Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 98: A! Tây Bắc có lưu dân, ngàn dặm đến kinh hành tung khả nghi! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:02:58
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sắc trời mùa đông luôn tối sớm.

 

Khi Giang Ánh Trừng tỉnh dậy, chân trời lờ mờ một chút tối tăm.

 

Trong phòng thắp nến lên giá, khuôn mặt nghiêng của Giang Yến Xuyên ánh nến lung linh, những đường nét sắc sảo cũng trở nên mềm mại hơn nhiều.

 

Ánh mắt Giang Ánh Trừng khôi phục thanh minh, liền vẻ mắt tấn công khiến mắt hoa lên.

 

【Hít hà, mỹ nhân phụ hoàng của quá sức hút mắt!】

 

Động tác lật xem tấu chương của Giang Yến Xuyên khựng , còn kịp đầu, thấy tiếng bước chân "lạch cạch" đang từ xa vọng gần.

 

Tiếng non nớt luôn thể khiến y vui vẻ cũng theo sát vang lên: "Phụ hoàng~"

 

Giang Yến Xuyên đặt tấu chương xuống, đầu cúi ôm một cái, tiểu bánh trôi mang theo thở ngọt ngào của bánh kẹo liền y ôm lòng.

 

Giang Ánh Trừng đầu tiên là cọ cọ hai cái n.g.ự.c mỹ nhân phụ hoàng, đó mới non nớt hỏi: "Phụ hoàng đang xem gì ạ?"

 

Giang Yến Xuyên chỉ liếc mắt tấu chương đang trải án thư, liền dậy ôm tiểu gia hỏa về phía giường: ""

 

Tiểu gia hỏa hôm nay giúp y việc lớn như , y cũng lấy những chuyện phiền lòng , để lấp đầy cả tuổi thơ của nàng.

 

Thế nhưng đúng lúc y dậy về, tiểu gia hỏa kéo tay áo y, thò đầu vội vàng liếc tấu chương hai cái.

Mèo Dịch Truyện

 

【Tây Bắc... lưu dân... hành tung khả nghi?】

 

Sự hiếu kỳ của Giang Ánh Trừng gần như ngay lập tức đốt cháy đến đỉnh điểm.

 

【Cái gì Thống ca, tấu chương của phụ hoàng là cái gì ?!】

 

Nàng tò mò quá!

 

Lo lắng hôm nay sai bảo 007 quá nhiều sẽ khiến nó lười biếng, Giang Ánh Trừng còn lập lời thề hùng hồn: 【Hôm nay nếu nội dung đó, Trừng Trừng sẽ gì nữa!】

 

Trong lòng hạ quyết tâm, nếu 007 tra tin tức cho nàng, nàng sẽ hóa thành máy phát , cứ lải nhải mãi với 007!

 

Giang Yến Xuyên tiện tay nhón một miếng bánh hoa đào mà Lục Dao chuẩn sẵn, đưa đến bên miệng Giang Ánh Trừng: "Bánh hoa đào, nếm thử ?"

 

Chóp mũi Giang Ánh Trừng khẽ cử động hai cái: "Vâng , ạ!"

 

007: 【...】

 

Trang Húc Nghiêu Uông quốc công đỡ về Trang phủ, Giang Yến Xuyên và Giang Ánh Trừng dùng bữa tối đơn giản ở Đông Xưởng, lúc mới chuẩn giá loan hồi cung.

 

Đội nghi trượng dài dằng dặc trải rộng cửa Đông Xưởng, Giang Ánh Trừng mỹ nhân phụ hoàng của nàng dắt tay, sự bao quanh của vô hộ vệ, về phía ngự liễn ở giữa đường cái.

 

Tấu chương mang đến hôm nay vẫn chỉ là ít, Giang Yến Xuyên gần như thể đoán cuộc chiến thâu đêm thắp đèn sắp tới, y rũ mắt, thần sắc lạnh nhạt bước về phía , hàn khí mặt y thậm chí còn lạnh hơn cả gió tuyết xung quanh.

 

Chợt——

 

【Ơ?】 Giang Ánh Trừng đột nhiên dừng bước, 【Lôi bá bá?】

 

Giang Yến Xuyên khựng , đầu theo ánh mắt của tiểu gia hỏa.

 

【Oa, Khám gia gia cũng ở đây!】

 

【Cao bá bá, Đổng bá bá, Khương bá bá...】 Giang Ánh Trừng càng càng kinh ngạc, cũng càng càng nghi hoặc, 【Sao bọn họ qua đây?】

 

Mấy ở đầu hẻm mặt lộ vẻ cay đắng.

 

Không bọn họ qua, thật sự là đợi cả một ngày nay, bọn họ đông cứng .

 

Lục Dao co ro ở phía đám đông chột ngẩng đầu trời, chính là chịu đầu đối mặt với ánh mắt trừng trừng của các võ tướng.

 

Cuối cùng vẫn là Khám Duệ Phong vỗ nhẹ từng cái lên lưng mấy vãn bối, đó mới dẫn nhanh chân đến ngự tiền.

 

“Thần, Khám Duệ Phong, bái kiến Bệ hạ, tiểu điện hạ——”

 

Lời đột ngột chén chườm nước nóng nhét tay cắt ngang, Khám Duệ Phong cúi đầu, đối diện với đôi mắt hạnh lấp lánh ánh sáng nhỏ vụn.

 

“Khám gia gia ở đây ạ?” Giọng Giang Ánh Trừng ngây thơ vô tà.

 

Trái tim Khám Duệ Phong vốn cùng với đôi tay ấm mà trở nên ấm áp, chợt trở nên cay đắng.

 

Đây thật là một câu chuyện bi thương.

 

Y mạnh dạn xoa đầu tiểu gia hỏa hai cái, với Minh Trạch Đế: "Tiểu điện hạ khó khăn lắm mới khỏi cung, mấy lão già chúng thần liền nghĩ chiêu đãi một phen thật , chẳng là còn chuẩn nhiều điểm tâm các tiểu bằng hữu yêu thích ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-98-a-tay-bac-co-luu-dan-ngan-dam-den-kinh-hanh-tung-kha-nghi.html.]

Mấy võ tướng theo vội vàng lấy những điểm tâm mà bọn họ chuẩn , vài món vẫn còn bốc nóng, là bọn họ cách một thời gian mua .

 

Bữa trưa của bọn họ hôm nay, ăn chính là những món bánh nguội lạnh .

 

Đang , bụng phát tiếng "ùng ục", hiển nhiên là đói đến cực độ.

 

Tuy nhiên——

 

Bọn họ mắt lấp lánh tiểu bánh trôi đáng yêu mặt đất.

 

Chỉ cần tiểu điện hạ thể vui vẻ, sự chờ đợi cả một ngày của bọn họ hôm nay, cũng đều đáng giá!

 

Trong ánh mắt mong chờ của , Giang Ánh Trừng bỗng nhiên giơ tay che miệng, kiềm chế mà phát một tiếng "ợ~".

 

【Huhu, nhiều quá, Lục bá bá cho thật sự là quá nhiều ...】

 

Mọi cứng đờ ngẩng đầu, ánh mắt Lục Dao là bi phẫn.

 

Bọn họ ở bên ngoài chịu đựng gió lạnh thấu xương, ngươi ở bên trong vui vẻ mở tiệc?

 

Được , mối thù giữa bọn họ, hôm nay coi như kết!

 

Ánh mắt trầm thấp của Giang Yến Xuyên lướt qua từng khuôn mặt đỏ bừng vì lạnh của mấy , cuối cùng vẫn là đành lòng, hạ lệnh điều chuyển đầu xe, về phía phủ tướng quân.

 

Trên đường , Giang Ánh Trừng cảm giác tội bao vây, thỉnh thoảng vươn bàn tay nhỏ từ trong ngự liễn , đưa cho mấy bá bá đang theo bên cạnh vài miếng bánh nhỏ.

 

Trái tim lạnh giá của mấy gió lạnh thổi qua, trong nháy mắt liền bàn tay nhỏ mềm mại xoa dịu.

 

Đội ngũ dừng cửa Khám phủ.

 

Người trong Khám phủ sớm nhận ý của Khám Duệ Phong, sớm chuẩn một bữa tiệc tối vô cùng thịnh soạn, Giang Yến Xuyên và Giang Ánh Trừng mới dùng bữa tối ở Đông Xưởng, chớp mắt mời đến bàn ăn.

 

Giang Ánh Trừng trong tay cầm mấy món bánh mà các bá bá hân hoan nhét cho, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ mờ mịt.

 

Nàng thật sự ăn nổi nữa , thế nhưng, những thứ đều là tấm lòng của các bá bá...

 

Đang lúc băn khoăn, phía đỉnh đầu Giang Ánh Trừng đột nhiên vươn xuống một bàn tay lớn, trực tiếp cầm lấy miếng điểm tâm nàng đang cầm trong tay, mặt đổi sắc cho miệng .

 

Giang Yến Xuyên cảm nhận hương vị ngọt ngấy mà y bình thường thích, nhịn khẽ nhíu mày.

 

Khám Duệ Phong đúng lúc mở miệng: "Bệ hạ, chúng thần hôm nay mời Bệ hạ đến đây, cũng là một tin tức quan trọng bẩm báo với Bệ hạ."

 

Nói xong, y khẽ nghiêng đầu, hiệu cho tâm phúc dẫn tất cả hạ nhân ngoài, và phái canh gác nghiêm ngặt xung quanh chính đường, đảm bảo sẽ ai trộm.

 

Y từ trong tay áo lấy bức thư mà tiểu gia hỏa nhét cho mấy bọn họ, cung kính đưa tay Giang Yến Xuyên.

 

“Mấy ngày , một thần bí nhét mảnh giấy mấy chúng thần, đó đều là những tin tức quan trọng liên quan đến Bắc Minh.”

 

Ánh mắt Giang Yến Xuyên lướt qua Giang Ánh Trừng đang lặng lẽ vươn dài cổ, tiện tay mở phong thư .

 

Trên đó vẽ nguệch ngoạc mấy đường cong uốn lượn, những nét chữ mạnh mẽ của Nguyên Lương Bình cắt thành từng ô vuông nhỏ, sắp xếp và dán lên bản đồ địa hình.

 

Khám Duệ Phong cẩn thận quan sát sắc mặt tiểu điện hạ, cân nhắc mở lời: “Trong thư , ở vùng Khang Dương huyện phía Tây Bắc Bắc Minh, một mỏ đồng khai thác…”

 

Bản đồ thực cực kỳ chi tiết, nhưng bọn họ mạo thâm nhập , hơn hết vẫn nên tìm hiểu thêm về tình hình xung quanh.

 

Vạn nhất… bên đó còn bảo vật gì mà tiểu công chúa mắt, bọn họ cũng thể tiện tay chiếm lấy cơ mà?

 

Ánh mắt mấy vị võ tướng đều chăm chú bóng dáng bé nhỏ bên cạnh Minh Trạch Đế, sự kỳ vọng trong mắt gần như ngưng tụ thành thực chất.

 

Giang Ánh Trừng quả nhiên khơi dậy sự tò mò: 【Ưm… Tây Bắc?】

 

Trong lòng khẽ nhói.

 

Đến , đến !

 

【Vừa hình như cũng thấy gì đó về Tây Bắc thì ?】

 

【A! Tây Bắc nạn dân, hành tung đáng ngờ đường ngàn dặm về kinh! Chuyện chúng vẫn hóng xong mà!】

 

【Ca ca Thống! Mau mau mau, mau kể !】

 

Mấy nghẹn một trong cổ họng.

 

, tiểu điện hạ!

 

Điều bọn họ chuyện !

 

 

Loading...