Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 58: ---Lòng dân hướng về, đây chính là lòng dân hướng về!
Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:02:05
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Khương đại nhân, …” thể đột nhiên phản bội?!
Đồng liêu vốn cùng chiến tuyến, cùng phản đối chinh chiến, thấy nhiều lập tức đổi lời, tức đến nỗi ngay cả lễ nghi điện cũng màng, ngay tại chỗ đầu chất vấn!
Mấy đồng liêu chất vấn thì cứng cổ kiên quyết đổi lời, nhưng cũng chột dám đầu .
Tình nghĩa đồng liêu cố nhiên đáng quý, nhưng tấm bản đồ kho báu đó thể mang đến vàng bạc thật!
Bọn họ cũng là vì thiên hạ trăm họ, bọn họ sai!
【Hì hì hì, vẫn bá bá cũng giống Trừng Trừng, thích tiền tiền mà!】
【Hơn nữa trong bí địa đó còn nhiều vũ khí tinh xảo như , thể khiến binh sĩ Đại Thụy càng thêm bách chiến bách thắng!】
Mấy vị võ tướng ngai vàng bắt đầu thở gấp.
Là võ tướng, điều họ mong nhất chính là vũ khí lợi hại hơn, thể giúp họ chiến trường công phá gì cản nổi, giảm bớt sự hy sinh của binh sĩ.
Hiện giờ, cơ hội như đang bày mắt, bọn họ thể bỏ lỡ!
Mấy vị tướng quân cùng quỳ xuống: “Thần, xin trận!”
Các quần thần hiểu nguyên do: “?????”
Đám đột nhiên ?
Vừa nãy chẳng còn cùng phản đối ?!
【Oa oa oa, còn nhiều chân tích của các bậc tiên thánh nữa!】
“???”
Lại mấy vị văn quan quỳ xuống: “Là Bắc Minh vô cớ công đ.á.n.h Lâm Việt , Lâm Việt là cố thổ của Ninh Phi nương nương Đại Thụy , xuất chiến, cũng coi như là vì nương nương báo thù rửa hận!”
Những ban đầu lên tiếng phản đối vì sự đổi đột ngột mà ngớ .
【Để xem xem để xem xem, hự! Vàng bạc châu báu ẩn chứa bên trong đó, đủ cho Đại Thụy thu thuế mười năm đó!】
Hộ bộ Thượng thư kích động đến khẽ run, giọng cao vút phấn khởi: “Thần cho rằng, công đ.á.n.h Bắc Minh là tất yếu , kính mong Bệ hạ chuẩn tấu!!”
Giang Ánh Trừng bắt đầu “rầm rầm rầm” vỗ tay.
【Lòng dân hướng về, đây chính là lòng dân hướng về!】
【Ồ ồ ồ, phụ hoàng sắp thật nhiều tiền tiền !】
Các quan viên khác: “…”
Cảm ơn mời, đây là phiên triều hội khó hiểu nhất mà bọn họ từng tham gia.
Giang Yến Xuyên ánh mắt mang ý dời tầm mắt khỏi Giang Ánh Trừng, khẽ một tiếng: “Còn ai phản đối ?”
Có thì đương nhiên là , nhưng lúc ai dám dễ dàng lên tiếng nữa.
Trong những phản bội ngay tại trận , hầu hết đều là các quan chức cấp cao. Cả đám đều công khai tán thành, đám tiểu quan như bọn họ, còn lập trường gì để phản đối?
Chuyện cứ như định đoạt.
Tiếp theo, các hạng mục sắp xếp trong phiên triều sớm nay đều quyết định, khả năng thực thi của các triều thần đạt đến tốc độ thần kỳ từng , khiến bách quan đều thốt lên kinh ngạc.
Sau khi bãi triều, khi Giang Ánh Trừng Trường Thuận công công dắt tay bước ngoài, nàng nhận hàng chục ánh mắt nhân từ thiện.
Nàng cũng chẳng lấy lạ, suốt dọc đường đều vui vẻ nở nụ tươi tắn với nhóm .
là một tiểu "xã ngưu" sống động.
Rồi tiểu "xã ngưu" sân học đường, ngay tại chỗ biểu diễn cho Trường Thuận công công xem một màn phép thuật "nụ biến mất".
Trường Thuận công công: “……”
Tuy chỉ mới ở chung mấy ngày ngắn ngủi, Trường Thuận công công đúc kết một bộ chiêu thức vô cùng hữu dụng đối với tiểu gia hỏa .
Y lão luyện phất tay, hiệu cho các thái giám phía lượt tiến lên, mở từng hộp thức ăn : “Đây là điểm tâm Bệ hạ chuẩn cho tiểu thư, nếu tiểu thư mang đến học đường chia sẻ với các vị điện hạ, chắc hẳn các ngài sẽ vô cùng, vô cùng yêu thích tiểu thư.”
Ánh mắt Giang Ánh Trừng quả nhiên sáng rực lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-58-long-dan-huong-ve-day-chinh-la-long-dan-huong-ve.html.]
Hôm qua Thất ca đối với nàng hơn nhiều , nếu hôm nay thể mang thêm những món điểm tâm đến, chẳng y sẽ yêu thích nàng nhất thế gian ?!
Trong đầu nàng chợt lóe lên vô hình ảnh tương lai hòa thuận tươi , Giang Ánh Trừng kiêu kỳ mím môi: “Vậy, thì tạm ~”
【Vậy thì miễn cưỡng học ~】
Trường Thuận công công mỉm thấu hiểu, dặn dò giúp tiểu điện hạ mang hết điểm tâm trong.
“Vậy nô tài xin cáo lui , tối sẽ đến đón tiểu thư.”
Giang Ánh Trừng ngoan ngoãn vẫy tay: “Trường Thuận công công cẩn thận nha~”
Giang Ánh Trừng là cuối cùng đến trong phòng học , ngay cả Lâm Cẩm Thư và một bạn học khác cũng nghiêm túc ở góc tường, nàng cảm thấy gì bất , giống như một tiểu tài chủ, vẫy tay chào mấy .
“Trường Thuận công công chuẩn nhiều điểm tâm cho chúng , mau đây!”
Cảnh tượng tranh giành như dự kiến xuất hiện, chỉ Giang Thu Dự khách khí tiến lên, lượt mở từng hộp thức ăn , đảo mắt quanh một lượt.
Khi ngẩng đầu lên, y khả nghi nuốt một ngụm nước bọt: “Chỗ , chỗ đều thể ăn ?”
Mẫu phi của y để hành hạ Tứ ca, liên tục mấy ngày chỉ ăn rau chay dầu mỡ, y cảm thấy miệng sắp mất hết vị giác .
Giang Ánh Trừng gật đầu mạnh: “Đương nhiên thể !”
Chỉ là—
“Thất ca và ăn ?” Giọng nàng nhiễm chút tủi .
Động tác lật sách của Giang Tinh Nhiên khựng .
Sau khi trở về hôm qua, mẫu phi của y kể cho y một câu chuyện gần như hoang đường.
Nàng thể thấy tiếng lòng của Giang Ánh Trừng, tiếng lòng vô cùng năng, thậm chí còn tìm bằng chứng của chuyện cũ.
Mẫu phi của y còn với y rằng, chỉ cần mối quan hệ yêu thích lẫn với Giang Ánh Trừng, là thể tiếng lòng của nàng.
Thế nhưng y ghét Giang Ánh Trừng nhiều năm như , loại tình cảm thực sự thể đổi trong một sớm một chiều.
Do dự một lát, y vẫn đặt sách xuống, chậm rãi dịch chuyển qua.
Ánh mắt Giang Ánh Trừng bỗng nhiên bùng lên một tia sáng còn hưng phấn hơn.
Bước chân Giang Tinh Nhiên khựng .
Y đến nếm điểm tâm nàng mang tới, là một chuyện đáng vui đến ?
Điểm tâm độ ngọt , chẳng ngon hơn bao nhiêu so với những món y thường ăn ở Phẩm Phương Uyển, nhưng Giang Tinh Nhiên tâm trí thưởng thức kỹ càng, ánh mắt vẫn luôn dõi theo biểu cảm của Giang Ánh Trừng.
Ánh mắt nàng tựa như cái tên của , trong suốt và thuần khiết, khi chuyên chú một , sẽ dễ khiến đối phương nảy sinh ý nghĩ rằng cả thế giới của nàng chỉ một y.
Mèo Dịch Truyện
Giang Tinh Nhiên lắc đầu định vứt bỏ những suy nghĩ hỗn loạn , mới lắc hai cái, thấy Giang Ánh Trừng lo lắng hỏi y: “Không ngon ?”
“...Ngon.” Giang Tinh Nhiên .
Giang Ánh Trừng liền nở một nụ rạng rỡ hơn: “Thất ca thích là !”
Nói xong, nàng liền nhanh nhẹn xoay , lôi cả hai đang bất động trong góc .
“Đệ mau đây~” Giang Ánh Trừng chạy vẫy tay, “Thất ca còn ngon đó, chắc chắn cũng sẽ thích!”
“Rầm”!
Chưa đợi Giang Ánh Trừng chạy đến mặt Lâm Cẩm Thư, cánh cửa phòng học từ bên ngoài một cước đạp văng.
Mấy trong phòng đều ngoảnh đầu theo tiếng động.
Giang Hoài An cuối cùng cũng thể , đầu băng bó một lớp gạc dày cộp, vẫn còn khập khiễng, động tác tuy buồn nhưng vẻ mặt vô cùng hung dữ.
Giang Vân Giản và Giang Mặc Niên theo y, một trái một , giống như hai tên lính trung thành, vẻ mặt dữ tợn.
Nếu miêu tả, vẻ mặt đó nghĩa là – “Các ngươi c.h.ế.t chắc ”.
Giang Hoài An ánh mắt kỳ lạ quét một vòng: “Ô , đang ăn uống đấy ?”