Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 421:: Độc ác, nhưng hiệu quả. ---
Cập nhật lúc: 2025-10-10 05:02:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hai vị điện hạ, quấy rầy.”
Giọng truyền đến từ ngoài cửa trầm thấp dễ , khác với âm sắc thấy ban nãy, hơn nữa hề chút say rượu nào.
Giang Thính Hoài ngẩng đầu lườm tùy tùng trong phòng một cái, đó liền thẳng đến bên cửa, vươn tay mở cửa phòng.
Sau tiếng “kẽo kẹt—” giòn tan, nam tử ngoài cửa bước .
—Vừa , tự tay tháo bỏ lớp ngụy trang mặt.
Cùng với việc lớp ngụy trang từng chút một bong tróc, khí chất quanh đó cũng xảy sự đổi nghiêng trời lệch đất.
Cho đến khi đến bàn, như biến thành một khác, từ kẻ phong lưu công tử trong đại sảnh ban nãy, thoắt cái biến thành một vị công tử hào hoa khí chất thần bí, võ công cao thâm.
【Oa ồ—Ánh mắt của Nguyệt Tịch tỷ tỷ vẫn đó chứ nha!】
Nhìn bờ vai rộng, eo thon , đôi mày kiếm mắt , —
Giang Thính Hoài khẽ ho một tiếng, cắt ngang lời khen ngợi nịnh bợ trong lòng tiểu gia hỏa, khách khí gật đầu : “Tĩnh Viễn Vương.”
Dư Lãng Kinh ngẩn , chốc lát chợt : “Đa tạ điện hạ ưu ái, vẫn còn nhớ đến mỗ.”
Giang Thính Hoài giơ tay, động tác “mời”, mời Dư Lãng Kinh xuống.
Tiểu gia hỏa nãy còn ngừng khen ngợi Dư Lãng Kinh lật tin tức gì, đột nhiên bĩu môi, tâm thanh cũng trở nên thiện.
【Hả?! Người một màn kịch như , mục đích chính là để ô danh Nguyệt Tịch tỷ tỷ của ?! Vậy mà Thái tử ca ca còn khách khí mời xuống nữa!】
Khoảnh khắc nổi giận, nàng hệt như một cỗ máy bới móc vô cảm, còn liếc xéo Thái tử ca ca của nàng một cái: 【Hừ!】
Giang Thính Hoài: “……”
“???” Vừa nàng chuyện ?!"
Vậy thể , Tĩnh Viễn Vương là loại như chứ?!"
mà—
Chẳng tiểu gia hỏa còn , chuyện là Nguyệt Tịch và cùng định kế hoạch ?!
Lòng Giang Thính Hoài muôn vàn suy nghĩ, nhưng mặt vẫn giữ nụ hòa nhã: “Tĩnh Viễn Vương quản ngàn dặm đến Đại Thụy của , là vì việc gì?”
Trước khi Dư Lãng Kinh mở lời, tiên từ bên hông tháo xuống một cái túi thơm, đưa đến mặt tiểu gia hỏa đang nhe răng trợn mắt : “Lần gặp mặt quả thực đột ngột, thần cũng thể chuẩn lễ vật gặp mặt, nhưng thấy tiểu điện hạ chơi vui vẻ ở , chắc hẳn sẽ chê bai món quà quá thô tục.”
Tiếng gầm gừ như thú nhỏ chợt tắt, Giang Ảnh Trừng biểu cảm ngây nhận lấy túi thơm, mở xem—
Ánh mắt lập tức sáng bừng lên!
“Tặng, tặng Trừng Trừng ?”
Nàng nhận những ngọc thạch châu báu trong túi thơm, nhưng, cho dù là ngoại đạo như nàng, cũng thể liếc mắt một cái liền nhận , đồ vật bên trong chắc chắn giá trị nhỏ!
【Có, lẽ ở trong hiểu lầm gì đó chăng?!】
Giang Ảnh Trừng vui vẻ hớn hở, để 007 giúp nàng điều chỉnh tài liệu liên quan đến Tĩnh Viễn Vương : 【Trừng Trừng xem xét kỹ lưỡng, thể oan uổng vô tội!】
Giang Thính Hoài: “……”
Giang Thính Hoài: “…………”
Bị mua chuộc quá nhanh ?!
Hắn tuy sớm , tiểu gia hỏa tích góp vàng bạc châu báu cho phụ hoàng và Uyển phi, nhưng đây cũng là đầu tiên, rõ ràng cảm nhận tâm trạng khẩn thiết của tiểu gia hỏa!
Không khí ngượng ngùng khó tả lặng lẽ lan tràn, cho đến khi Dư Lãng Kinh đầu , khi liếc Giang Thính Hoài một cái, liền giơ tay tháo vòng ngọc cổ tay.
“!!”
Giang Thính Hoài vội vàng ngăn : “Tĩnh Viễn Vương cần khách khí!”
Bọn họ cũng đến để cướp bóc chứ?!
Sau vài kéo đẩy, Dư Lãng Kinh cuối cùng cũng xác định thái độ của Giang Thính Hoài là giả dối, tiếc nuối : “Thôi , chỉ là chiếc vòng ngọc từ ngọc bạch dương chi thượng hạng, chất ngọc cực , giá trị liên thành, đáng tiếc là—ờ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-421-doc-ac-nhung-hieu-qua.html.]
“Tiếng gì ?!”
Giang Thính Hoài đau khổ xoa trán.
Còn thể là tiếng gì nữa chứ?!
Đương nhiên là tiếng tiểu gia hỏa thấy bảo vật quý giá như từ chối, liền đá một cái thật mạnh!
“Có ?” Hắn chỉ thể giả ngây giả ngô, “Tĩnh Viễn Vương e là nhầm .”
Dư Lãng Kinh do dự gật đầu: “…Là ?”
“Đương nhiên !” Giang Thính Hoài vội .
Hắn hỏi một nữa: “Vậy nên, Tĩnh Viễn Vương …”
【Hơ!】
Tiểu gia hỏa yên tĩnh một lát đột nhiên kinh hãi kêu lên trong lòng.
Mèo Dịch Truyện
【Cái mà là do Nguyệt Tịch tỷ tỷ chủ đạo, nghĩ biện pháp!】
【Trước, hết là do Tĩnh Viễn Vương ở Thiên Hương Lâu, ầm ĩ chuyện vì tình say mèm, đó, để những họ tìm sẵn khắp thành truyền bá những câu chuyện tình ái nồng nàn mà họ dựng sẵn, cuối cùng cẩn thận để lộ một chút tin tức, rằng nữ chính của câu chuyện, chính là Nhị công chúa tôn quý ở trong cung—】
【Đồng thời tung mấy quả b.o.m khói thật, nhấn chìm Nguyệt Tịch tỷ tỷ danh sách nhiều nghi ngờ…】
Như những thể tránh khỏi vận mệnh chọn hòa , mà còn thể khiến bất kỳ chứng cứ thực chất nào, chứng minh nàng chính là nữ chính của sóng gió đó—
【Thật là một liên kế !】
Giang Thính Hoài: “Cái gì?!”
Nguyệt Tịch nàng mà ngay cả với bản cũng thể tay độc ác như !
Các nữ tử khác đều sợ hãi cuốn những lời đồn thị phi như , tính cách cương liệt của thì , còn tự lao đầu !
Cho dù nàng lên kế hoạch tỉ mỉ như , cũng vẫn sẽ khiến danh tiếng của nàng vấy bẩn.
Nàng rốt cuộc gì?!
Dư Lãng Kinh nhận hết trách nhiệm về trong chuyện , mới giao phó xong bộ kế hoạch, thì thấy Thái tử điện hạ của Đại Thụy đột nhiên tức giận quát một tiếng.
“Thần cũng việc đối với Nguyệt Tịch thực sự bất công, nhưng…” Hắn rũ đầu xuống, giọng nghèn nghẹn, “ thần , Quốc chủ Tề Quang Quốc ý liên hôn với Đại Thụy, mà đối tượng chính là Thái tử Tề Quang Quốc.”
Giang Thính Hoài ngẩn một lát, trong đầu cố gắng hồi tưởng những tin tức liên quan đến Tề Quang Quốc.
Vị Thái tử …
Hẳn là cùng tuổi với , trong vài tiếp xúc hiếm hoi, ấn tượng mà để cũng là khiêm hòa lễ độ. Nghe vị Thái tử Tề Quang Quốc giỏi văn giỏi võ, tuy thể trở thành một phương bá chủ, nhưng dựa mối quan hệ hữu nghị với Đại Thụy, thì cũng là một chỗ dựa tồi.
Trong mấy vị công chúa gối phụ hoàng, quả thực cũng chỉ Nguyệt Tịch là phù hợp hơn cả để kết hôn.
Nếu quả thực là như , thì kế hoạch của Nguyệt Tịch…
là một con đường thể nhanh chóng đạt mục tiêu.
Thâm độc, nhưng hiệu quả.
Giang Thính Hoài ngẩng đầu lên: “Vậy hôm nay ngươi đột nhiên…” đổi ý, hết chuyện với ?
“Nguyệt Tịch thường , Thái tử điện hạ rộng lượng nhân hậu, ngày thường đối với tỷ luôn quan tâm chu đáo. Lần thể ngẫu nhiên gặp điện hạ ở đây, nhất định là sự khải thị mà trời cao ban cho thần.”
Dư Lãng Kinh kích động dậy khỏi chỗ , cúi thật sâu: “Thần thực sự thấy Nguyệt Tịch công chúa lâm vòng xoáy thị phi. Vì , thần thỉnh cầu Thái tử điện hạ tay giúp đỡ, dàn xếp một hai…”
Lời của kịp hết.
Trong tầm mắt, tiểu đoàn tử vẫn luôn lắng họ chuyện đột nhiên đặt túi thơm lên bàn, đẩy nhẹ tay nhỏ về phía , đưa nó trả cho .
Còn hừ một tiếng thật to.
“Trả ngươi!” Giọng của tiểu gia hỏa tức giận, “Trừng Trừng mới cần đồ của ngươi!”