Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 481: --- Đây là lời nói gì của “hôn quân”?!
Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:37:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảnh khắc rõ dáng vẻ , ánh mắt Quan Chấp Lễ cũng run rẩy một thoáng.
Cao Nghĩa!
Chính là Cao Nghĩa!
Kẻ đó từng ức h.i.ế.p y nhiều như , cho đến khi Gia Thụy thành vỡ, y cũng từng phản kích dù chỉ một .
Đứa trẻ từ nhỏ ai nương tựa chỉ thể chọn cam chịu, nhưng là chút lửa giận nào.
Đặc biệt khi thấy Cao Nghĩa vẻ mặt kinh hãi quỳ rạp đất, ngừng dập đầu cầu xin “Bệ hạ” tha thứ, ngọn lửa giận liền lập tức bùng lên đến đỉnh điểm!
Thế nhưng ——
Tay Quan Chấp Lễ đặt bên hông nắm chặt thành quyền, ngọn lửa trong ánh mắt phẫn nộ khắc chế.
Vẫn .
Đây chẳng qua là một trò hề do Minh Trạch Đế dung túng vì dỗ tiểu gia hỏa, cho dù y thật sự uất ức ngút trời, nhưng chuyện như trong mắt đối phương thì tính là gì chứ?!
Mèo Dịch Truyện
Chẳng qua là một con kiến hôi thể khiến tiểu gia hỏa chút hảo cảm, y dựa cái gì mà vọng tưởng, thể trong tình cảnh như , khiến bọn họ giúp báo thù?!
Quan Chấp Lễ rũ mắt xuống, cố gắng tự tê liệt bản bằng cách giả vờ thấy.
Đột nhiên ——
“Ừm ừm ừm...”
“Nhiếp Chính Vương” bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng: “Vậy, thì đ.á.n.h ba mươi đại bản !!”
Giọng non nớt, ngữ điệu phiêu đãng, nhưng cái dáng vẻ chỉ dựa lời của một mà định tội, thi hành hình phạt tàn khốc , giống hệt một tiểu ma đầu lòng độc ác.
Quan Chấp Lễ ngây một lúc, chợt ngẩng đầu: “???”
Đây là lời gì của “hôn quân”?!!
Giữa đại điện, Cao Nghĩa tiểu gia hỏa một câu phán hình phạt run như sàng, nhanh “cấm quân” từ hai bên xông lên áp giải ngoài, ngay đó, tiếng gậy gộc nặng nề va xương thịt, xen lẫn tiếng kêu đau cầu xin, vang vọng rõ ràng trong đại điện.
“A!! Lão nô sai, lão nô sai !!”
“Hai vị điện hạ tha mạng, tha mạng a ——”
Người hành hình nhập vai sâu, trong kẽ hở khi gậy gỗ hạ xuống, nhỏ giọng nhắc nhở y gọi “Bệ hạ” và “Vương gia”.
Cao Nghĩa kịp đáp , trong miệng chỉ còn tiếng nức nở yếu ớt.
Như tiếng quỷ cái gào , bay lượn đại điện.
Các cung nhân Bắcmệnh kéo đến “thượng triều” cùng lúc, từng đều run rẩy đến còn hình .
Người của Đại Thụy mang Cao Nghĩa quá xa.
Quan Chấp Lễ long ỷ, vẫn thể dựa thị lực khá , trực tiếp quan sát tình hình bên ngoài.
Y thậm chí cảm thấy, y dường như rõ từng biểu cảm đau đớn mặt Cao Nghĩa và khung cảnh đối phương ức h.i.ế.p y ngày chồng chất lên , hệt như một giấc mơ thoáng qua.
Thì ...
Kẻ mà y từng nghĩ như một tảng đá khổng lồ thể lật đổ, thể dễ dàng đ.á.n.h bại như ?
Cứ như ư?!
Ba mươi đại bản nhiều, nhưng cũng nhanh chấp hành xong.
Tiếng của Cao Nghĩa càng về càng yếu ớt, cho đến khi tấm ván cuối cùng hạ xuống, còn thấy bất kỳ âm thanh nào nữa.
Hắn hôn mê bất tỉnh ghế dài hành hình, từ góc của Quan Chấp Lễ qua, thậm chí thể phân biệt liệu đối phương còn thở chăng.
"Cấm quân" kéo như một khối thịt c.h.ế.t vứt xuống đất, do hai , một bên trái một bên , kéo cánh tay Cao Nghĩa, một mạch kéo lê đến giữa đại điện.
Các "triều thần" chính nghĩa ngang nhiên quan sát một hồi lâu, nhưng những Bắc Minh mồ hôi lạnh đầm đìa đực tại chỗ, chẳng dám lấy một động tác thừa.
Giang Ảnh Trừng liền áp dụng cách đó, dựa theo tài liệu 007 cung cấp, từng từng qua, bắt đầu từ những kẻ ức h.i.ế.p Chấp Lễ ca ca của nàng quá đáng nhất, lượt phạt một lượt.
Kẻ ức h.i.ế.p quá đáng, thì đ.á.n.h ba mươi đại bản, kẻ chỉ yên quản, thì đ.á.n.h mười đại bản, nguyên tắc của riêng , vô cùng công bằng.
Quan Chấp Lễ cứng đến cuối cùng, cuối cùng cũng xác nhận, những Bắc Minh kéo đến tham gia "triều hội" hôm nay, đều là các cung nhân từng ức h.i.ế.p y.
Tiểu gia hỏa từ dò la tin tức, tập hợp nhóm , dùng những lý do trông kỳ lạ, lượt phạt từng một.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-481-day-la-loi-noi-gi-cua-hon-quan.html.]
Y ngẩn đầu , tiểu gia hỏa bên cạnh đang hưng phấn đến mức hai má đỏ ửng.
Tuy tiểu gia hỏa vì vô duyên vô cớ đối xử với y, nhưng đối với y mà , giống như đột nhiên một bàn tay nhỏ mềm mại, nhẹ nhàng vuốt ve một chút lên trái tim ngàn vết sẹo của y.
Y dường như thể kiên cường thêm lâu nữa.
……
Dù Khám Lão tướng quân lão luyện đến mấy trong việc xử lý những chuyện , trong tình huống Minh Trạch Đế cũng mặt, thì vẫn một việc là thông qua thỉnh thị mới thể thi hành.
Giang Yến Xuyên ở nửa "triều hội" quy mô lớn , khi để đủ nhân lực, liền vội vã gì.
Giang Ảnh Trừng hiểu chuyện, lóc om sòm, cũng lén lút theo.
Mỹ nhân phụ hoàng của nàng bận, nàng cũng kém !
Sau khi xử lý xong những kẻ từng ức h.i.ế.p Chấp Lễ ca ca của nàng, tộc Vệ thị và những trong Phùng Xuân Cốc vốn kinh nghiệm nhập cung cũng giữ .
Mọi đồng lòng thành một màn kịch lớn, cộng thêm Lương Lão tướng quân là cầu nối chung, hai phe nhân mã nhanh chóng trở nên thiết, một hồi trò chuyện thỏa thích, cùng chung mục tiêu trêu chọc tiểu gia hỏa.
Vệ Kiến Quân đùa: “Tiểu điện hạ, năng lực hiểu của thần thế nào?”
Y là đầu tiên lên tiếng phối hợp, dù là vì những khác đều tranh giành y.
“Còn thần,” Trì Kính Dương liền đó, “diễn xuất cũng tệ chứ?!”
Giang Ảnh Trừng cực kỳ nể mặt giơ ngón cái lên: “Mãn điểm!”
“Các bá bá đều mãn điểm!”
Nói xong như , ánh mắt nàng đột nhiên bắt đầu liếc khắp nơi, cuối cùng dừng ở hai gói giấy dầu gói méo mó long ỷ.
Nàng “đát đát đát” chạy qua, nhấc lấy gói nhỏ hơn trong đó, “đát đát đát” chạy về.
Vẻ mặt hớn hở : “Trừng Trừng mời các bá bá ăn kẹo!”
“Ô hô!!”
“Mặt trời mọc đằng Tây ?!”
“Đây là kẹo bình thường nha——”
Tiểu gia hỏa ngày thường tuy hào phóng, gặp đồ ăn ngon thường sẽ chủ động chia sẻ, nhưng gói kẹo khác.
Bởi vì Minh Trạch Đế hạn chế lượng mua, và nghiêm cấm nàng ăn nhiều mỗi ngày, đến cả Minh Trạch Đế đích lấy một viên cũng thành công!
Bọn họ ăn kẹo mà ngay cả Minh Trạch Đế cũng ! Chuyện ngoài mà kể thì chẳng đủ để bọn họ khoe khoang vài năm ?!
Giang Ảnh Trừng phồng hai má lên, bộ đòi kẹo chia xong.
Bị vội vàng tránh .
Quan Chấp Lễ bên cạnh tiểu gia hỏa, ngơ ngẩn bọn họ vui đùa, trong đôi mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.
Bầu khí thật .
Hoàn khác với ở Bắc Minh của bọn họ.
Quan viên Bắc Minh sẽ lạnh lùng khi y ức hiếp, thậm chí còn thừa cơ giáng họa, y từng thấy cảnh tượng hòa ái, thoải mái đến .
Quan Chấp Lễ khẽ nhích chân, lặng lẽ rời khỏi đây, bước một bước, liền bên cửa đột nhiên truyền đến một tiếng——
“Hoàng !!”
Quan Chấp Lễ khẽ khựng , định ngẩng đầu , phía truyền đến một tiếng——
“Đừng gọi bậy, đó là ca ca của Trừng Trừng!!”
Quan Chấp Lễ: “……” Y nhầm ?
Y mở miệng hỏi tiểu gia hỏa mặt: “Nàng gì cơ?”
Giang Ảnh Trừng cũng kinh ngạc đầu : “Nói gì gì?”
【Trừng Trừng gì mà…】
Quan Chấp Lễ: “……”
Quan Chấp Lễ: “!!!”