Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 540: Giang Yến Xuyên?! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:39:01
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc m.á.u đỏ tươi nhanh chóng lan từ khóe mắt trong, đồng tử Phan Tĩnh Uyển run rẩy lưỡi đao mặt, giọng điệu hiểm độc: “Hoàng hậu! Người còn mau lệnh cho lui xuống!”
Khám Niệm Chân vuốt nhẹ sợi tóc dựng đỉnh đầu tiểu gia hỏa cuối, chậm rãi dậy: “Ta dựa ?”
“Tín Vương nếu thành công, sẽ lo lắng cho kết cục của Giang Thính Hoài ?!”
“Người nếu bây giờ quỳ xuống cầu xin , còn thể vài lời giúp các ngươi mặt Tín Vương, bằng ——”
Trường đao nhích tới vài phần, giọng sắc nhọn ngông cuồng bỗng chốc dừng .
“Bằng ?”
Giọng lạnh băng của Khám Niệm Chân vặn vang lên lúc : “Phan Tĩnh Uyển, ngươi Giang Ảnh Trừng xuất cung, là Bắc Minh tìm Bệ hạ ?”
Sắc mặt Phan Tĩnh Uyển cứng đờ, khi kinh ngạc, sắc m.á.u mặt nàng liền lập tức rút sạch sẽ.
Đôi mắt run rẩy kịch liệt về phía bóng dáng nhỏ bé , ngay cả cái nhăn mặt quỷ quái mà đối phương với nàng cũng chẳng màng để ý.
Phải !
Nàng trận lòng hoảng hốt ban nãy là vì điều gì !!
Tiểu ác ma nếu thể bình an vô sự xuất hiện ở đây, … thì, Minh Trạch Đế thể cũng ——
“Nghĩ rõ ràng ?”
Khám Niệm Chân vẫn luôn chăm chú chằm chằm biểu cảm mặt Phan Tĩnh Uyển, thấy trong đôi mắt nàng cuối cùng nhiễm lên sự hoảng sợ, lúc mới hả hê nhếch khóe môi: “Ngươi đoán xem, Tín Vương mà Phan gia các ngươi đặt cược, giờ ?”
Phan Tĩnh Uyển: “…”
Phan Tĩnh Uyển: “!!!”
…
Trong Trọng Vân Điện.
Cả đại điện đều trở nên tĩnh lặng một hồi vì mấy bóng dáng thoáng hiện qua, cho đến khi Giang Tư Lâm cất tiếng: “… Vừa là cái gì ?!”
Chư vị đại thần thể thấy tiếng lòng tiểu gia hỏa: “…”
Chư vị đại thần thể thấy tiếng lòng tiểu gia hạch, nhưng trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, rõ cái đầu trọc đặc trưng : “…”
Nhất thời, tâm tư biến ảo khôn lường, ai thể giải đáp nghi vấn của Giang Tư Lâm.
Ngược , Giang Nghệ An đầy hứng thú về hướng những bóng rời , một tiếng đầy ẩn ý.
Sau đó, y , mở mắt dối: “Là bươm bướm.”
Giang Tư Lâm: “…”
Giang Tư Lâm chậm rãi xoay , đôi mắt trầm tĩnh Giang Nghệ An đối diện: “Hoàng đùa .”
Giang Nghệ An cũng đáp bằng nụ : “Thay vì cứ quanh quẩn với ‘bươm bướm’, Tư Lâm chi bằng nghĩ xem, hai kinh, là vì lẽ gì.”
Mèo Dịch Truyện
Ánh mắt c.h.ế.t lặng tự nhiên chuyển hướng sang Nam Dương Vương vì câu , đó chậm rãi hạ xuống, rơi phong thư đang cầm trong tay y.
Giang Tư Lâm thậm chí cần xem nội dung phong thư, liền lập tức chỗ dựa lớn nhất của hai trong chuyến .
Nửa buổi, phẩy phẩy tay áo, dứt khoát còn cố chấp chiếm cứ đạo đức chí cao điểm nữa.
“Không quan trọng,” Giang Tư Lâm hờ hững , “Bổn vương đến bước , tự nhiên cũng…” tự nhiên cũng thể để công mà về.
Ngay từ khi phản ứng của Giang Nghệ An trở nên quỷ dị, chuẩn sẵn sàng cho tình huống xảy .
“Khoan .”
Nam Dương Vương đột nhiên tiến lên một bước, giơ bức thư trong tay, cắt ngang lời Giang Tư Lâm: “Tư Lâm bận tâm chuyện , nhưng bổn vương thể để Bệ hạ vô cớ vấy bẩn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-540-giang-yen-xuyen.html.]
Nói xong, y cũng còn chú ý đến phản ứng của đối phương, thẳng thắn cất cao giọng: “Phong thư , là do một thần bí lén đặt thư phòng của bổn vương cách đây mấy năm ——”
Trong thư y mới là tiên hoàng đích định để kế thừa ngai vàng khi băng hà, và chỉ cần y lòng đoạt ngôi vị vốn dĩ thuộc về , đó sẽ dốc lực tương trợ.
Y đại kinh thất sắc, nghiêm lệnh điều tra, cuối cùng tóm đặt thư, và theo những tin tức đó khai , nhanh chóng khóa chặt chủ mưu phía .
—— Giang Tư Lâm.
Y thâm sâu rõ cách giữa và Giang Yến Xuyên, và kiên tin phụ hoàng của họ vạn sẽ hồ đồ đến mức , cố chấp truyền ngôi cho , chỉ là…
Khi y cuốn sóng gió như , khi điều tra rõ chân tướng, liền chôn chặt chuyện trong lòng, từng nhắc đến với bất kỳ ai.
Không ngờ, Giang Tư Lâm điên cuồng đến mức , thế mà dẫn binh xông Hoàng thành!
“Chư vị ——”
Nam Dương Vương xoay , ánh mắt rực lửa chằm chằm những Tín Vương: “Bệ hạ là quốc quân do tiên hoàng đích định đoạt, các ngươi chớ nên dễ dàng tin lời bậy bạ của kẻ !”
Giờ đây Giang Tư Lâm còn lý do chính đáng để soán vị, y thử cuối, kéo những phản thần một phen.
Ánh mắt chư vị đại thần Giang Tư Lâm khẽ rung động vài cái, mấy thở, một nữa trở nên kiên nghị.
Không một ai thật sự dám đổi phe phái thời điểm then chốt .
Họ và Tín Vương gắn kết quá sâu, mỗi đều ít điểm yếu trong tay đối phương, dù chuyển sang phe Thái tử, cũng khó lòng kết cục nào.
Chỉ thể dốc sức tử chiến.
“Một… một phong thư thôi, thể chứng minh lời Vương gia đều là thật?!”
“Ai thể chứng minh những gì điều tra , chính là chân tướng sự việc?!”
“Không sai! Chúng thần đều từng tận mắt xem nội dung di chiếu, xác nhận lời Tín Vương giả, mới thề c.h.ế.t theo!!”
Giang Tư Lâm hài lòng cảnh tượng , khi sang Nam Dương Vương, ánh mắt đầy vẻ chế giễu: “Thấy ?!”
Cảnh Vương mang đến bao nhiêu , mà cũng dám mơ tưởng thể địch mưu đồ bao năm nay của ?!
Nam Dương Vương trầm giọng thở dài: “Quả nhiên chúng sinh đều định riêng của , bổn vương nên vọng tưởng can thiệp.”
Khi đám phản thần , ánh mắt y lạnh lùng như đang một đám c.h.ế.t.
“Vậy nên,” Giang Nghệ An đột nhiên mở miệng, “Cho dù là như , ngươi vẫn cố chấp tay ?!”
“Cho dù là như thế nào?”
“Cho dù Hoàng ngôi vị , cũng thể đổi sự thật rằng Giang Yến Xuyên chính là kẻ tiểu nhân sửa đổi di chiếu!”
“Huống hồ…” Giang Tư Lâm chắp tay lưng thẳng, mặt thậm chí còn mang theo chút ý mờ nhạt, “Sử sách sẽ ghi chép như thế nào, tất thảy đều dựa quyết định của kẻ thắng cuộc, ?”
Binh lính mang đến chỉ chừng trong Trọng Vân Điện, giờ đây, e là phi tần hoàng tử trong các điện đều trong sự khống chế của , chỉ cần triệu hồi đám về…
Hắn gần như đầy vẻ thương hại hai xưng gọi với nửa đời, lắc đầu: “Bổn vương vốn dĩ còn nghĩ ——”
Lời còn dứt, đối diện bỗng nhiên truyền đến một tiếng ——
“Ngươi đúng.”
Trầm thấp, bình , đầy rẫy sát khí.
Giang Tư Lâm đột ngột đầu, động tác mạnh đến nỗi thậm chí còn thấy một tiếng “cắc ——” vang lên từ cổ .
Trong hàng cấm vệ quân đối diện với bọn họ, một tướng mạo bình thường chậm rãi bước từ góc tối, , bôi một lọ t.h.u.ố.c mỡ rõ tên lên mặt .
Nửa buổi, một khuôn mặt nguyên vẹn từ mặt đối phương tuột xuống, lộ khuôn mặt vốn nên xuất hiện ở đây phía .
Giang Tư Lâm đột nhiên trợn to hai mắt: “Giang Yến Xuyên?!”