Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 508: --- Có người đến rồi! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:37:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chính là Trương phủ nhỉ?”
Kế Niên tấm biển hiệu sơn đen chữ vàng, hai chữ “Trương phủ” đó vô cùng phóng khoáng, nhưng với vốn văn chương hiện trong bụng , cũng chỉ thể khen là “thật to thật thật khí phái”.
Tiêu Phi quanh một lượt: “Hẻm Quân Hoa chỉ một Trương phủ thôi, thể sai .”
“Vậy chúng còn đợi gì nữa?!” Vân Hành đột nhiên hào hứng, “Mau tìm một chỗ mai phục !”
Tiêu Phi gật đầu, đưa tay chỉ chỗ ẩn nấp xem xét đó: “Mái nhà bên .”
Mấy thuận theo hướng ngón tay Tiêu Phi chỉ mà sang.
Ngôi nhà đó xây cao, phần lưng mái ẩn trong bóng tối, từ góc độ của bọn họ, gần như thể rõ tình hình phía .
“Đi !”
Thế là như kẻ trộm mà tiến về phía mái nhà đó.
Thảm họa diệt vong để cho bọn họ thứ gì, ngược khiến tất cả ý thức tầm quan trọng của khinh công, một nhóm những năm nay ngày đêm khổ luyện, luyện cho khinh công đạt đến mức xuất thần nhập hóa, còn về tay chân...
Thôi thì hơn.
Mọi trèo tường , nhảy lên, bộ quá trình hề phát bất kỳ tiếng động nào, thuận lợi đến mái nhà mà bọn họ xem xét đó.
“Hây, hôm nay khi ngoài , linh cảm tối nay chúng sẽ thuận lợi, các ngươi xem —” Vân Hành là đầu tiên nhảy lên , trong giọng hạ thấp đầy vẻ hưng phấn, đầu , vẻ mặt đắc ý mấy đang theo , “...Các ngươi đây là biểu cảm gì?”
Kế Niên và mấy ngừng nháy mắt hiệu với , Vân Hành cũng cuối cùng nhận điều gì đó, chậm rãi đầu .
Chỉ một cái , khiến lông tóc khắp dựng lên: “!!!”
Vân Hành cụp mắt thanh đao dài từ lúc nào kề sát cổ , theo phản xạ giơ hai tay lên: “Đao hạ lưu nhân!”
Từ Cửu ánh mắt dò xét lướt qua mấy , thành thạo thốt một câu: “Các ngươi là ai, nửa đêm đến Triệu phủ của định gì?!”
Bốn lập tức trèo Trương phủ, mà đến địa điểm bọn họ ẩn nấp, quả thực khiến bọn họ giật , nhưng... ở cùng tiểu gia hỏa lâu ngày, công lực “ăn vạ” và “giành thế tiên phong” của đều tăng lên theo từng ngày.
Từ Cửu trong chớp mắt tự bịa phận “hộ viện Triệu phủ”, khiến chính cũng tin tưởng sâu sắc, giờ đây cả đều tỏa cảm giác “ ở đây thì ai cũng đừng hòng xông Triệu phủ”, một sứ mệnh nặng nề đường dài.
Trương Tiêu phía Vân Hành khựng một thoáng, bàn tay giấu lưng khẽ dịch chuyển vài phần, nắm chặt một chiếc bình sứ khác.
Trước đó còn tưởng, đám chính là nhóm buôn đến thăm dò, ngờ mấy kẻ là hộ viện của trạch viện ...
Nói cho cùng cũng là bọn họ đuối lý, nên dùng thứ độc d.ư.ợ.c âm hiểm như nữa.
“Kẻ bên !”
Từ Cửu đột nhiên nâng cao âm lượng, ánh mắt như chim ưng thẳng tắp quét về phía Trương Tiêu: “Đưa tay !”
Họ vẫn tìm bằng chứng xác thực rằng nhóm là phường buôn , hơn nữa... đây rốt cuộc là trong phủ của khác, y tạm thời vẫn gây động tĩnh quá lớn.
Trương Tiêu động tác cứng đờ, mặt mang ý ngẩng đầu lên: "Sau lưng tự dưng chút ngứa ngáy..."
Lời dứt, đột nhiên dùng sức rút mạnh nút chai , giơ tay vung lên, đem bột t.h.u.ố.c trong bình sứ mạnh mẽ rắc về phía mấy đối diện!
Hứa Cửu sớm đề cao cảnh giác, ánh mắt chợt lóe, bàn tay đang giữ vũ khí giáng mạnh một chưởng hư , bột t.h.u.ố.c mịn màng tác dụng của luồng chưởng phong bỗng đổi hướng, bay thẳng về phía vung chúng !
Trương Tiêu cùng mấy giật , mặt chợt hiện lên vẻ tuyệt vọng, nhưng vẫn bắt chước động tác của đối phương, dùng sức vung tay để hất những bột t.h.u.ố.c trở lãnh địa của địch.
Thế nhưng, công phu tay "cũng chỉ đến thế" của mấy họ căn bản thể đ.á.n.h chưởng pháp bá đạo như , bộ dạng tay chân luống cuống của bọn họ trông như đang quạt gió cho Hứa Cửu và mấy , buồn chua xót.
Hứa Cửu thấy khẩy một tiếng: "Ha, chỉ..." Chỉ như mà cũng dám tay gây án, vẫn nên ngoan ngoãn về luyện công thêm !
Vừa mới thốt một chữ, bỗng một trận cuồng phong thổi qua, trực diện ập đến mặt bọn họ.
Hứa Cửu trơ mắt bột t.h.u.ố.c một chưởng đ.á.n.h bay , trận cuồng phong thổi trả hơn nửa.
Hứa Cửu: "..."
Trương Tiêu cùng mấy : "..."
Không khí mái nhà lập tức rơi sự tĩnh lặng quỷ dị, nhất thời, bảy mặt ai lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-508-co-nguoi-den-roi.html.]
Nửa khắc , tiếng nghiến răng ken két của Hứa Cửu mới vang lên.
"Các ngươi..." Mỗi chữ của y đều nghiến mạnh, nhưng giọng vẫn vô cùng yếu ớt, "Vừa rắc cái thứ gì ?!"
Y rõ ràng nín thở ngay khi trận cuồng phong nổi lên, nhưng lúc vẫn cảm thấy tay chân mềm nhũn, mắt thấy sắp thể cầm chắc trường đao trong tay nữa .
Trương Tiêu thấy tay cầm đao của đối phương cũng bắt đầu run rẩy nhẹ kiểm soát , liền phịch xuống như bỏ cuộc, vẻ mặt bình thản và an nhiên, phảng phất một nét c.h.ế.t chóc nhàn nhạt: "Không gì, chỉ là chút Nhuyễn cân tán cực mạnh thôi."
"Ta nín thở ." Hứa Cửu nhấn mạnh.
"Ồ," Trương Tiêu tìm một tư thế thoải mái, "Hàng đặc chế, chỉ cần dính da là hiệu lực."
Hứa Cửu: "..."
Những còn : "..."
Cảnh tượng một nữa chìm im lặng c.h.ế.t chóc.
Vân Hành trường đao kề sát cổ, mềm nhũn, dùng chút sức lực cuối cùng nặn một nụ với Hứa Cửu: "Thật, thật ..."
Hắn cũng tôn trọng vị hộ viện đang nắm giữ sinh tử của , chỉ là...
Hắn cũng còn sức để giữ tư thế quỳ một chân nữa.
Dứt lời, Vân Hành liền mềm nhũn ngã xuống, cạnh Trương Tiêu mới đó.
Kế Niên và Tiêu Phi theo sát phía , bốn thành một hàng, y hệt những con cá mặn phơi mặt đất trong sân buổi trưa.
Hứa Cửu: "..."
Hứa Cửu hít sâu một , thu trường đao vỏ, hiệu hai phía cũng phẳng xuống mái nhà, để tránh lát nữa ngã xuống sân, trong phủ phát hiện dấu vết.
Ba tranh thủ thời gian ngấm ngầm điều tức.
"Ai..."
Vân Hành đột nhiên thở dài một tiếng.
"Nói thật," giọng vẫn còn đôi phần tủi , "Chúng cũng chỉ hành hiệp trượng nghĩa, mấy vị đại hiệp, chúng thể sống hòa bình với ?"
Hứa Cửu lạnh một tiếng: "Đến nhà hành hiệp trượng nghĩa ư?!"
Kiểu cướp của giàu chia cho nghèo ư?
Hay là kiểu thấp kém hơn, cướp con của .
Vân Hành vội : "Sao thế ?!"
"Ta cho các ngươi , chúng nhận tin tức, tối nay sẽ bắt cóc con của nhà họ Trương ở đối diện, chúng là đến để bắt kẻ !"
Hứa Cửu thầm hừ lạnh một tiếng trong lòng.
E rằng kẻ đó chính là các ngươi!
Y định lên tiếng châm chọc, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hai mắt trợn tròn: "Khoan hãy chuyện đó."
Y gắng gượng dậy, ánh mắt cảnh giác quét qua từng trong họ: "Ngươi ... vẻ sức lực?"
Ngay cả y lúc ban đầu cũng cảm thấy chuyện tốn sức, công lực của rõ ràng kém y một bậc lớn, nhưng dường như Nhuyễn cân tán ảnh hưởng.
Vẻ mặt Vân Hành đột nhiên cứng đờ, ánh mắt lảng tránh liếc ngang liếc dọc, chịu đối mắt với Hứa Cửu.
Hứa Cửu nhanh chóng rút trường đao , kề cổ Vân Hành, khẳng định: "Các ngươi t.h.u.ố.c giải."
Vân Hành: "..."
Mèo Dịch Truyện
Trương Tiêu: "..."
Trường đao tiến thêm vài phân, vẻ mặt Vân Hành biến đổi liên tục, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, khi thấy một tiếng động nhỏ, mặt chợt hiện vẻ vui mừng: "Có đến!"