Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 77:: Thật to gan, dám cho bổn công chúa ăn viên thuốc đắng! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:02:24
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Phì phì phì!”

 

Giang Ánh Trừng vội vàng nhổ viên t.h.u.ố.c sắp đưa miệng , dù vẫn đủ, nàng lưng với bàn tròn, liên tục phì phì mấy cái.

 

Mấy tiếng lòng của Giang Ánh Trừng đang về món ăn nào, ai nấy đều sợ hãi đ.á.n.h rơi đũa bạc trong tay, thầm may mắn, may mà đầu tiên ma ma gắp thức ăn cho là Giang Ánh Trừng.

 

Sắc mặt Khám Niệm Chân trầm xuống.

 

Từ khi tiếng lòng của tiểu gia hỏa Việt Đào sẽ lén lút giở trò trong thức ăn của nàng, nàng âm thầm đề phòng, khi truyền món ăn đặc biệt sai Việt Đào thông báo cho mẫu phi của mấy tiểu gia hỏa ở các điện.

 

Nào ngờ, nàng cẩn trọng đến mức , vẫn để kẻ gian cơ hội thừa nước đục thả câu!

 

, rốt cuộc là sai sót ở ?

 

Khám Niệm Chân nhận chén từ tay cung nữ, đích đưa đến miệng Giang Ánh Trừng, thấy nàng nuốt xuống xong, mới quan tâm mở lời: “Trừng Trừng , món ăn hợp khẩu vị chăng?”

 

【Ngự trù cũng mua chuộc, chuyện Thống ca sớm cho ?!】

 

Nàng suýt chút nữa ăn viên t.h.u.ố.c độc !

 

【Hắn to gan thật đó, dám vì chút lợi lộc nhỏ mà giúp bỏ độc món ăn của Hoàng hậu nương nương!】

 

Đồng tử của Giang Ánh Trừng đảo quanh hai vòng, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu.

 

Nàng ủy khuất : “Viên t.h.u.ố.c đắng quá, đắng đắng đắng quá mất!”

 

【Cứ gọi vị đầu bếp đó tới đây, tự nếm thử một miếng !】

 

Động tác vuốt ve nhẹ nhàng lưng Giang Ánh Trừng của Khám Niệm Chân dừng , nàng từ từ cúi đầu, đầu tiên tiểu gia hỏa lâu đến với ánh mắt nghiêm túc.

 

Điều trùng hợp với suy nghĩ của nàng.

 

Ánh mắt nàng lướt qua vẻ tán thưởng, khẽ nghiêng đầu, lạnh giọng : “Mau gọi vị ngự trù chế biến món ăn đến đây.”

 

Phía lanh lợi đáp “Dạ”, đó nhanh chóng bước ngoài.

 

Trong lúc cung nữ gọi , Giang Ánh Trừng yên lặng ghế mềm, vẻ mặt ủ rũ, hệt như một đứa bé con trong nhà thường ngày vì ăn đồ ăn dở mà mẩy.

 

Thực chất trong lòng nàng đang như lắp động cơ vĩnh cửu mà lảm nhảm ngừng.

 

【Tức c.h.ế.t tức c.h.ế.t , nương nương cứ ăn món độc như suốt nửa năm ?】

 

【Đáng ghét, lát nữa xem ——】

 

“Rầm——”

 

Tiếng sứ rơi xuống đất giòn giã đột ngột vang lên, thành công kéo sự chú ý của Giang Ánh Trừng trở .

 

“Ưm?” Giang Ánh Trừng ngơ ngác ngẩng đầu.

 

Giang Hoài An run rẩy kịch liệt, cả ngừng thở hổn hển, rõ ràng là đang tức giận đến mức nào đó.

 

Tình trạng của Khám Niệm Chân cũng hơn là bao.

 

Cả hai chấn động vì hạ nhân dám cả gan như , hoảng sợ vì dùng t.h.u.ố.c độc lâu đến thế, tâm thần đều chấn động, hốc mắt đỏ hoe.

 

Khám Niệm Chân nghiến chặt răng, cố gắng hết sức để kiểm soát thở hỗn loạn của .

 

Nàng nghĩ đến những năm qua, Thính Hoài sợ nàng một sẽ cô đơn, luôn tranh thủ đến dùng bữa cùng nàng, nhưng ngờ, chính hành động hiếu thảo kéo vũng lầy tranh đấu hậu cung !

 

Khám Niệm Chân thầm nghiến răng.

 

Nếu để nàng kẻ chủ mưu phía , nàng nhất định sẽ xé xác kẻ đó thành trăm mảnh, để giải mối hận trong lòng!!

 

【Thái tử ca ca ?】

 

Suy nghĩ của cả hai đều đình trệ.

 

Chưa , hiện tại còn thể để tiểu gia hỏa rằng họ thể tiếng lòng của nàng.

 

Giang Hoài An hít sâu mấy , mới miễn cưỡng kìm nén cảm xúc bạo ngược trong lòng: “Người rõ ràng Trừng Trừng thích đồ ngọt, cố ý viên t.h.u.ố.c đắng như , Thái tử ca ca tức giận quá .”

 

Với tính cách của mẫu hậu , e rằng sớm căn dặn xuống rằng mấy tiểu điện hạ sẽ dùng bữa tối ở Linh Hi Cung, bảo họ chuẩn món ăn theo khẩu vị của các tiểu điện hạ.

 

Thế mà ngay cả như , tên ngự trù độc ác đó cũng bỏ qua cơ hội đầu độc!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-77-that-to-gan-dam-cho-bon-cong-chua-an-vien-thuoc-dang.html.]

 

là g.i.ế.c cũng khó mà hả !

 

Giang Ánh Trừng mắt sáng lên: 【 đúng đúng, chính là như !】

 

【Chúng quá tức giận , nên phạt thật nặng!】

 

【Đánh mấy chục trượng! Rồi ném khỏi cung!!】

 

Tiếng lòng của nàng ngừng lảm nhảm, nhưng vẻ mặt mang nét e thẹn rộng lượng: “Ai nha~ , Trừng Trừng yếu ớt đến mức đó chứ?”

 

“…”

 

Cung nữ vội vã dẫn theo vị ngự trù phụ trách món ăn đó trở về, cuối cùng cũng giải cứu họ khỏi bầu khí khó xử.

 

Người đến là một nam tử trung niên ba mươi lăm sáu tuổi, đầu bóng mượt, tai to, phù hợp với hình ảnh đầu bếp cứng nhắc mà Giang Ánh Trừng hình thành từ một tiểu phẩm nào đó.

 

Vừa bước cửa, Diêu Tề liền quỳ xuống đất, ánh mắt dám liếc xung quanh chút nào: “Tiểu nhân Diêu Tề, bái kiến Hoàng hậu nương nương, và các vị điện hạ…”

 

Trong lòng quỷ, nên giọng cũng mang theo vài phần hoảng sợ bất an.

 

Không ai gọi dậy, thậm chí, trong cả đại điện, nhất thời ai mở miệng.

 

Diêu Tề chỉ cảm thấy thở của ngày càng nặng nề, ngay cả nhịp tim cũng trở nên dồn dập và vang dội.

 

Đột nhiên, từ phía đầu Diêu Tề truyền đến một cú va chạm nhẹ nặng, đợi đến khi vật dùng để ném rơi xuống đất, mới bộ thứ đó——

 

Chính là viên thịt mà dùng để đầu độc!

 

Mồ hôi lấm tấm trán Diêu Tề, các ngón tay cũng tự chủ mà co giật hai cái.

 

Hắn đ.á.n.h bạo ngẩng đầu lên, đối diện với một khuôn mặt nhỏ hung dữ.

 

Giang Ánh Trừng nhe răng trợn mắt dữ tợn với Diêu Tề: “Gan, gan to lắm, dám cho bổn công chúa ăn viên t.h.u.ố.c đắng!”

 

Giang Ánh Trừng hài lòng với biểu hiện của .

 

Rất hung dữ.

 

Rất tuyệt vời!

 

Biểu cảm của Diêu Tề mơ hồ trong chốc lát: “Cái gì… viên t.h.u.ố.c đắng?”

 

Hắn đó quả thật vì tiểu tiện mà bỏ lỡ tin tức truyền đến từ Linh Hi Cung, nhưng cũng sẽ cố ý viên t.h.u.ố.c đắng cho Hoàng hậu ăn chứ!

 

“Ngươi, ngươi còn thừa nhận?!” Giang Ánh Trừng sức nhoài về phía , trông như thể lao thẳng đầu .

 

“Ngươi——”

 

“Cẩn thận,” Khám Niệm Chân sợ nàng thật sự ngã xuống, vội vàng đưa tay ngăn một chút, “Phần còn cứ để bổn cung.”

 

Cũng thể để một đứa trẻ con thật sự mặt trút giận .

 

Khám Niệm Chân khẽ đầu, hiệu cho ma ma đang hầu hạ bên cạnh đưa đĩa viên t.h.u.ố.c đó đến mặt ngự trù: “Nếu ngươi thừa nhận, thì tự nếm thử .”

Mèo Dịch Truyện

 

Mồ hôi lạnh của Diêu Tề lập tức vã khắp .

 

Tuy đó là kỳ độc thấy m.á.u phong hầu, nhưng đưa t.h.u.ố.c cũng từng , t.h.u.ố.c cực kỳ hại , tuyệt nhiên t.h.u.ố.c giải đời, dặn dò vạn phần cẩn thận.

 

Làm thể nếm thử cái ?!

 

Không lấy mạng ?!!

 

Trước khi viên t.h.u.ố.c đưa đến miệng, Diêu Tề bỗng nhiên giật , đó “Cốp” một tiếng, dập đầu một cái thật vang: “Hoàng hậu nương nương tha mạng, tiểu công chúa điện hạ tha mạng, lẽ là do thần nhất thời chú ý, cho quá nhiều đường, quá mức, nên viên t.h.u.ố.c mới vị đắng.”

 

“Thần sẽ lập tức ——” một món khác mang đến cho .

 

“Vấn Hạ,” Khám Niệm Chân kiên nhẫn ngắt lời, “Động thủ.”

 

Cung nữ tên Vấn Hạ bỗng nhiên tăng tốc bước chân, khụy xuống bên cạnh Dao Tề định mạnh mẽ nhét viên đó miệng đối phương——

 

“Là nàng !” Trong lúc hoảng sợ, ánh mắt Dao Tề quét một vòng trong điện, đối diện với một đôi mắt khác cũng đang hoảng hốt.

 

“Chính nàng đưa cho kẻ tiểu nhân một gói t.h.u.ố.c bột, là nương nương sai thêm thức ăn, dùng để điều dưỡng thể!” Dao Tề vội vàng giơ tay, chỉ một góc trong điện, buột miệng : “Có lẽ gói t.h.u.ố.c bột đó ảnh hưởng đến mùi vị của món ăn, xin nương nương tha mạng!”

 

 

Loading...