Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 444: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-10 08:20:36
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
--- Trả thù cho tiểu điện hạ! ---
Tiếng ồn ào hề chậm trễ hành động của họ.
Hai vị tông sư gọi là Giản Cốc và Tư Minh dường như đều là cao thủ dùng kiếm, cùng với vị tông sư rõ tên cạnh, tạo thành thế tam giác vây quanh tông sư quy thuận Cảnh Vương, phía là dòng hộ vệ vương phủ ngừng xông lên.
Định luật “loạn quyền đ.á.n.h c.h.ế.t sư phụ” áp dụng khi thực lực chênh lệch quá lớn, mấy họ cứ thế c.h.é.m g.i.ế.c như chặt dưa thái rau, một kiếm phong tỏa động tác của kẻ phía , còn thể hảo đón đỡ những đòn tấn công mạnh mẽ từ kẻ ở giữa, trạng thái ung dung như đang dạo chơi hậu hoa viên nhà .
Lực lượng phòng mà Giang Dật An bố trí tại trang viên vốn hùng hậu, thêm việc gần đây y còn giam giữ hai tiểu gia hỏa ở đây, lượng cao thủ nuôi dưỡng tại đây càng nâng lên một đẳng cấp.
Sau khi giải quyết xong đám tôm tép ban đầu, động tĩnh ở khu vực cuối cùng thu hút sự chú ý của bộ vương phủ, trong nháy mắt, mười mấy hắc y nhân phi diêm tẩu bích, rơi xuống ngay giữa trung tâm trận chiến kịch liệt nhất.
Gánh nặng vai Khả Nhận chợt nhẹ , thần sắc cuối cùng cũng còn căng thẳng như , thậm chí còn nảy ý nghĩ chiêu hàng.
“Các ngươi thể , Khả mỗ hiện đang đầu quân cho Cảnh Vương, khả năng nhất sẽ lên ngôi Hoàng đế lúc , những gì Chu Kỳ Xuyên thể cho các ngươi, Cảnh Vương thể gấp đôi!”
Giản Cốc nhẹ nhàng nâng kiếm đỡ lấy đòn tấn công chí mạng từ đối diện, thuận thế dẫn mũi đao của đối thủ phía , đ.â.m thẳng xương bả vai của một hộ vệ vương phủ, ngay khoảnh khắc tiếng rên rỉ trầm đục truyền đến, y nâng chân mạnh mẽ đá một cái, trực tiếp đá bay cao thủ mới đến chỗ lùi xa mười mấy trượng.
Y lắc đầu, giọng điệu nhanh chậm: “Sự khác biệt giữa thể lên ngôi và lên ngôi, lão phu vẫn thể phân biệt rõ ràng.”
Thay vì ngày ngày mệt mỏi đón nhận những lời khiêu chiến từ những kẻ rõ lai lịch, chi bằng nhận lấy bát cơm sắt mà Hoàng thất đưa tới.
Khả Nhận nghiến răng, sang phía khác: “Vật gì ngươi đ.á.n.h mất, Cảnh Vương cũng thể giúp ngươi tìm!”
Tư Minh một kiếm c.h.é.m đứt thanh trường kiếm tấn công đến gần, đó giơ tay, một cái tát khiến lảo đảo vài bước tại chỗ, chốc lát ầm ầm ngã xuống đất, bàn tay tát liền vung vẩy vài cái, xua bụi bặm do vật nặng ngã xuống bốc lên, ngẩng đầu: “Không tìm thấy, ngươi cũng yên cho c.h.é.m ?”
Khả Nhận: “……”
Khả Nhận: “Ngươi là tình huống gì?”
Y hỏi Bùi Mộ Trầm đang dùng một nhát c.h.é.m bằng tay khiến bất tỉnh.
Bùi Mộ Trầm: “Trừng gian diệt ác.”
Khả Nhận: “……”
Trò chuyện thế thì chịu !
Y một mặt tê dại, giơ trường kiếm trong tay lên, thừa lúc đám đả thủ xung quanh còn c.h.ế.t hết, dứt khoát xông thẳng tới.
Ánh mắt Giang Ảnh Trừng nhanh chóng lướt qua trung tâm cuộc chiến, khi dừng ở một góc nào đó, nàng bỗng khựng .
“Du bá bá!” Nàng mừng rỡ thốt lên, “Còn Vu bá bá!”
Du Hành Miễn và Vu Nhạc Vịnh thì đang thủ ở góc, lẳng lặng giải quyết đám tôm tép nhãi nhép dám xông trung tâm, động tác gọn gàng, pháp khinh linh như yến, hề thấy chút dấu vết trọng thương nào đó.
Nghe thấy giọng của tiểu gia hỏa, hai vẫn thể dành thời gian chào.
Liễu Trần cùng hai tiểu gia hỏa đáp xuống mái hiên tường bên cạnh, mãn nguyện cảnh hỗn loạn bên , trong lòng tràn đầy vui sướng.
Dám trộm con của , thì chuẩn sẵn sàng mà chịu báo ứng!
Kha Nhẫn đón nhận một đòn liên hợp của Tư Minh và Bùi Mộ Trầm, hai chân ma sát mạnh xuống đất, lùi liền mấy bước mới miễn cưỡng vững hình!
Khóe miệng lờ mờ vết m.á.u trượt xuống, y phớt lờ lau , ngẩng đầu lên một nữa —
Y trợn mắt căm hờn: “Chu Kỳ Xuyên! Ngươi!! Ngươi còn dám, còn dám ——”
“Còn dám” cả buổi mà chẳng thốt lời đe dọa nào hiệu quả, trái y là đầu tiên tức đến “phụt ——” một tiếng, phun một ngụm m.á.u lớn.
Bùi Mộ Trầm và Tư Minh trầm mặc giây lát, khá cam lòng mà “chậc” một tiếng.
Hai họ dùng một nửa công lực, nhưng lượng m.á.u đ.á.n.h còn nhiều bằng lượng m.á.u tên đầu trọc đó mà tức đến phun .
Liễu Trần một tay ôm một tiểu gia hỏa, sát khí quanh sinh vật mềm mại đáng yêu hóa giải , cất lời…
“Hì hì.”
Kha Nhẫn: “…”
Bùi Mộ Trầm: “…”
Tư Minh: “???”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-444.html.]
Cuộc chiến sân đều vì tiếng “hì hì” mà đột ngột ngừng trệ trong chốc lát.
Liễu Trần: “…”
Ở bên tiểu gia hỏa lâu, ngờ ngay cả cách châm chọc cũng đồng hóa theo lúc nào .
mà…
“Phụt ——”
Kha Nhẫn ngửa đầu phun một ngụm m.á.u nữa.
Tâm trạng của Liễu Trần lên một chút.
Hiệu quả cũng khá .
【Ôi chao ——】
Tâm trạng thư thái, Giang Ảnh Trừng còn tiện thể hóng một tin tức động trời: 【Đây chính là kẻ năm xưa cùng với bá mẫu…】
“Khụ khụ khụ khụ!!”
Liễu Trần bỗng ho một tràng kinh thiên động địa, tạm thời cắt ngang “pháp thuật” của tiểu gia hỏa.
Kha Nhẫn là đối thủ năm xưa khiến cắm sừng, một quấy phá khiến đối phương danh tiếng tan nát, vợ con ly tán, vốn tưởng chuyện sẽ kết thúc ở đó, ngờ dám lúc bất ngờ phản kích, suýt nữa khiến lật thuyền trong mương, mất dấu hai tiểu gia hỏa.
Liễu Trần liếc hai bên đường, thấy thêm nhiều phát hiện động tĩnh ở đây và đang kéo đến, lập tức cũng nán nữa.
“Mấy vị,” Hắn cất giọng sang sảng, “Chu mỗ xin một bước.”
Họ hẹn địa điểm tập hợp khi đến đây, lúc cũng sợ đoàn thất lạc, xóc hai tiểu gia hỏa lên một chút, xoay định rời ——
“Tiểu điện hạ!!”
Xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng rống xé lòng.
Liễu Trần dừng bước, đầu .
Giang Ảnh Trừng và Lâm Cẩm Thư cũng nhân đó mà rõ tình hình phía .
Thôi Việt dẫn theo một đội đả thủ chạy đến đây, còn kịp rõ cảnh tượng t.h.ả.m khốc trong viện, thấy mấy bóng mái hiên tường, lập tức sợ đến hồn xiêu phách lạc, chỉ còn một thở cuối cùng.
Mèo Dịch Truyện
“Ngài, ngài là…” Y chạy đến hổn hển, giọng cũng đầy run rẩy, “Không , là thích Vương gia của chúng nhất ?!”
Vương gia cũng thích hai tiểu gia hỏa mà, thể ở chứ?!
“À.”
Giang Ảnh Trừng khô khốc đáp một tiếng.
Bá bá quản gia hai hôm nay đối xử với họ , bây giờ bắt khi đang chạy trốn, nàng còn sinh một chút ngượng ngùng đúng lúc.
chạy thì vẫn chạy.
Lúc ban ngày nàng tra tư liệu về Tín Vương, còn vô tình phát hiện tin tức động trời, đang loay hoay lên kế hoạch trốn chạy mới, tối nay nếu các bá bá Liễu Trần đến, nàng cũng sẽ chạy trốn!
Sau vài suy nghĩ, nàng dứt khoát “À!” một tiếng, đưa tay chỉ về phía Kha Nhẫn đối diện, vẻ mặt đầy thể tin : “Ngươi, ngươi mà dùng ám khí ——”
Nói , nàng nhắm nghiền hai mắt, ngửa ngã lòng Liễu Trần bá bá của nàng.
Kha Nhẫn: “…”
Mấy vị Tông sư: “…”
Người trong Vương phủ: “…”
Liễu Trần trầm ôm lấy thể mềm nhũn của tiểu gia hỏa, mặt biểu cảm : “Mấy vị, xin hãy vì tiểu điện hạ nhà mà báo thù!”
Ngay đó, mũi chân khẽ nhón, ánh mắt nóng bỏng của , từ từ ẩn màn đêm đen kịt.
Chỉ để một đám phản ứng thế nào.
Một lúc lâu , Tư Minh giơ trường kiếm trong tay lên: “Vì tiểu điện hạ báo thù!”