Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 75:. Lùi một vạn bước mà nói, vừa rồi không thể là lỗi của Thái tử ca ca ta sao?! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:02:22
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tịch Ấu San tuy cũng là đầu chuyện , nhưng sắc mặt nàng vốn tái nhợt vì những lời bộc lộ trong tiếng lòng của tiểu công chúa, kỹ năng diễn xuất bùng nổ trong khoảnh khắc đó cũng vô cùng tinh xảo.

 

“Thần nữ ,” nàng cố vẻ kiên cường, trông đáng thương đến não lòng, “chỉ là trong lòng quá đỗi tự trách, nên đùa giỡn vô phép tắc như với các tiểu điện hạ.”

 

Nói xong, nàng còn đưa tay khẽ nắm đặt môi, khe khẽ thút thít hai tiếng.

 

Mọi : “……”

 

Cảnh tượng , đối với những từng chứng kiến những màn diễn xuất tinh xảo hơn thì chẳng mảy may xúc động, nhưng với Giang Ánh Trừng – coi trọng nhan sắc hơn cả chính nghĩa – thì vặn.

 

Giang Ánh Trừng sốt ruột sang Khám Hồng Hy : “Mau đỡ dì dậy ạ!”

 

【Dì xinh như , thể chứ?】 Giang Ánh Trừng gật đầu, khẳng định suy nghĩ của , 【Dì nhất định cố ý !】

 

【Lùi một vạn bước mà , thể là của Thái tử ca ca ?!】

 

Giang Ánh Trừng suy nghĩ lẽ: 【Thái tử ca ca võ nghệ cao cường, đều tại thể lao lên ngay lập tức, mới khiến Trừng Trừng dọa sợ!】

 

Một tràng lý lẽ cùn khiến choáng váng, những mặt đều dám ngẩng đầu sắc mặt của Giang Thính Hoài, ngay cả tiếng nức nở của Tịch Ấu San cũng ngờ vực ngừng một thoáng.

 

Nhận thấy tiếng vỗ nhẹ phía lâu còn vang lên, Giang Ánh Trừng nghi hoặc ngẩng đầu .

 

【Ưm? Sao vỗ nữa ?】

 

Bàn tay đang lơ lửng của Giang Thính Hoài rơi xuống, nghiến răng nghiến lợi tăng thêm chút lực.

 

Nàng lùi nhiều quá đấy chứ?!

 

Không khí quỷ dị trong phòng dịu theo hành động của Giang Thính Hoài.

 

Khám Hồng Hy, gọi tên, tràn đầy vẻ khó , bước đến mặt Tịch Ấu San, chiếu lệ đưa một tay : “Mau dậy .” Theo ý của tiểu công chúa, chắc là sẽ quy tội cho hai họ .

 

Tịch Ấu San đặt tay lên bàn tay mặt, yếu ớt dậy.

 

Sau đó, nàng cúi đầu rũ mắt, chuyên tâm chờ đợi giọng mà nàng coi là cọng rơm cứu mạng.

 

Khoảnh khắc tiếp theo, giọng đó quả nhiên vang lên.

 

【Ê?】 Tiếng lòng của Giang Ánh Trừng đầy nghi hoặc, 【Tiếng gì ?】

 

Ngay , trong đầu nàng vang lên một tiếng “cạch cạch” giòn, âm thanh đó quen tai, nhưng nàng nhất thời thể nhớ .

 

007 c.ắ.n thêm một hạt dưa.

 

“Cạch.”

 

Giang Ánh Trừng chợt bừng tỉnh, lập tức mở bảng điểm tích lũy của .

 

Trên đó vẫn là một con “0” to tướng, nhưng , nàng chợt linh tính tìm kiếm chi tiết điểm tích lũy.

 

Một chuỗi dài ghi chép mua sắm đó, là các loại hạt dưa điện tử với đủ hương vị khác !

 

Giang Ánh Trừng cũng quá đau lòng, dù đ.á.n.h cược , tích lũy tiếp theo sẽ dùng hết để mua hạt dưa cho nó ăn, hơn nữa –

 

【Oa!】 Giang Ánh Trừng kinh ngạc, 【Chỉ cần một câu thôi mà thể kiếm nhiều điểm tích lũy đến ?】

 

Đôi mắt nàng đột nhiên mở lớn, trong con ngươi dường như tia sáng rực rỡ lóe lên.

 

Nàng hình như phát hiện một con đường giàu vốn mà thu lợi nhuận kếch xù!

 

007 khẽ hừ một tiếng, giải thích nhiều, trực tiếp quăng tất cả tài liệu liên quan đến Tịch Ấu San qua, lập tức ngoại tuyến, tiếp tục c.ắ.n hạt dưa vị xanh của .

 

Giang Ánh Trừng cũng để tâm, vui vẻ bới móc tài liệu.

 

【Oa, tiểu thúc thúc của dì , quả là chút tài năng…】

 

Giang Ánh Trừng liên tục kinh ngạc: 【Trước hết là phát triển lượng lớn chân rết, dùng lợi nhuận cao ngất ngưởng dụ dỗ họ nộp hội phí, kích động họ kéo cả bạn bè bên cạnh …】

 

【Đây chẳng là đa cấp phiên bản cổ đại ! Kiểu lừa đảo quen thuộc quá!】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-75-lui-mot-van-buoc-ma-noi-vua-roi-khong-the-la-loi-cua-thai-tu-ca-ca-ta-sao.html.]

 

【Trời ơi, kẻ lôi kéo nhập hội, còn là Quảng Phụ Quốc Vương gia phục quốc, tiền chúng lừa , đều dùng để chiêu binh mãi mã cho vị Vương gia !】

 

Tịch Ấu San mắt choáng váng từng trận, liên tục cấu mạnh lòng bàn tay mới thể gắng gượng giữ vững lý trí.

 

Tiểu thúc thúc của nàng mấy hôm quả thật kỳ lạ, mỗi ngày đều sớm tối về, mấy hiếm hoi gặp mặt, đều thần bí và hưng phấn rằng sắp phát tài lớn.

 

Nàng đây từng nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy tiểu thúc thúc gặp quý nhân, giờ đây tiếng lòng của tiểu công chúa, mới giật nhận bao điều quái lạ trong chuyện .

 

Phụ từng với nàng, tiểu thúc thúc từ khi còn bé, vẫn luôn các trưởng bối trong nhà đem so sánh với phụ nàng. Phụ tài học vẹn , tiểu thúc thúc bất học vô thuật; phụ cần kiệm siêng năng, tiểu thúc thúc ham ăn biếng .

 

Phụ mấy hôm còn vui mừng mặt vì tiểu thúc thúc đầu là bờ, nhưng tất cả bọn họ đều quên mất, chỉ một tiểu thúc thúc như , thể giành sự ưu ái đặc biệt từ quý nhân, để dốc sức lôi kéo như ?!

 

Nếu, chuyện đều như tiếng lòng của tiểu công chúa , thì việc liền trở nên hợp lý hơn nhiều, và, càng khiến nàng kinh hãi bội phần!

 

Tiểu thúc thúc rõ ràng rơi cạm bẫy của kẻ , sự việc bắt đầu, tội danh định sẵn, giống như một lưỡi d.a.o treo lơ lửng đầu tất cả trong phủ Tịch!

 

Mà trong căn phòng , là thành viên hoàng thất…

 

Đáy mắt Tịch Ấu San trào dâng những tia nóng, ánh mắt cầu cứu về phía sư của nàng –

 

【Ái chà chà, đây là cơ hội đến , nếu nhà họ Tịch thể phát hiện , đây chẳng là công lao trời biển ?!】

 

Tịch Ấu San khựng .

 

Chuyện , còn thể gọi là công lao ?

 

【Trước tiên giả vờ Quảng Phụ Quốc Vương gia tẩy não , lừa gạt lòng tin, gia nhập phản quân, cuối cùng tung một cú báo cáo, tóm gọn tất cả phản quân một mẻ!】

 

【Sau đó hành vi đó là để vùng thâm nhập địch quân ngọa tân thường đảm, Tịch đại nhân chẳng sẽ thăng liền ba cấp, từ đó thăng quan phát tài, bước lên đỉnh cao cuộc đời ?!】

 

“!!!”

 

Con ngươi Tịch Ấu San chấn động mạnh!

 

Đây quả thực là một cách , những thể giúp Tịch gia gột rửa nghi ngờ phản nghịch, mà còn thể danh tiếng nhẫn nhục chịu đựng!

 

Quả là nhất cử lưỡng tiện!

 

【Ưm, chỉ là, nên với dì thế nào đây?】 Giang Ánh Trừng cau mày đến mức ngũ quan đều nhăn nhó.

 

Tịch Ấu San mắt ngấn lệ.

 

Không cần lo lắng tiểu công chúa, Ấu San thấy .

 

Ấu San xin mặt gia phủ Tịch, cảm tạ đại ân đại đức của !

 

Khoảnh khắc tiếp theo, Tịch Ấu San nâng tay, dùng tay áo lau khô nước mắt, ánh mắt kiên định bước về phía một bước.

 

“Phụt” một tiếng quỳ xuống đất, giọng mạnh mẽ dứt khoát: “Thần nữ kinh, một việc quan trọng bẩm báo với Bệ hạ!”

 

Lần nàng tuy chỉ kinh để chúc thọ ân sư, nhưng, liên quan gì chứ?

 

Một tách đó, xe ngựa chở Giang Thính Hoài cùng mấy khác, và cả Tịch Ấu San, cùng tiến về phía Hoàng cung.

 

Giang Ánh Trừng đường vẫn vui vẻ ngâm nga một điệu nhạc tên.

 

【Tuyệt thật, hi hi hi,】 Đôi chân ngắn ngủn của Giang Ánh Trừng thong thả đung đưa bên ghế , 【Gia đình dì phát hiện vấn đề , là Trừng Trừng cần nghĩ cách cho họ nữa!】

 

mà…】

 

Đôi chân ngắn đang đung đưa của Giang Ánh Trừng khẽ khựng : 【Cứ cảm thấy hình như quên mất vấn đề gì đó?】

Mèo Dịch Truyện

 

【A!!】

 

Giang Ánh Trừng đột nhiên phản ứng , đột ngột vén rèm xe ngựa lên.

 

【Cái tên oan gia nhà ??!】

 

 

Loading...