Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 546:: Trừng Trừng là Công chúa đó!! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:48:41
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gió đêm se lạnh.
Giang Yến Xuyên trong sân viện khôi phục sự yên bình, ngẩng đầu yên lặng về phía màn đêm sâu thẳm xa xăm, ánh mắt lấp lánh theo ánh .
Một lúc lâu , tiếng thở dài như như vang lên trong sân, rõ ràng, vài phần giống như tiếng gió vờn quanh.
Khuôn mặt Quan Chấp Lễ, vẫn thể vài phần bóng dáng của Giang Tư Lâm.
Đặc biệt là khi nửa khuôn mặt chìm màn đêm u tối, những đường nét góc cạnh giống Giang Tư Lâm liền hiện rõ.
Nhìn mãi một gương mặt như , sẽ khiến vô thức nhớ cảnh tượng khi họ vẫn còn là những đứa trẻ lớn tới tuổi trưởng thành.
Giang Tư Lâm từng thích quấn quýt bên , giống như cô bé bây giờ , đến , phía sẽ luôn một bóng nhỏ bé lảo đảo vấp váp bước theo.
Đoạn ký ức vốn mơ hồ gần đây trở nên rõ nét, cũng thể tránh khỏi việc dâng lên vài phần thương cảm.
“Kẽo kẹt—”
Tiếng cánh cửa gỗ đóng mở đột ngột vang lên lưng, Giang Yến Xuyên thu tâm tình của , xoay , về phía phụ nữ đến hốc mắt đỏ bừng bên cạnh cửa.
Khâu Tố Tâm lau khô nước mắt, cúi định quỳ xuống: “Dân nữ Khâu Tố Tâm—”
Những lời còn , Giang Yến Xuyên giơ tay ngăn .
Khâu Tố Tâm hình khựng , nhưng vẫn cố chấp thành lễ quỳ bái.
Giang Yến Xuyên : “Đứng dậy .”
Thấy đối phương mãi chịu dậy, hai mắt đỏ hoe , thôi, Giang Yến Xuyên khẽ thở dài, : “Ta chuyện giữa ngươi và Giang Tư Lâm.”
Lông mi Quy Tố Tâm khẽ rung động, nàng lúc mới ngẩng đầu lên, biểu cảm ngơ ngác qua.
Ánh mắt Giang Yến Xuyên lướt qua nữ tử đang đến hai mắt đỏ hoe, nửa cái bóng đen lọt qua khe cửa đổ mặt đất, khóe môi y từ từ cong lên một độ cong mấy rõ ràng.
“Năm đó, nàng nhận Giang Tư Lâm ý đồ bất chính, nhưng vướng bận mang thai, chỉ đành gửi thư tố giác cho vị đại thần kính trọng trong kinh thành, một đến Bắcmệnh, hòng tránh né sự truy bắt của đối phương.”
Chỉ là Phan Cấp Phong sớm lên thuyền giặc của hai kẻ , nàng rõ, mới khiến sự việc phát triển đến cục diện như ngày nay.
“Nàng từng nỗ lực vì chuyện , nên cần tự trách.”
Giọng êm tai của Giang Yến Xuyên vang lên trong gió đêm, vô cớ khiến chóp mũi Quy Tố Tâm cay xè.
Những năm tháng trốn chui trốn nhủi khắp nơi tìm kiếm tung tích Chấp Lễ, nỗi dày vò trong lòng nàng chịu đựng dù ba ngày ba đêm, e là cũng thể hết. Quy Tố Tâm vốn cho rằng cả đời sống trong sự hối hận và tự trách như , ngờ, nàng những lời từ miệng Minh Trạch Đế.
Đầu Quy Tố Tâm úp xuống nền đất lạnh lẽo cứng rắn trong sân, trong cổ họng ngừng phát tiếng nức nở.
“Tạ… tạ Bệ hạ ——”
…
Hậu quả của sóng gió mưu phản khiến Giang Yến Xuyên bận rộn ngừng xử lý ròng rã hai tháng trời.
Lưu đày, c.h.é.m đầu, tịch thu gia sản… loại thủ đoạn sấm sét đồng thời tiến hành, triều đình nhất thời rúng động, m.á.u chảy thành sông.
Chờ đến khi việc xử lý đấy, Khám Duệ Phong cũng đưa các tướng sĩ trở về kinh.
Từng tấm bản đồ địa hình mà tiểu gia hỏa vẽ đó đều biến thành những bảo bối hữu hình hữu thể. Dù họ thể trực tiếp quy công cho tiểu gia hỏa, nhưng may mà…
Giang Ảnh Trừng chiếc ghế chuyên dành cho trong Trọng Vân Điện, đôi chân ngắn nhỏ đung đưa vô cùng vui vẻ.
Nàng đưa tay lấy một miếng điểm tâm nhỏ đặt bên bàn, cho miệng c.ắ.n một miếng lớn, vài mảnh vụn bánh giòn cứ thế dính ở khóe miệng.
【Hì hì hì~ Ông nội Khám lợi hại quá~ Các tướng sĩ Đại Thụy cũng lợi hại quá chừng~~】
Không những thành công tìm vị trí mấy mỏ khoáng sản đó, còn phái trông coi thỏa đáng!
Khám Duệ Phong ngẩng đầu hàng trăm quan, tiếng hít một khí lạnh vang lên phía giống như năm ngoái, nếp nhăn khóe mắt tạo thành nét đắc ý.
Sau cuộc đại thanh trừng do sự kiện Tín Vương gây , triều đình thêm ít nhân tài mới, Lại bộ bận đến đầu váng mắt hoa, tiểu gia hỏa cũng thể nhàn rỗi.
Nàng cả ngày ngừng tra tài liệu của từng tân thần, gặp vấn đề lớn thì tìm Nguyên Đại ca của nàng “chơi” một ngày, còn những qua loa đại khái thì gạch một nét sổ tay nhỏ của , để quan sát.
Còn về đám nhân phẩm “Thống ca” xác nhận…
Chính là đám kinh hô ngày hôm nay.
lúc , Minh Trạch Đế kim đài khẽ nghiêng đầu, lườm Trường Thuận công công phía một cái. Trường Thuận công công liền tiến lên mấy bước, trải chiếu thư trong tay , giọng lanh lảnh từng chữ khoản thưởng ghi đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-546-trung-trung-la-cong-chua-do.html.]
Khám Duệ Phong vội vàng thu hồi suy nghĩ bay , quỳ xuống tạ ơn.
“Thần Khám Duệ Phong, khấu tạ thánh ân ——”
Tiếng hùng hồn của các võ tướng phía cũng vang lên ngay đó.
Kéo theo một tiếng non nớt, tràn đầy kinh ngạc ——
【Hả?! Là như ?!】
【A ha ha ha ha, còn chuyện như ?!】
Mèo Dịch Truyện
Tiểu gia hỏa từ Minh Khê công chúa ban đầu, bỗng chốc hóa thành Minh Trừng công chúa bây giờ. Thân phận tưởng chừng sự đổi một trời một vực, thật … nửa phần đổi cũng .
Cùng với đó cũng nửa phần đổi, là áp lực tâm lý mà tiếng “vui vẻ” mang cho họ.
【Các bá bá đang tắm m.á.u chiến đấu bên ngoài, e rằng họ còn , trong nhà xảy chuyện như !!】
Hai chữ “bá bá” khỏi miệng, Khám Duệ Phong liền thở phào một .
Đạo hữu c.h.ế.t thì c.h.ế.t, bần đạo c.h.ế.t.
Chỉ cần nhân vật chính của "quả dưa" lớn là , vẫn thể vui vẻ "hóng chuyện".
Hoàn màng sống c.h.ế.t của mấy phía .
Mấy phía Khám Duệ Phong biểu cảm kinh hãi trợn tròn hai mắt, tim đập nhanh như bay.
Mấy lâu trải qua cảm giác , trong nháy mắt liền kéo về quá khứ từng tiếng lòng chi phối.
Ký ức “xã hội c.h.ế.t” trong quá khứ hung hãn ùa lên đầu, mấy một cái, trong ánh mắt đều là vẻ sáng lòe ——
“Phải ngăn nàng ”!
Dù họ cũng tò mò rốt cuộc là nhà ai xảy chuyện lớn khiến tiểu gia hỏa “kinh ngạc” như , nhưng…
Tất cả gần như cùng lúc đạt sự đồng thuận ——
Họ thể lén hỏi thăm chuyện khi tan triều, nhưng tuyệt đối thể “công khai xử hình” tại một dịp như thế !
Phải giữ thể diện!!
【Oa, thế mà ——】
“Bệ, Bệ hạ!!”
Tiếng gào thê lương đột nhiên vang lên trong đại điện, Giang Ảnh Trừng đang chuyên chú “hóng chuyện” giật , ánh mắt mờ mịt xuống phía .
“Thần, thần…” Lôi Chí Tân gào xong tiếng đó, nên tiếp lời thế nào, ấp úng “thần” nửa buổi, ánh mắt lướt qua các đồng liêu xung quanh đang lảng tránh, nghiến răng ken két, “Thần cho rằng, đây chính là trách nhiệm mà tướng sĩ Đại Thụy gánh vác ——”
“Khoản thưởng của mấy thần,” trong lòng Lôi Chí Tân nước mắt chảy thành sông, “chi bằng Bệ hạ hãy giữ để trùng kiến Trác Bình huyện và những nơi khác…”
“Ồ?”
Trên kim đài truyền đến một giọng nam êm tai, mang theo ý nhàn nhạt: “Ái khanh lời , hợp ý trẫm.”
Lôi Chí Tân nhắm nghiền hai mắt.
Đời thần , cũng coi như rõ ràng .
…
Sau khi tan triều sớm, kinh thành bắt đầu đổ trận tuyết đầu tiên của năm nay.
Khi mảnh tuyết đầu tiên rơi mặt, Giang Ảnh Trừng đang vị phụ hoàng mỹ nhân của nàng dắt về phía Vũ Dương Điện.
Cảm giác lạnh lẽo gián đoạn tiếng nàng ngân nga khúc hát nhỏ. Nàng ngẩng đầu lên, những bông tuyết lững lờ rơi xuống từ trung, đưa tay đón.
Vừa vặn một mảnh rơi nửa cánh tay nàng đang lộ giữa trung, lạnh buốt lạnh buốt.
Suy nghĩ của Giang Ảnh Trừng bông tuyết thành công đưa về ngày chuyện mới bắt đầu, nàng khỏi nheo mắt lên.
【Thống ca xem ——】
【Trừng Trừng là công chúa nè!!】