Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 62: Cút Ra Ngoài Cho Ta!! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:02:09
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Duệ Minh nguyên nhân tại bầu khí đột nhiên trở nên quái dị, nhưng cũng mơ hồ một dự cảm, tất cả những đổi đều liên quan đến , cũng liên quan đến…

 

Tiểu đoàn tử đang trong lòng Thiên tử.

 

Chàng từ từ ngẩng đầu, ánh mắt vặn chạm ánh ghét bỏ của Giang Ánh Trừng.

 

Từ Duệ Minh: “???”

 

Chàng chọc tới vị ?

 

【Haizzz, Thống ca ngươi thể cho Trừng Trừng xem một cái hình ảnh ? Nữ nhân rốt cuộc xinh đến mức nào, mới thể mê hoặc con trai Đàm gia gia đến thần hồn điên đảo, ngay cả thư phòng của Đàm gia gia, cũng dám thừa lúc Đàm gia gia trong phủ, dẫn nàng lén lút lẻn a!】

 

Giang Ánh Trừng lườm Từ Duệ Minh một cái, dốc tâm ý sự nghiệp vui vẻ "hóng dưa" cùng 007.

 

007 keo kiệt, rằng tải hình ảnh sẽ chiếm bộ nhớ của nó, từ chối cho nàng xem bất kỳ hình ảnh nào, khiến nàng sốt ruột cào cấu trái tim gan.

 

Nàng "hóng dưa" quá chuyên tâm, chú ý đến bầu khí bên càng ngày càng quái dị.

 

Đàm Văn Hàn tức đến hoa mắt, liên tục hít thở sâu mấy lượt, mới miễn cưỡng khiến tim đập bình hơn một chút.

 

Ông tuy việc gì là thể với khác, nhưng thư phòng là nơi trọng yếu, há thể tùy ý cho ngoài ?!

 

Cho dù trong thư phòng thể mang , chẳng lẽ cũng sẽ vô cớ mà thêm thứ gì ?!

 

Nghiệt chướng!

 

Quả thực là một nghiệt chướng!!

 

【Kìa, con trai Đàm gia gia cũng là một kẻ si tình đến mức tối thượng a, nữ tử chỉ một câu ngưỡng mộ tài học của Đàm gia gia, lấy hai bức thư họa về cất giữ, liền thật sự lục tung hòm xiểng, từ những góc mà Đàm gia gia bình thường xem đến mà tìm hai bức mang cho nàng !】

 

【Mù quáng, thật mù quáng a!!】

 

Trong thời đại , những việc thể thông qua việc bắt chước nét chữ quả thực thể đếm xuể.

 

Chỉ riêng triều nhiều án oan nổi tiếng, do khác giả mạo chữ mà thành. Thiên tử đương triều tuy minh sát thu hào, nhưng ai thể đảm bảo, tương lai liệu vì thế mà gây hậu quả khó vãn hồi nào .

 

Hơi thở của Đàm Văn Hàn càng ngày càng dồn dập, xung quanh cũng ngày càng nhiều hướng về ông ánh mắt đồng tình.

 

Đến cả một đứa trẻ con cũng hiểu đạo lý, mà con trai của Đàm thừa tướng

 

Ai.

 

Từng tiếng thở dài tựa như vô cú đ.ấ.m mạnh giáng xuống đầu Đàm thừa tướng, khiến ông choáng váng hoa mắt.

 

Từ Duệ Minh vẫn chịu dừng , thấy ai trả lời câu hỏi đó của , tự cho là nắm giữ luận cứ tất thắng, còn thừa thắng xông lên: "Sao ai dám đáp lời Từ mỗ ? Tin tức tướng quân từ , vì khác biệt so với những gì chúng ?"

 

Bên tai Đàm Văn Hàn ngừng ong ong vì giọng của kẻ , mãi đến khi giọng dứt lời, ông mới cuối cùng như thể thể chịu đựng nổi mà hừ lạnh một tiếng: "Tóm sẽ là tin tức nhờ đàn bà!"

 

Từ Duệ Minh giật , vẻ mặt đắc ý cứng đờ mặt, suýt chút nữa nước bọt của chính sặc đến ngất .

 

Lời của Đàm Văn Hàn là ý gì?

 

Ông điều gì ?!

 

Xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh, trong lúc lơ đãng, thấy tiếng của trẻ con vang lên nhẹ từ phía .

 

Giang Ánh Trừng vô cùng vui vẻ: 【Đàm gia gia xông lên! Cứ thế mà đối đáp !】

 

【Nếu chỉnh đốn cho , nữ tử sẽ mang thư họa khỏi phủ, giao cho chép học hỏi. Đến lúc đó, sẽ bắt đầu một chuỗi hành động vu oan giá họa!】

 

【Đợi khi cây đại thụ Đàm gia đổ xuống, nữ tử còn sẽ hình đổi dạng, với phận mới gả Từ phủ, xinh sủng nhà cao cửa rộng của nàng . Hai khi trò chuyện cùng , còn sẽ chê con trai bất tài của Đàm gia gia, bụng chữ nghĩa, dễ lừa gạt đó!】

 

Lòng bàn tay Đàm Văn Hàn móng tay của ông bấm đến bầm tím.

 

Mắng!

Mèo Dịch Truyện

 

Đáng mắng!!

 

Hai kẻ đó sai, con trai bất tài của ông quả thật bụng chữ nghĩa!!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-62-cut-ra-ngoai-cho-ta.html.]

điều , cũng nên trở thành cơ hội để vu oan sự trong sạch của ông !!!

 

May mà hôm nay ông tiếng lòng của tiểu công chúa, nếu , Đàm Văn Hàn cả đời trong sạch, suýt chút nữa vì chuyện bẩn thỉu như giữ tiết tháo lúc tuổi già!

 

Hôm nay ông trở về, liền thật sự dạy dỗ đứa thứ tử ngu xuẩn của !

 

Trong buổi nội triều tiếp theo, Từ Duệ Minh như một bàn tay vô hình bóp chặt yết hầu, phát nửa tiếng động nào nữa. Thiếu sự cản trở của , quá trình nghị sự liền thuận lợi hơn nhiều.

 

Giang Yến Xuyên nhận lấy điểm tâm Trường Thuận dâng tới đặt bên tay Giang Ánh Trừng, tỏ hài lòng với sự phát triển .

 

Sau khi nội triều kết thúc, Giang Ánh Trừng mới chợt nhớ , lời mỹ nhân phụ hoàng của nàng đó, rằng sẽ đưa nàng trở học đường.

 

Lập tức nàng theo quỹ đạo hình rắn đến bên chiếc nhuyễn tháp chuẩn riêng cho nàng, nghiêng một cái, liền đổ rạp cả lên đó.

 

“Hu hu hu, Trừng Trừng hình như thấy thái nãi …” Thái nãi đến đón Trừng Trừng đầu thai !

 

Giang Yến Xuyên đang định lật xem tấu chương, động tác chợt ngừng .

 

Chàng im lặng , trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

 

Nhớ thái nãi ?

 

Người và đang trải nghiệm cuộc sống thanh tịnh nơi chùa chiền ở vùng ngoại ô xa xôi, mấy năm trở cung . Tiểu gia hỏa từ đến nay từng gặp mặt đối phương, vô duyên vô cớ nhắc đến ?

 

Chẳng lẽ đây chính là huyết mạch tình?

 

Giang Yến Xuyên cân nhắc : "Nếu con gặp , mấy ngày nữa, thể dẫn con cung thăm nom một chuyến."

 

Lần đến lượt Giang Ánh Trừng ngẩn , đó mới lời nhắc nhở của 007 chợt nhớ , ở thời đại đa đều kết hôn sớm và sinh con sớm, thái nãi của nàng hiện giờ cũng mới qua tuổi lục tuần, thể vẫn còn khỏe mạnh!

 

Nàng thấy thái nãi chỉ là đùa, nhưng mà…

 

Có thể cung chơi, vẫn là một chuyện đáng vui mừng nha!

 

Giang Ánh Trừng thừa cơ đưa điều kiện, từng cái từng cái bẻ ngón tay đếm những đối xử với nàng : "Phải dẫn theo mẫu phi, Thất ca, Cẩm Thư , Vân Mộng di di, Tình Phi di di, Thanh Bích…"

 

“Tách” một tiếng——

 

Giang Yến Xuyên đặt tấu chương lên án thư, Giang Ánh Trừng với ánh mắt sắc bén như thấu chuyện: "Giang Ánh Trừng, con thấy thái nãi, chính là trì hoãn thời gian, học đường ."

 

Nếu thì giải thích thế nào đây, một khắc còn thần sắc uể oải, một khắc trở nên hoạt bát như rồng như hổ?

 

Giang Ánh Trừng ngây tại chỗ, cả đều run lên thấy rõ bằng mắt thường.

 

Trên phố Vĩnh Ninh, trong phủ Thừa tướng ở cuối phố đột nhiên bùng nổ những tiếng động dữ dội.

 

Đàm Văn Hàn gọi tất cả con cháu trong nhà đến cổng viện của thứ tử, mặt mày tái mét đẩy cửa .

 

Gia đinh canh ở cổng viện thông báo , ánh mắt của Đàm Văn Hàn ngăn , lập tức cứng đờ tay chân yên tại chỗ.

 

Đàm tướng bình thường đối xử với hạ nhân vô cùng hiền lành, từ tới nay từng vẻ mặt nghiêm khắc như .

 

Đàm Văn Hàn dẫn theo một đám nội quyến và con cháu lặng lẽ đến cửa phòng của thứ tử Đàm Tư Nguyên, giơ tay hiệu dừng bước.

 

Tiếng trêu ghẹo của hai trong phòng truyền rõ mồn một.

 

“Thiếu gia, rốt cuộc khi nào mới thể nâng bình thê đây, mỗi ngày đều thấy nữ nhân đối với vẻ mặt lạnh như băng, trong lòng khó chịu vô cùng ~”

 

“Sắp , sắp , đợi hai ngày nữa tìm mẫu vài lời , để nàng thì thầm bên gối với phụ , chuyện ắt sẽ thành công!”

 

“Thiếu gia lời là thật ư?”

 

“Đương nhiên , ngươi từng thấy mẫu nũng , ỷa~ ngay cả bổn thiếu gia còn chịu nổi, cứ thế mà phụ cứ thích kiểu đó, nào cũng dễ dàng nắm thóp~”

 

Lời lẽ hai trong phòng càng lúc càng khó , sắc mặt những ngoài cửa cũng trở nên vô cùng khó coi.

 

Đàm Văn Hàn bỗng nhiên vận khí, quát lớn một tiếng:

 

“Cút đây cho lão tử!!”

 

 

Loading...