Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 474:: Cha ngươi còn có thể lừa ngươi ư?! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:35:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Uông Huy lén lút con đường nhỏ trong rừng, cách một lúc rón rén thò đầu về phía , xác định xem ai phát hiện hành tung của và theo dõi .

 

Sau mấy hành động như , cuối cùng cũng thả lỏng đôi chút.

 

Mấy hôm Minh Trạch Đế lớn tiếng phong tỏa tin tức của quân doanh, còn tưởng sẽ cơ hội lập công nữa, nào ngờ, mới chỉ vài ngày ngắn ngủi, thời cơ đẩy đến tận mắt!

 

Hắn nhanh chân đến địa điểm hẹn, ngón cái và ngón trỏ khép , đưa miệng, thổi một tiếng huýt sáo chói tai như tiếng chim hót.

 

Một lúc lâu , bước qua bụi cỏ lộn xộn, khoác ánh trăng mà đến.

 

Uông Huy vội vàng cung kính cúi hành lễ.

 

Người đến dường như để mắt, chỉ cẩn trọng quét mắt quanh một vòng, giọng lạnh lùng: “Nói.”

 

Hôm nay trong quân doanh động tĩnh lớn, hẳn là đại sự xảy , y lãng phí thời gian những chuyện quan trọng.

 

Uông Huy như hề nhận sự coi thường của đối phương, cung kính đáp: “Minh Trạch Đế mất tích trong thành Đan Dương, bộ quân doanh đều hỗn loạn cả.”

 

Ánh mắt chiếc mặt nạ sắt lóe lên, cuối cùng cũng đặt chính diện lên Uông Huy: “Tin tức chắc chắn sai?”

 

“Thiên chân vạn xác,” Uông Huy gật đầu, “Khám Lão tướng quân dẫn theo mấy chục tinh binh, tiến thành Đan Dương, chuẩn tìm kiếm tung tích Bệ hạ.”

 

“Hơn nữa…”

 

Uông Huy thần thần bí bí một tiếng: “Thuộc hạ tận mắt thấy Thập nhất công chúa vẻ mặt hoảng loạn chạy từ quân trướng, theo hướng, hẳn là chạy về phía thành Đan Dương.”

 

Mèo Dịch Truyện

Tiểu đoàn tử thần bí mấy chuyện khiến cả triều đình chấn động, của Tín Vương và Cảnh Vương đều sẽ còn coi nàng là một đứa trẻ bình thường nữa.

 

Trên nàng nhất định gì đó kỳ lạ, chỉ là vẫn phát hiện .

 

Người đến dừng một lát, đột nhiên phát một tràng lớn.

 

“Tốt, a… !” Y liên tiếp ba tiếng , đưa tay vỗ mạnh hai cái lên vai Uông Huy: “Làm lắm!”

 

Chuyện tấn công thành Đan Dương định mấy ngày , bọn họ cũng sắp xếp ở trong thành, chuẩn trộn đội quân Bắc Minh, chờ cơ hội đòn chí mạng với Minh Trạch Đế.

 

Tuy hôm nay là khâu nào phát huy tác dụng, nhưng chỉ cần kết quả , quá trình cũng quá quan trọng.

 

“Đợi báo chuyện lên, Vương gia nhất định sẽ trọng thưởng!”

 

Vẻ mặt Uông Huy bỗng chốc tràn đầy vẻ mừng rỡ.

 

“Đa tạ đại nhân!”

 

Tin tức mà Uông Huy mang đến quá đỗi quan trọng, đến lâu, chỉ hai câu khen ngợi chung chung vội vàng rời , thoáng chốc biến mất trong màn đêm dày đặc.

 

Nụ nịnh nọt mặt Uông Huy lập tức biến mất, ánh mắt trở nên âm trầm và oán độc.

 

“Phì!” Hắn nhổ một ngụm nước bọt về phía rời , “Đợi lão tử leo lên địa vị cao, nhất định sẽ cho thứ ch.ó mắt thấp như ngươi tay!”

 

Hắn về.

 

Trong lòng vẫn sung sướng mơ tưởng đến viễn cảnh tươi khi thăng quan tiến chức .

 

Việc đầu tiên khi tiền, sẽ tìm một vợ, sinh vài đứa con.

 

Hắn tuy thích tiểu gia hỏa là Thập nhất công chúa , nhưng thể phủ nhận, nếu con gái cũng lớn lên xinh như , thì cũng là một chuyện tồi.

 

Còn nữa, còn một căn nhà rộng rãi, để thể——

 

“Cạch——”

 

Một tiếng động giòn tan đột ngột truyền đến từ cái cây xa.

 

Như thể cây yếu ớt chịu nổi trọng lượng phía , cuối cùng thể chống đỡ nữa, phát tiếng kêu bi thương cuối cùng.

 

Giống như nội tâm yếu ớt của .

 

Toàn Uông Huy cứng đờ tại chỗ, lông tơ từng tấc một dựng lên!

 

Ai ở đó?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-474-cha-nguoi-con-co-the-lua-nguoi-u.html.]

 

 

Giang Yến Xuyên ôm tiểu gia hỏa đến nấc cụt, vững vàng về phía quân doanh.

 

Vị Đế vương trẻ tuổi ban nãy còn vẻ mặt kiên định cho tiểu gia hỏa một bài học, giờ đây đang ôn tồn dỗ dành cục bông trong lòng.

 

“Ừm.”

 

“Là cha để Trừng Trừng lo lắng .”

 

“Cha nên dùng tin tức như để dọa Trừng Trừng.”

 

Giang Ánh Trừng dùng tiếng kéo dài suốt một chén đổi lấy sự nhượng bộ của mỹ nhân phụ hoàng nàng, nhưng đối phương hiển nhiên nhượng bộ triệt để, mới dỗ vài câu, lời chuyển hướng ngay lập tức—

 

thì cũng , Trừng Trừng chẳng lẽ một chút nào ?”

 

Ở bên lâu ngày, tai mắt thấy, Giang Yến Xuyên cũng ít nhiều nắm vài thủ đoạn mà tiểu gia hỏa thường dùng, và học cách vận dụng.

 

“Khi cha định kế hoạch , rõ ràng Trừng Trừng cũng ở trong quân trướng mà, chẳng lẽ Trừng Trừng chuyên tâm ở bên cha việc ư?”

 

Giọng điệu trầm của Giang Yến Xuyên thực sự hợp với thủ đoạn ấu trĩ như , nhưng vẫn thành công khiến tiếng dai dẳng ngừng .

 

“Ang?”

 

[Phụ hoàng ??]

 

Giang Ánh Trừng hề ấn tượng , đành hỏi 007 online trở .

 

Tuy nhiên, câu của Giang Yến Xuyên thực sự quá cao minh, trong ba ngày chuẩn cho trận chiến Đan Dương thành, cùng mấy vị tướng quân tin cẩn mở vô cuộc họp lớn nhỏ, 007 dù lòng điều tra, nhất thời cũng nên bắt đầu từ .

 

007 Giang Yến Xuyên nhắc đến chuyện , nhưng nó rõ trạng thái của tiểu gia hỏa trong mấy ngày đó.

 

—Nó Giang Yến Xuyên gì, nhưng chẳng lẽ nó tiểu gia hỏa ?!

 

Sau khi tiểu gia hỏa phán đoán rằng nhóm Bắc Minh thể phát huy tác dụng đầy đủ, nàng liền yên tâm lười biếng, cả ngày chơi đồ chơi mà các bá bá gửi tặng, thì cũng là bảo nó tìm các loại chuyện phiếm thú vị cho nàng.

 

Hóng chuyện đến quên cả đường về, thậm chí một , ngay cả khi mỹ nhân phụ hoàng của nàng cất tiếng gọi mà nàng cũng thấy.

 

[Cha ngươi còn thể lừa ngươi ư?!] 007 hề gánh nặng tâm lý mà đáp một câu.

 

Giang Ánh Trừng thâm ý gật đầu, chột che miệng mỹ nhân phụ hoàng của nàng .

 

“Không, nữa!”

 

Nàng lóc t.h.ả.m thiết lâu như , đến cuối cùng mới tin tức , hổ đến mức chân đều co quắp .

 

Nói nữa thì lịch sự nha!

 

Giang Yến Xuyên thấy lợi liền kịp thời dừng tay, khẽ một tiếng, chậm rãi gật đầu.

 

“Được.” Ánh sáng trong mắt sáng ngời.

 

Giang Ánh Trừng hít hít mũi, nhớ những giọt nước mắt nàng lóc lâu như , cảm thấy thể lãng phí sự mềm lòng của mỹ nhân phụ hoàng nàng một cách dễ dàng như , quyết định nhân cơ hội đưa vài yêu cầu.

 

Vừa mở miệng, nàng buông một câu ngông cuồng: “Vậy, tính là ngươi biểu hiện , giữ vững nha—”

 

“Đương nhiên thể,” Giang Yến Xuyên tâm trạng vui vẻ “ừm” một tiếng, “Trừng Trừng của chúng dũng cảm như , đáng nhận phần thưởng .”

 

“Vậy cha còn mạo hiểm ?”

 

Giang Yến Xuyên lúc khéo đến quân doanh.

 

Thấy Khám Duệ Phong dẫn đầu một nhóm tướng sĩ, cung kính quỳ một gối xuống đất, nghênh đón họ trở về.

 

“Con xem,” Giang Yến Xuyên , “Đại Thụy tinh binh lương tướng, bách chiến bách thắng, đến cũng sẽ như đất , gì cản nổi.”

 

Hắn trầm lệnh cho các tướng sĩ dậy.

 

“Truyền lệnh xuống, khi nghỉ ngơi một ngày, lập tức tiến quân về đô thành Bắc Minh!”

 

 

Loading...