Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 517:: Ta tin! Ta tin mà!! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:38:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trương Hạo Khung tiến lên một bước, chủ động giới thiệu: "Bẩm đại nhân, mấy vị chính là những nghĩa sĩ đêm qua ở trong hẻm phát giác hành tung kỳ quái của đám buôn , đến giúp sức bắt giữ."

 

Lời ẩn chứa sự cảm kích và kính phục, ai động lòng, Chử Tử An hề chút phản ứng nào với lời ——

 

Dưới ánh mắt rực lửa của , mấy nam tử trong góc thể thấy tiếng lòng của tiểu gia hỏa chậm rãi cong môi, giơ tay lên, lộ lệnh bài giấu trong tay áo.

 

Màu vàng kim suýt chút nữa mắt lóa , con rồng vàng khắc đó càng thu hút bộ ánh mắt của , Chử Tử An ánh mắt kinh ngạc chữ "Ngự" lướt qua đó, cả đều cứng đờ như một pho tượng.

 

Một lúc lâu, động tác cực kỳ chậm rãi giơ tay lên, đưa tay vịn mép bàn công đường.

 

Điều tiểu gia hỏa trong tiếng lòng... đều là thật!!

 

Nàng quả thật là Thập Nhất Công chúa Bệ hạ sủng ái nhất hiện nay, còn mấy ...

 

Ánh mắt run rẩy rơi mấy vị nghĩa sĩ thấy việc nghĩa mà tay .

 

Mấy , chính là ám vệ thần bí nhất bên cạnh Minh Trạch Đế ?!

 

Mớ suy nghĩ hỗn loạn nhất thời quấn lấy ngừng, tâm niệm Chử Tử An chuyển mấy vòng, bỗng nhiên thẳng lưng ưỡn ngực!

 

Trước đây, y vẫn còn phiền muộn vì vụ án dính dáng đến Vương gia mà trở nên khó nhằn đôi phần, giờ đây y chẳng còn sợ hãi điều gì!

 

Dưới gầm trời , còn ai, thể vững chắc hơn chỗ dựa của y lúc ?!

 

Còn! Ai! Nữa?!

 

"Trương Hạo Khung," Chử Tử An khẽ ho một tiếng, "Lời Vương Tu Hiền cũng vô lý, ngươi còn gì bổ sung cho việc ?"

 

Bọn buôn thể là do Vương gia mua chuộc để bắt cóc trưởng tử của Trương gia, cũng thể là Trương gia mua chuộc để vu khống Vương gia phạm tội. Trong trường hợp chứng cứ rõ ràng, chỉ dựa vài lời cung khai như , cho dù y từ tiếng lòng của tiểu gia hỏa xác nhận sự thật, cũng thể dễ dàng định tội Vương gia như thế.

 

Trương Hạo Khung ung dung tự tại tiến lên một bước: "Bẩm đại nhân, mấy khi đang ôm con trai thảo dân chạy trốn ngoài phủ thì mấy vị nghĩa sĩ bắt quả tang tại chỗ, hơn nữa, bọn chúng lập tức thừa nhận tại chỗ rằng chuyến là do Vương Tu Hiền sai khiến, kính mong đại nhân minh xét!"

 

Chử Tử An trầm ngâm một lát: Đơn giản thôi ?

 

Giang Ảnh Trừng cũng gợi lên hứng thú: 【Đơn giản thôi ?!】

 

Cứ... bắt , liền thừa nhận ?!

Mèo Dịch Truyện

 

Thấy Trương Hạo Khung dường như giải thích thêm về chuyện , hình Chử Tử An tự chủ ngả về phía vài phần, chuẩn lắng ——

 

【Ồ ồ ồ——】

 

Giang Ảnh Trừng nhanh chóng tìm thấy thông tin liên quan, cả nàng vui vẻ thấy rõ: 【Thì là Gia gia Từ phái ẩn trong đám buôn , nhân lúc hỗn loạn hô lên một tiếng "Ta khai hết ——" Oa——】

 

【Bọn buôn khóa chất lượng nha!】 Nàng bộ tịch than thở một tiếng.

 

Gia gia Từ chỉ giả vờ kéo thủ hạ sang một bên dùng hình phạt tàn khốc, hai phối hợp diễn một màn ép cung, đám liền chịu nổi áp lực trong lòng, khai hết những gì .

 

【Cho, cho ngươi tham lam của rẻ, dám thuê bọn chuyên nghiệp —— Ơ?】

 

Tiếng cảm thán như lớn bỗng nhiên ngừng bặt: 【Gần Khê Nguyên Thành mà thật sự một đám liều mạng chuyên nghiệp, chuyên nhận mối ăn thuê g.i.ế.c ?!!】

 

Chử Tử An: "???"

 

Chử Tử An: "!!!"

 

Hơi thở Chử Tử An khựng , bỗng trở nên dồn dập!

 

Gần đây còn loại băng nhóm ?!

 

Y thể cảm thấy trái tim đập thành từng hồi trống dồn dập, cả như đang lạc giữa mây mù.

 

Đây là băng nhóm nào?!

 

Đây rõ ràng chính là chính tích mà y cầu cũng trong thời gian quan, là nền tảng vững chắc cho con đường y trở Kinh thành!!

 

【Ưm, nhưng mà...】 Khuôn mặt tròn trịa của Giang Ảnh Trừng sắp nhăn thành một cái bánh bao nhỏ, 【Chuyện , cho dù Trừng Trừng nhét giấy nhỏ cho tri phủ bá bá, y cũng chắc tin nhỉ——】

 

Nàng đầu gia gia Từ phía , vẻ mặt rối rắm: 【Nếu ... nhét giấy cho phụ hoàng, bảo phụ hoàng tìm Tư Minh bá bá bọn họ xử lý một chuyến?】

 

"!!!"

 

Chử Tử An chỉ thiếu điều đưa tay giữ lấy tiểu gia hỏa!

 

Ta tin! Ta tin mà!!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-517-ta-tin-ta-tin-ma.html.]

Bọn cướp đó ở , y bây giờ thể phái vây bắt ngay lập tức!

 

Không!

 

Y sẽ tự !!

 

Vẻ mặt điềm tĩnh ban đầu bỗng chốc trở nên vô cùng phong phú, khiến Trương Vương hai đang lời qua tiếng gay gắt cũng dừng .

 

"Đại nhân?" Vương Tu Hiền thăm dò hỏi.

 

Trong lòng y khỏi hồi tưởng lời .

 

Vị tri phủ mới đến đột nhiên biến sắc, chẳng lẽ là y sai lời nào ?!

 

Chử Tử An khó khăn chuyển sự chú ý của khỏi cám dỗ lớn lao từ tiếng lòng của tiểu gia hỏa, nhưng nhất thời vẫn thể kiểm soát biểu cảm——

 

Hai ... đến nhỉ?

 

May mắn là, tiểu gia hỏa cũng đang phân tâm, cũng chút tò mò về vấn đề .

 

【Hử? Bọn họ ?】

 

【À , bọn họ chỉ cãi khô khan thôi, !】

 

Chử Tử An thở phào nhẹ nhõm.

 

Thế thì dễ xử lý hơn nhiều.

 

Y cố ý hỏi thêm một câu: "Ngoài , ngươi còn chứng cứ nào khác ?"

 

Khóe môi Vương Tu Hiền ẩn hiện một nụ đắc ý.

 

Xem hiện tại, vị tri phủ điều.

 

Tâm trạng y bỗng chốc thả lỏng, cũng kỹ Trương Hạo Khung gì, ánh mắt lười nhác quét một vòng công đường, lúc mới chú ý đến vẻ mặt tái nhợt quá mức của Vương Kỳ Chí bên cạnh.

 

"???"

 

"Ngươi ?" Y nhỏ giọng hỏi, đồng thời kín đáo đá nhẹ chân đối phương một cái.

 

Y cũng quá để tâm đến , chỉ là tỷ của Cù Khai Vũ là chị em ruột với Vương Kỳ Chí, nên y mới thể dung túng nhiều hành vi của đối phương.

 

Vương Kỳ Chí hề phản ứng gì với cú đá nhẹ nhàng , trái , chính tiếng gọi của trưởng y thành công kéo y khỏi dòng suy nghĩ.

 

"Đại ca," y run rẩy , "Vị tri phủ đó , Cù, Cù Khai Vũ , ..."

 

Những lời còn y thể thốt , bộ chìm nghỉm trong ánh mắt bỗng nhiên kinh hoàng của trưởng.

 

"Tri phủ ?!" Biểu cảm từ tốn mặt y cuối cùng cũng thể duy trì nữa, đột nhiên bước sát sang bên cạnh một bước, hạ thấp giọng , "Ngươi chắc chắn nhầm chứ?!"

 

Vương Kỳ Chí răng va lập cập: "Không, ..."

 

Ánh mắt y liếc qua đám buôn đang quỳ bên cạnh, vội vàng bổ sung: "Bọn, bọn buôn đó , gọi là thiếu gia..."

 

"Đại ca..." Giọng y mang theo tiếng nức nở, "Chuyện lẽ thật sự là ?!"

 

Vẻ mặt Vương Tu Hiền như sét đánh, gân xanh mu bàn tay nổi lên, miễn cưỡng nhịn xung động đầu biểu cảm của tri phủ, nghiến răng : "Đương nhiên !"

 

Trong lòng ngừng tự an ủi.

 

Không .

 

Bọn chúng chứng cứ...

 

Bọn chúng thể nào chứng cứ!

 

"Chứng cứ?" Trương Hạo Khung xem đủ màn kịch của Vương Tu Hiền, cuối cùng : "Thảo dân đương nhiên là ."

 

Cùng lúc đó, tại một góc khuất mà y chạm tới , còn một giọng mềm mại vang lên.

 

【Trừng, Trừng Trừng mà ——】

 

【Trừng Trừng những chứng cứ về vụ án , Trừng Trừng còn thể tìm nhiều tội chứng của Vương gia nữa đó!!】

 

Chử Tử An: "!!!"

 

 

Loading...