Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 455:: Trì bá bá cũng mặc y phục… ---

Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:35:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

【Oa! Thống ca Thống ca, thấy , phụ hoàng của Trừng Trừng siêu trai luôn!】

 

Sau khi trốn đến nơi an , Giang Ảnh Trừng tự cho là bí mật mà lải nhải trong lòng, những lời nịnh nọt hoa mỹ cứ thế tuôn

 

【Lại minh, uy vũ, thủ đoạn lôi đình, từng hà khắc với dân chúng của nước bại trận, quả thực chính là Thiên tuyển Đế Vương!】

 

Ánh mắt chuyển

 

【Thật t.h.ả.m cho Trì bá bá mà—】

 

Trì Kính Dương theo bản năng lên tiếng bảo tiểu gia hỏa đừng “” nữa, nhưng mấy chữ tựa hồ dùng hết bộ sức lực của y, đôi môi vô ích mấp máy hồi lâu, nhưng thể thốt nửa điểm âm thanh.

 

Tâm thanh màng sống c.h.ế.t của Trì Kính Dương liền nhân cơ hội vang lên.

 

【Không chỉ tử điệt và ân sư của bá bá đều hoàng thất Bắc Minh lừa gạt, ngay cả thanh mai mà y vốn cưới về nhà, cũng là công chúa Bắc Minh hại c.h.ế.t đó nha!】

 

【Khi đó Lạc An công chúa một lòng gả cho Trì bá bá, cố tình trong lòng Trì bá bá chỉ thanh mai của , công chúa nhất thời tức giận, liền thuê sát thủ g.i.ế.c c.h.ế.t tiểu thanh mai đó—】

 

Nói đến đây, Giang Ảnh Trừng nhỏ giọng hít một khí lạnh: 【Đáng thương Trì bá bá đến giờ vẫn còn m.ô.n.g tại cổ lí, cho rằng đám lưu manh mà Bắc Minh Vương xử lý chính là tội khôi họa thủ thực sự, còn cảm ân đội đức lâu nữa chứ…】

 

Giang Ảnh Trừng thò đầu từ phía phụ hoàng mỹ nhân của nàng, sâu Trì bá bá đối diện.

 

Trong đôi mắt ngừng chớp động, tràn đầy vẻ “ ngốc đến thế” giận mà tranh.

 

Trì Kính Dương cứng đờ, còn tâm trí để ý đến ánh mắt ghét bỏ của tiểu gia hỏa, bộ tâm thần đều đặt những chuyện mà tâm thanh của tiểu gia hỏa .

 

Năm đó, Lạc An công chúa quả thực từng một thời gian quá mật với y, tình huống chấm dứt đột ngột khi thanh mai của y c.h.ế.t thảm.

 

Mèo Dịch Truyện

Khi đó y cho rằng, chính sự si tình của y đối với thanh mai khiến Lạc An công chúa thoái lui, bây giờ xem , đó căn bản là Lạc An công chúa phản ứng điên cuồng của y dọa sợ, dám xuất hiện mặt y nữa!

 

Liên tiếp những đòn đả kích khiến y khó lòng chịu đựng thêm, nhưng tiểu gia hỏa càng xuống, lòng y càng thêm nặng trĩu, đầu óc cũng càng trở nên rõ ràng một cách tàn nhẫn.

 

Không ai thể điều tra chi tiết đến thế về cuộc đời một thường dân của nước địch, ngay cả một bán bộ tông sư như y cũng .

 

Huống hồ, “đạo” sự thật , là một tiểu đoàn tử khắp nơi đều toát lên vẻ quỷ dị.

 

Sức lực lớn đến kinh , thể khiến khác thấy tâm thanh của nàng, còn một “Thống ca” đang ở , thể cách đối thoại với nàng!

 

【Ưm…】

 

Ánh mắt của Giang Ảnh Trừng lướt lướt giữa bốn mặt, trong lòng đưa đ.á.n.h giá cho từng

 

【Liễu Trần bá bá võ công cao cường.】

 

Liễu Trần ưỡn thẳng ngực.

 

【Cao bá bá dũng mãnh hơn .】

 

Cao Tư Viễn xoa xoa chóp mũi.

 

【Phụ hoàng trí dũng song .】

 

Khóe môi Giang Yến Xuyên khẽ nhếch, sự phiền muộn vì tính kế tiêu tan đôi chút.

 

【Trì bá bá—】

 

Trì Kính Dương ngẩng đầu lên, ánh mắt thất hồn lạc phách.

 

Sắp khen y ?

 

tâm cảnh hiện giờ của y, nào một hai lời thể xoay chuyển ?

 

Trọng đại núi đè lên , y dường như chỉ một đêm trở thành cô độc một , mà dường như kiết nhiên lâu .

 

Tuy nhiên—

 

Lời khen ấm áp đột nhiên dừng .

 

【Trì bá bá cũng mặc y phục…】

 

Trì Kính Dương: “…”

 

Ba còn : “…”

 

Ánh mắt đồng tình dấu vết ném tới, như đốt cháy Trì Kính Dương thành từng lỗ thủng.

 

Trì Kính Dương đột nhiên thoát khỏi sự kiềm chế của hai phía , phẫn mà dậy!

 

“Ta một mật đạo thông cung,” ánh mắt Trì Kính Dương kiên nghị, “ dẫn các ngươi !”

 

Những bất công xảy với y, hôm nay y nhất định sẽ khiến hoàng thất Bắc Minh huyết trái huyết thường!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-455-tri-ba-ba-cung-mac-y-phuc.html.]

“Không vội.” Giang Yến Xuyên .

 

“Mục tiêu chuyến của chúng , là một đám năng nhân dị sĩ trong tiểu ‘Đào Nguyên’ .”

 

Mãn khoang nhiệt huyết của Trì Kính Dương lập tức nguội lạnh, ánh mắt vô thức bắt đầu đ.á.n.h giá các cơ quan trong hang động.

 

“Tìm bọn họ gì?!”

 

Giọng y căng thẳng, bàn tay giấu tay áo rộng khẽ chuyển động, tựa hồ chỉ cần Giang Yến Xuyên lời nào bất lợi cho những bên trong, y sẽ lập tức khởi động những cơ quan thực sự ở đây, ý đồ cùng mấy đồng quy ư tận.

 

Giang Yến Xuyên thu tất cả phản ứng của Trì Kính Dương đáy mắt, lông mày khẽ nhướn, khẽ mở đôi môi: “Đương nhiên là— ”

 

“Đề !”

 

Giang Ảnh Trừng đột nhiên thò nửa , giành trả lời: “Phụ hoàng của Trừng Trừng cho thiên hạ hàn sĩ một gia đình ấm áp!”

 

Trì Kính Dương: “…”

 

Liễu Trần: “…”

 

Cao Tư Viễn: “…”

 

Đây là đầu tiên bọn họ thấy thể việc thôn tính chư quốc một cách thanh tân thoát tục đến thế.

 

Ngón tay Giang Yến Xuyên khẽ se , vẻ điềm nhiên giữ nửa khắc, đó khẽ nghiêng đầu, nhịn bật thành tiếng.

 

Giang Ảnh Trừng ngơ ngác ngẩng đầu: 【Cười, Trừng Trừng?】

 

Nàng hừ mạnh một tiếng trong lòng.

 

【Hừ!】

 

Đều, đều là kẻ !

 

 

Trì Kính Dương một hồi đ.á.n.h giá lâu dài, cuối cùng trong từng câu tâm thanh của tiểu gia hỏa, tạm thời tin tưởng dụng ý “ ” của bọn họ, đồng ý dẫn bọn họ tiến “Đào Nguyên” mà bọn họ nhắc đến, thử mời Lương lão tướng quân xuất sơn.

 

Bắc Minh chịu cảnh loạn thế quá lâu , nếu Minh Trạch Đế thật sự thể cứu vạn dân khỏi nước sôi lửa bỏng, y nguyện ý kẻ phản bội thể lưu muôn đời tiếng !

 

Y đến một bên, vươn tay gõ gõ tường đá, tiếng thạch bích ma sát vang lên.

 

Cánh cửa đá hạ xuống phần lớn mở , hai bên tường thậm chí còn mấy chục ngọn nến cùng lúc thắp sáng, uốn lượn kéo dài đến cánh cửa đá phía bên .

 

Giang Yến Xuyên sâu Trì Kính Dương một cái, đó tiện tay bế tiểu đoàn tử đang bám bên chân lên, sải bước về phía .

 

Lại qua một hồi lâu, đoàn cuối cùng cũng khỏi sơn động chật hẹp.

 

Phong cảnh tú lệ phía cũng hiện mắt .

 

Nơi đây giống như một thôn lạc quá lớn, bốn mặt bao quanh bởi núi, giữa dòng suối chảy ngang qua, hai bên trồng đầy các loại rau quả lúa gạo, những con đường nhỏ ngang dọc chằng chịt đầy những tráng hán đang nông, tâm ý cúi lao động, tạm thời vẫn ai phát hiện bọn họ.

 

Cao Tư Viễn từ chiến trường c.h.é.m g.i.ế.c trở về thậm chí còn chút hoảng hốt, dường như chỉ hai ngày ngắn ngủi, nhảy một thế giới khác.

 

“Oa—”

 

Giang Ảnh Trừng là đầu tiên cảm thán: “Thật bình yên quá — ”

 

Trong mắt Giang Yến Xuyên xẹt qua vẻ tán đồng.

 

Nơi đây quả thực giống như tiên cảnh thế ngoại núi xanh ngăn cách, cũng là thịnh thế mà y đang nỗ lực kiến tạo.

 

Trì Kính Dương khẽ ho một tiếng, định gì đó, thì đang ruộng ở đằng xa phát hiện dấu vết của y.

 

Từ xa vọng tiếng gọi: “Trì đại phu, ngươi về đó —”

 

Trì Kính Dương vội vàng dằn xuống những sầu tư trong lòng.

 

Đây là lạc viên mà dốc sức xây dựng, y mang những phiền nhiễu bên ngoài trở giữa .

 

Y gượng gạo nở nụ , vẫy tay đáp : “Phải đó— về — ”

 

“Hay quá, bệnh của Lục Tử cuối cùng cũng sắp khỏi !!” Từ xa vọng những tiếng reo hò.

 

Trì Kính Dương: “…”

 

Nụ khóe môi Trì Kính Dương cứng đờ, đột nhiên đầu

 

Đã bảo thiếu chút gì mà.

 

Quên mang t.h.u.ố.c !

 

 

Loading...