Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 519:: Chử Tử An đều phải sợ những ý tưởng chợt lóe của tiểu gia hỏa này. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:38:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi trời sáng rõ, vụ án nghiêm trọng nhiễu loạn cả thành Khê Nguyên suốt nửa tháng qua, cuối cùng cũng tạm thời khép với cảnh họ Vương quan sai bắt ngục.
Mặc dù vẫn còn nhiều bằng chứng xác thực, mặc dù đám trẻ con lưu lạc bên ngoài vẫn cứu về hết, nhưng…
Tình hình như đủ để bộ nha môn phủ huyện, cùng với những vất vả ngày đêm vì vụ án , thể vui mừng khôn xiết!
Chử Tử An phấn khích bước khỏi bàn công án, về phía tiểu gia hỏa và những khác.
Y thể trực tiếp rằng nhận nhiều lợi ích từ tâm thanh của tiểu gia hỏa, chỉ thể cách vài bước, cúi .
Dường như chỉ cảm ơn một Trương Hạo Khung, nhưng thực chất bao gồm cả tiểu gia hỏa và đoàn .
“Chư vị đại nghĩa, xin hãy nhận một bái của Chử mỗ!” Trên khuôn mặt che khuất bởi hành động cúi , biểu cảm là sự ơn chân thành.
Y xử lý vụ án , chỉ vì đây là công việc bổn phận của y, mà còn vì——
【Oa——】
Trên đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến tiếng lòng non nớt đó, Chử Tử An vội vàng thu liễm tâm thần, tập trung lắng .
【Tri phủ bá bá, vốn con nhưng vẫn thành công, quả nhiên là càng dễ đồng cảm với những chuyện như thế …】
Chử Tử An: “…”
Chử Tử An: “!!!”
Những lời châm chọc của các quan lớn kinh thành dành cho y bỗng chốc hiện về trong tâm trí.
Ai, ai mà vô sinh chứ?!
Không y!!!
Phía truyền đến vài tiếng nhịn , khiến Chử Tử An suýt chút nữa nhảy dựng lên tại chỗ mà so tài với đám đó!
ngẩng đầu lên——
Mấy đang nhịn đều là những nam nhân trưởng thành cùng tiểu gia hỏa đến đây, tham khảo tên ám vệ tiện tay móc tấm kim bài thuần vàng , đám … y thể đắc tội một ai.
Chỉ đành tức giận sang sư gia bên cạnh.
Sư gia đột nhiên hứng chịu tai bay vạ gió: “???”
【Ai dà…】
Chử Tử An đều sợ những ý tưởng chợt lóe của tiểu gia hỏa .
【Tuy nhiên… trong mấy đứa trẻ mất tích , còn những đứa chính cha đáng tin cậy bán để đổi lấy tiền nữa, nếu tìm chúng về thì, e rằng còn thể bán nữa đó——】
Giang Ảnh Trừng xoắn xuýt đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhăn tít như cái bánh bao.
Chử Tử An ngẩn một lát, mặt đột nhiên hiện lên nụ dịu dàng.
——Nếu Minh Trạch Đế sủng ái nhất là một đứa trẻ tấm lòng mềm yếu, nghĩ cho bá tánh như , thì Đại Thụy , nhất định thể phát triển thành dáng vẻ mà các văn nhân thiên hạ mong đợi nhất.
Bách tính an cư lạc nghiệp, quốc gia trường trị cửu an.
Y bước đến mặt thiếu niên nhỏ nhắn , từ từ xổm xuống: “Ngươi tên Quý Phù Quang?”
Quý Phù Quang nét mặt căng thẳng lùi một bước, ánh mắt cảnh giác gật đầu.
Chử Tử An đưa tay vỗ nhẹ lên vai Quý Phù Quang an ủi: “Đừng sợ.”
“Tri phủ bá bá phái tìm hiểu , vì Vương Kỳ Chí từng đích đưa ngươi ngoài gặp khác, thêm trải nghiệm đặc biệt của mẫu ngươi, Tri phủ bá bá sẽ chủ, xử lý ngươi theo họ Quý.”
Lời ngoài ý nghĩa, là sẽ liên lụy bởi sự kiện của nhà họ Vương , cũng sẽ tống đại lao cùng bọn chúng.
Quý Phù Quang khẽ thở phào nhẹ nhõm, suy nghĩ một chút, bước lên lấp đầy cách lùi , mím môi : “Đa tạ Tri phủ bá bá.”
“Không gì,” Chử Tử An ôn hòa , “nhưng còn một việc, ngươi nghĩ thế nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-519-chu-tu-an-deu-phai-so-nhung-y-tuong-chot-loe-cua-tieu-gia-hoa-nay.html.]
“Tri phủ bá bá thành lập một phúc lợi đường, chuyên cung cấp nơi ở cho những đứa trẻ gặp khó khăn tạm thời, ngươi bằng lòng——”
Chuyện y lên kế hoạch từ lâu.
Tình trạng cơ thể của y… quả thực như tâm thanh của tiểu gia hỏa , khó lòng con, y cố gắng trong một thời gian dài, mặc dù miệng thừa nhận, nhưng trong lòng sớm công nhận lời của đám đại phu .
Đời y còn dám mơ ước cốt nhục ruột thịt của nữa, nhưng y vẫn thể biến tình yêu nhỏ bé thành tình yêu lớn lao, giải cứu những đứa trẻ đang sống trong khổ nạn ở thành, cho chúng một nơi trú mưa trú nắng, để chúng ăn no mặc ấm, nếu thể, y còn mời hai vị dạy học, để tương lai của chúng cũng thêm một con đường.
Y cứ như coi đám trẻ như con cái của , lẽ một ngày nào đó, những đứa trẻ cũng sẽ tự nguyện, từ tận đáy lòng, gọi y một tiếng——
“Cha!”
Bên tai chợt truyền đến một tiếng kêu trong trẻo, Chử Tử An đang chìm sâu trong suy nghĩ nên kịp phản ứng, theo bản năng “A——” một tiếng.
Vừa , y mới ý thức điều gì, lập tức ngẩng phắt đầu lên, lực mạnh đến mức cổ vai đều vang lên tiếng “cạch——”.
Chử Tử An bận tâm, chỉ hai mắt run rẩy về phía ——
Ngoài công đường, một nam tử hình cao lớn, khí chất phi phàm từ lúc nào bước , tiểu gia hỏa hớn hở chạy về phía , thấy , với tư thái tao nhã cúi , vươn tay ôm tiểu gia hỏa lòng.
Mèo Dịch Truyện
Giọng nam tử trầm dễ : “Có dọa sợ ?”
Tiểu gia hỏa cũng trong trẻo đáp: “Không ——”
“Trừng Trừng chơi vui lắm!”
Không chỉ cùng những bạn mới quen đ.á.n.h tên xa vô trách nhiệm , mà còn tận mắt chúng Tri phủ bá bá phán đại lao, nàng cảm thấy bây giờ vui vẻ vô cùng, đủ để tha thứ cho tất cả thế giới !
Giang Yến Xuyên liền ngẩng đầu, xa xa gật đầu về phía Chử Tử An.
Chử Tử An: “…”
“!!!”
Đây là Minh Trạch Đế mà!!!!
Chử Tử An hai đầu gối mềm nhũn, quỳ nhưng dám quỳ, cuối cùng chợt nảy một ý tưởng, dứt khoát ngả về , trực tiếp bệt xuống đất.
Giang Yến Xuyên xa xa Quý Phù Quang một cái, dùng ánh mắt hỏi ý định của đối phương.
Nếu đứa trẻ cùng họ, mặc dù sẽ chút phiền phức, nhưng cũng thể nghĩ cách.
Quý Phù Quang ánh mắt lưu luyến lướt qua khuôn mặt tiểu gia hỏa một vòng, đó, chậm rãi mà kiên định, tiến lên nắm lấy tay Chử Tử An.
Cậu ở , tận mắt chứng kiến kết cục của đám .
Giang Yến Xuyên gật đầu tỏ vẻ hiểu, đó, , bước về phía ngoài phủ nha, Liễu Trần và những khác cũng nhanh chóng theo , công đường còn chật chội trong chớp mắt trở nên vắng vẻ lạnh lẽo.
“…?”
Chử Tử An hồn, về phía đám "sơn phỉ" vốn ở một bên khác, nay cũng theo , ánh mắt dần trở nên nghi hoặc.
Bọn họ… theo gì?!
Bốn tên "sơn phỉ" đến ngoài phủ nha, lúc cũng cùng một thắc mắc: “Các ngươi xuống đây?!”
Các ngươi theo gì?!
Đám "sơn phỉ" Tiêu Phi bốn giữ núi , đàn ông đẩy trả lời gãi đầu, ngây ngô: “Hì hì, vị đại quan , thể giúp chúng đòi ngọn núi ban đầu.”
——Lúc đó chuyện đó bọn họ cho tất cả , chính là sợ lỡ tay, gây rắc rối cần thiết cho .
Tất cả bọn họ đều , vị rốt cuộc là một "ngọn núi" cao lớn đến mức nào, nên vẫn luôn hề vọng tưởng thể đòi công bằng.
Tiêu Phi đột nhiên đầu vị nam tử xuất hiện , ánh mắt đầy nghi ngờ.
Mới giải quyết xong một nhóm chuyên bắt cóc trẻ con, để gặp nhóm chuyên nhằm lớn ?!