưng cảm giác quen thuộc, hình quen thuộc, giọng ... quen thuộc, thể gì, nhưng... vẫn để bản sa ngã.
Anh là ai, đang gì, nhưng thành thật khuất phục ham của , nghĩ cứ như , coi như gì cả, chỉ tham lam hưởng lạc một chốc...
Thậm chí khoảnh khắc cuối cùng, khi rõ mặt cô, phản ứng đầu tiên của trong mơ tuyệt đối là hối hận, chỉ là hoảng sợ... hoảng sợ tâm tư của thấu...
Tại trong mơ... như ?
Còn nữa... tối qua khi thấy Thẩm Chiêu Chiêu, tại ngoài sự tức giận, trong lòng còn chút... niềm vui thầm kín.
Vui vì cô cô cũng thích .
Không,
Không đúng.
Anh đang nghĩ gì ?
Thẩm Tri Ngôn đột nhiên lắc đầu với vẻ mặt khó coi, gạt bỏ những ý nghĩ cực kỳ quái dị đó.
Anh đang nghĩ gì?
Và tại nghĩ những điều ?
Chỉ là một giấc mơ thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-cam-nang-tra-xanh-cua-my-nhan-tam-co/chuong-155-the-gioi-hai-tieu-thu-gia-tam-co-71.html.]
, chỉ là một giấc mơ thôi, chỉ giấc mơ ảnh hưởng mà thôi.
Thẩm Tri Ngôn trong mơ là , Thẩm Chiêu Chiêu là em gái của , đối với Thẩm Chiêu Chiêu cũng chỉ là tình cảm em bình thường, nên tự khổ .
Chỉ là mơ thôi,
Chỉ là mơ thôi.
Anh thể nghĩ nhiều,
Anh cũng cần thiết nghĩ nhiều.
bất kể Thẩm Tri Ngôn bên yên thế nào, kẻ đầu sỏ gây sự rối rắm - Thẩm Chiêu Chiêu - ngủ một giấc ngon lành đến sáng.
Mặt trời ló dạng, Thẩm Chiêu Chiêu một tiếng rung điện thoại yếu ớt đ.á.n.h thức, giây tiếp theo, một bàn tay nhỏ trắng nõn từ tấm chăn ren màu be kiểu công chúa vươn , mò mẫm khắp nơi một lúc cuối cùng cũng tìm thấy nguồn rung, đó cầm chiếc điện thoại vẫn đang rung rúc trong chăn.
"Alo?"
Nghe thấy giọng khàn khàn từ đầu dây bên , Khúc Khúc nhướng mày, "Gần mười giờ , còn dậy?"
"Mới mười giờ thôi mà, hôm nay tớ vẫn tiết, tớ dậy sớm như ?"
Cô cũng phục sức sống của Khúc Khúc, cả hai đều ngủ lúc nửa đêm, cô thể dậy sớm tinh thần sảng khoái như chứ?
"Đừng ngủ nữa, hôm nay ngoài chơi cùng tớ ?"
"Chắc , tớ với , trai tớ đang ở đây." Thẩm Chiêu Chiêu khẽ nheo mắt, yếu ớt trả lời.
"Anh ở thì ở chứ, cứ là ngoài thư giãn tinh thần với tớ, còn đồng ý ?"
"......."
Về lý thì đúng là như , nhưng lẽ nào cô rõ là cô chỉ ngủ, ngoài ?
"Chiều ."
"Đừng mà, dậy ngay bây giờ , trưa nay hai đứa cùng ăn cơm xong mua sắm, mà, hai đứa lâu chơi cùng ."
".....Được ! Cúp máy đây, lát nữa gặp."
Thẩm Chiêu Chiêu nhắm mắt dậy, cả vì buồn ngủ mà xác tuy rời giường nhưng hồn vẫn còn vương vấn đó.
Ra khỏi phòng, Thẩm Chiêu Chiêu đ.ấ.m bóp vai về phía phòng khách, lẽ vì ngủ ngon, cô luôn cảm thấy cả đau lưng mỏi gối.
Mèo con Kute
"Dậy ? Mau đây ăn sáng, hâm nóng cho con."
Thường ngày, những buổi sáng Thẩm Chiêu Chiêu tiết học, dì Vương bao giờ thấy cô dậy giờ , vì , thoạt thấy Thẩm Chiêu Chiêu dậy sớm như , dì thực sự vui.
Không bây giờ nữa, mấy đứa trẻ chẳng chịu ăn sáng, bữa sáng quan trọng bao, đó là nguồn năng lượng khởi động cho cả một ngày mà.
"Con , nhanh ngay thôi."
"Ồ, ạ."
Thẩm Chiêu Chiêu mơ màng đáp lời, đó quanh, dường như cảm thấy động tĩnh của Thẩm Tri Ngôn, lúc mới hỏi về phía nhà bếp, "Dì Vương, con ạ? Anh thư phòng bận việc ạ?"
Nghe , dì Vương đang bận đun nước nóng để hâm trứng cho Thẩm Chiêu Chiêu ngẩng đầu lên, "Anh con ? Anh con về từ sáng sớm , thấy lúc đó sắc mặt nó vẻ lắm, gọi nó ăn sáng cũng ăn, lẽ là Thẩm thị việc gấp gì đó."
"Ồ, ạ." Thẩm Chiêu Chiêu gật đầu, tỏ vẻ hiểu. miệng , động tác thành thật tìm rắc rối cho Thẩm Tri Ngôn.
Lấy điện thoại , mở hộp thoại của Thẩm Tri Ngôn trực tiếp gửi một dấu chấm hỏi đỏ tươi.
Hiểu là một chuyện, nhưng cô vẫn thể lý giải , tại ngay cả thời gian nhắn một tin nhắn cho cô cũng .
Nhìn chiếc điện thoại hề động tĩnh, Thẩm Chiêu Chiêu tắt hộp thoại, sự tức giận trong lòng đối với Thẩm Tri Ngôn cũng vơi một phần, ừm... vẻ như thực sự bận.
...
Cũng chỉ một phần mà thôi.
---