Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 6:: Coi như ngươi thức thời! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:00:27
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hành động đột ngột dậy của Giang Yến Xuyên thật sự dọa những mặt nhẹ.

 

Đặc biệt là Lại bộ Thượng thư Liễu Chính Thanh mới bẩm báo xong, tiếng tim đập theo động tác của Giang Yến Xuyên mà trở nên nhanh mạnh, trong cảnh xung quanh đều vô thức nín thở càng rõ ràng, dường như vọt khỏi lồng ngực, ngay cả thở cũng bắt đầu dồn dập.

 

Mọi đều dám ngẩng đầu, chỉ thấy tiếng bước chân của Minh Trạch Đế càng lúc càng gần, cho đến khi bóng dáng xuất hiện trong tầm mắt cúi xuống của mấy .

 

Nội dung bẩm báo liên tục hồi tưởng và lật trong đầu hết đến khác, mấy đều lo lắng là chuyện giao phó sai sót mà họ , đang từng chữ từng câu tra cứu dò xét.

 

Một lúc lâu , bàn tay của Minh Trạch Đế đặt lên vai Liễu Chính Thanh, khẽ vỗ hai cái giọng như vang lên: "Ái khanh vất vả ."

 

Mấy đều thở phào một .

 

Liễu Chính Thanh thành khẩn mà sợ hãi đáp đôi câu lời ý , cảnh tượng nhất thời vô cùng hài hòa.

 

Chỉ giọng nhỏ bé non nớt vẫn còn hờn dỗi : 【Hắn vất vả chỗ nào chứ!】

 

【Mấy năm nay mượn việc bán quan mà gom nhiều tiền của đến , cả ngày ăn ngon uống , một chút cũng vất vả!】

 

【Hắn, còn ăn ngon hơn cả Trừng Trừng ở trong cung nữa ô ô ô ô.】

 

Sự tủi trong tiếng lòng thật sự quá chân thành, Trường Thuận trong lòng xót xa, còn lén lút liếc Minh Trạch Đế một cái.

 

Cuộc sống của tiểu công chúa trong cung thành thế nào mà những lời như , vị Phụ hoàng thật sự quá xứng chức !

 

Giang Yến Xuyên: "..."

 

Mấy trùng hợp chỉ khiến nảy sinh nghi ngờ, giờ đây xác định, Trường Thuận cũng thể tiếng lòng của tiểu gia hỏa .

 

Chỉ là hiện tại vẫn , điều kiện để kích hoạt chuyện sẽ là gì.

 

Đè nén nghi hoặc trong lòng, Giang Yến Xuyên quyết định tiên cho mấy về phủ, cũng tiện bề sắp xếp , âm thầm điều tra xem những gì tiếng lòng đúng sự thật .

 

Nếu tất cả đều là thật, thì thật sự nhặt vô thượng trân bảo.

 

Năng lực quá khứ, hiểu tương lai thật sự hữu dụng, nếu thể áp dụng triều chính, nhất định thể giúp tiết kiệm ít công sức.

 

Nghĩ đến đây, tâm trạng cực mà khẽ cong khóe mắt, hề chuyện Liễu Chính Thanh tham ô tiền bạc ảnh hưởng.

 

Sau khi tội danh xác thực tự nhiên thể tịch thu gia sản lấy , đó—

 

【A, là bá bá tiền riêng!】

 

Giọng mềm mại một nữa cắt ngang suy nghĩ của .

 

Giang Yến Xuyên tiếng đầu , vặn thấy cánh tay Đàm Tụng Sanh đang định rụt về.

 

【Bá bá thật sự là !】

 

【Hắn ngay cả bánh điểm tâm nhỏ cũng để ăn, còn nghĩ tới việc đưa bánh điểm tâm cho , ô ô ô Trừng Trừng cũng thích !】

 

Ánh mắt Giang Yến Xuyên chậm rãi di chuyển đến chiếc bàn thấp đặt ghế dài.

 

Mấy miếng điểm vốn nên còn trong đĩa sớm biến mất, Đàm Tụng Sanh lộ vẻ lúng túng, mà hai bàn tay nhỏ của Giang Ánh Trừng cũng giấu lưng, ánh mắt chột đảo qua đảo , chính là chịu đối mặt với .

 

【Trong phòng bên cạnh Phụ hoàng còn ít bánh điểm tâm nhỏ, bá bá còn chịu giúp Trừng Trừng trộm hai cái nữa .】

 

Ánh mắt tiểu gia hỏa trong lúc né tránh thấy bánh điểm tâm trong phòng bên cạnh, đang tính toán xem thế nào để trộm thêm hai cái nữa, chú ý đến động tác đột ngột ngẩng đầu của Đàm Tụng Sanh, và vẻ mặt sắp sự kinh ngạc lấp đầy của .

 

【Phụ hoàng còn ?】

 

Đôi chân ngắn ngủn của Giang Ánh Trừng buông thõng từ mép sập, đang thỉnh thoảng đá đá trung, trong lòng vẫn lầm bầm ngừng với 007.

 

Ánh mắt như điều suy nghĩ của Giang Yến Xuyên liền đặt Đàm Tụng Sanh, cảm xúc cuộn trào trong mắt khó hiểu.

 

Người cũng thấy tiếng lòng của tiểu gia hỏa.

 

Bỗng nhiên, đột nhiên nhớ lời đó—

 

【Hắn ban nãy còn chủ động giúp Trừng Trừng gọi thái y, Trừng Trừng thích !】

 

Giang Ánh Trừng bỗng nhiên trượt khỏi sập, khi chạm đất liền vung đôi chân ngắn ngủn chạy về phía Giang Tinh Nhiên.

 

Giang Yến Xuyên lúc mới nhớ trong phòng còn một như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-6-coi-nhu-nguoi-thuc-thoi.html.]

 

Hắn khẽ nhíu chặt mày.

 

Quá yên tĩnh.

 

Trên đường đến đây cũng , Giang Ánh Trừng một đường đều cố gắng tìm đề tài trò chuyện với , Giang Tinh Nhiên cứng đầu cúi gằm mặt hé răng.

 

Giang Yến Xuyên nữa, ánh mắt trong phòng liền tự chủ mà chậm rãi di chuyển theo bóng dáng nhỏ bé .

 

Cho đến khi Giang Ánh Trừng dừng mặt Giang Tinh Nhiên.

 

Nàng như hiến bảo vật, từ phía lấy chiếc bánh điểm tâm nhỏ mới , kiễng chân hai tay đưa đến mặt Giang Tinh Nhiên, cho dù lời nào, ý đồ của nàng cũng vô cùng rõ ràng.

 

Giang Tinh Nhiên nửa ngày động đậy, chỉ giữ vẻ mặt lạnh lùng, trong ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc và dò xét, dường như xem, nghĩ chiêu trò gì để chỉnh đốn .

 

Giang Ánh Trừng thấy y đón nhận thiện ý của , ánh mắt cảnh giác đầu liếc một cái, thấy đều đổi sắc mặt, chỉ chăm chú đất trống mặt , nàng liền yên tâm.

 

Những đầu cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Mèo Dịch Truyện

Chính họ cũng , theo bản năng mà như .

 

Mũi chân Giang Ánh Trừng nhón cao hơn một chút, tay cũng vươn về phía mạnh hơn, gần như chạm tới eo đối phương —

 

Nàng quá lùn, dù nhón chân cũng chỉ với tới đó.

 

Giang Ánh Trừng hạ thấp giọng như kẻ trộm, ngay cả giọng thúc giục cũng mềm mại: "Cho , cho !"

 

【Mau cất mau, nếu lát nữa phụ hoàng sẽ phát hiện đó!】

 

Giang Yến Xuyên: "......"

 

Trường Thuận: "......"

 

Đàm Tụng Sanh: "......"

 

Đã sớm phát hiện mà!

 

Trường Thuận thấy mà sốt ruột.

 

Tiểu công chúa thấp mềm mại, cả trông vô cùng nhỏ nhắn, vì đưa chút điểm tâm nhỏ cho Thất hoàng tử đang sập mà cố gắng đến , y thể thờ ơ chứ!

 

Mau nhận lấy đồ tiểu quỷ nhà !

 

Giang Tinh Nhiên ánh mắt lấp lánh hồi lâu, cuối cùng vẫn nhận lấy mấy miếng bánh ngọt từ lòng bàn tay Giang Ánh Trừng.

 

Y vốn nhận, nhưng định mở miệng, chợt nhớ đến mẫu nơi thâm cung.

 

Mẫu y địa vị thấp kém, cung nhân hầu hạ cũng tận tâm, thường chỉ thể ăn chút cơm thừa canh cặn từ các điện khác, những món điểm tâm nhỏ tinh xảo thế , hai họ từng nếm qua.

 

Y mang về, cho mẫu nếm thử.

 

Giang Tinh Nhiên lén lút kéo một tờ tuyên chỉ sập, cẩn thận gói bánh ngọt giấu trong lòng. Sau khi xong việc, y cuối cùng cũng khẽ mỉm với Giang Ánh Trừng.

 

Trong mắt Giang Ánh Trừng bỗng bùng lên một tia sáng rực rỡ.

 

【A a a a a a a! Thống ca thấy ?!】

 

【Thất ca với đó!!!】

 

Giang Ánh Trừng dang hai tay như cánh chim vỗ cánh, bắt đầu vui vẻ xoay vòng vòng đất trống nhỏ .

 

【Ô ô ô, Thất ca để ý !】

 

【Y cuối cùng cũng để ý !!!】

 

Trường Thuận và Đàm Tụng Sanh mỉm hiền từ.

 

Xem như ngươi còn điều!

 

Giang Yến Xuyên và Giang Tinh Nhiên gần như đồng thời nhướng mày.

 

Sự việc dường như giống với những gì y nghĩ đó.

 

 

Loading...