Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 406:: Ông trời ơi, rốt cuộc là khâu nào đã xảy ra vấn đề?! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-10 05:02:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Căn nhà dựng lên trong điều kiện nghèo khó phần sơ sài.

 

Gió đêm chợt nổi lên, chiếc cửa sổ gỗ liền thổi mở một khe nhỏ.

 

Gió núi se lạnh, Vệ Kiến Quân vì chen chúc trong một căn phòng với tộc nhân mà đổ mồ hôi, ngay khi rùng một cái, đột nhiên giật tỉnh giấc.

 

Tư tưởng hỗn loạn mất một lúc lâu mới trở về đúng chỗ, Vệ Kiến Quân thở phào một dài, mạnh mẽ xua tan cảnh tượng trong cơn ác mộng , lúc mới cẩn thận dậy, chuẩn đóng chiếc cửa sổ thổi mở.

 

Còn kịp bước hai bước, ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng bước chân vô cùng hoảng loạn, ngay đó——

 

“Rầm——”

 

Cánh cửa lớn tông mạnh .

 

Người đến nhà bắt đầu lớn tiếng hô: “Không —— Thiếu tộc trưởng mau tỉnh—— Ơ…”

 

Hai bốn mắt , đều rõ sự sững sờ trong ánh mắt đối phương.

 

Vệ Kiến Quân hồn : “Cái gì ?”

 

Sẽ là tiểu gia hỏa giở trò gì nữa chứ? Hắn liền , tiểu gia hỏa buổi chiều ngủ say như , buổi tối sẽ dễ dàng để bọn họ an trải qua đêm nay !

 

Hắn đối với chuyện cũng quá để tâm.

 

Mọi chuyện đến mức , còn thể tệ hơn đến mức nào nữa?!

 

bọn họ cũng nghĩ kỹ , đợi sáng mai, sẽ đuổi đám về, đều cho bọn họ ở một đêm , cũng coi như phụ mấy hạt kim đậu mà tiểu gia hỏa cho.

 

Nghĩ đến đây, thậm chí còn bụng mở lời an ủi đến một câu: “Ngươi cũng đừng quá căng thẳng, tiểu gia hỏa mấy gia bộc của nàng chiếu cố, sẽ xảy ——”

 

Lời còn kịp hết, đến đột nhiên phản ứng , lớn tiếng cắt ngang.

 

“Không chuyện !” Người đến sắc mặt hoảng loạn, “Có quan binh bao vây chúng !!”

 

Vệ Kiến Quân hít kịp thở: “Cái gì?!!”

 

Người đến ngữ tốc nhanh chóng giải thích: “Không lâu đây, của chúng phát hiện cơ quan đặt ở chân núi chạm , liền phái hai xuống tra xét tình hình, mới , mấy trăm quan binh đang tập kết ở chân núi, đang chuẩn tấn công núi đây!!”

 

Vệ Kiến Quân tối sầm mặt mũi.

 

Ông trời g.i.ế.c , rốt cuộc là khâu nào xảy vấn đề?!

 

 

Giang Ảnh Trừng một tràng tiếng ồn ào hỗn loạn đ.á.n.h thức.

 

Ý thức của nàng vẫn còn trong trạng thái mơ hồ, chỉ rõ lác đác mấy từ vô nghĩa như “thế nào”, “ ”, “hết thảy”, “xong ”, cả đều vô cùng mơ hồ.

 

“Ưm… Liễu Trần bá bá,” Giang Ảnh Trừng dụi dụi mắt, cũng mở mắt xác định xung quanh , mở miệng liền hỏi, “Bên ngoài ?”

 

“Không ,” từ bên cạnh dựa , “Ngươi ngủ , bá bá đang đây.”

 

Giang Ảnh Trừng mơ mơ màng màng dịch chuyển theo hướng phát âm thanh, trực tiếp bò lòng , chọn một tư thế thích, liền mơ mơ màng màng ngủ .

 

Lúc tỉnh dậy nữa, cả bầu trời đêm đều những hàng đuốc sáng chiếu rọi.

 

Hơn nữa, mở mắt thấy nàng đỗi nhớ mong, nhưng thấy lúc , khuôn mặt tuấn tú .

 

【Hả?!】

Mèo Dịch Truyện

 

Không đúng lắm.

 

Chắc chắn là cách nàng thức dậy đúng !!

 

Đôi mắt hạnh hé một khe nhỏ chợt nhắm nghiền, Giang Ảnh Trừng thậm chí còn lẩm nhẩm một câu chú ngữ vô nghĩa trong lòng, lúc mới một nữa thử mở mắt .

 

Vừa định lén lút trộm một cái, bất ngờ chạm ánh mắt của phụ hoàng mỹ nhân của nàng.

 

“!!!”

 

Điều khác gì mới ló đầu địch tiêu diệt trong chớp mắt !

 

Trong khoảnh khắc, tất cả cơn buồn ngủ đều tan biến sạch sẽ, Giang Ảnh Trừng vẫn theo bản năng nhắm nghiền hai mắt !

 

【Không thấy thấy! Trừng Trừng cái gì cũng thấy!!】

 

Phụ hoàng cũng nhất định thấy gì cả!

 

Giang Yến Xuyên quả thực sắp tiểu gia hỏa chọc cho bật vì tức giận .

 

Từ giây phút nhận tin tiểu gia hỏa rời cung bỏ trốn, liền truyền chỉ ý cho ám vệ—— thư giãn thì , nhưng thời gian nên quá lâu, nhiều nhất là hai ngày, bọn họ nhất định đưa tiểu gia hỏa về cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-406-ong-troi-oi-rot-cuoc-la-khau-nao-da-xay-ra-van-de.html.]

 

Nào ngờ, thời gian hai ngày còn đến, đợi tin hồi cung.

 

—— là của tiểu gia hỏa gây chuyện động trời .

 

Tiểu gia hỏa nổi giận , đuổi những phái về hết.

 

Mặc dù vẫn còn Cửu bá bá và Liễu Trần mấy canh giữ bên cạnh tiểu gia hỏa, vẫn thỉnh thoảng bận lòng, y phục của tiểu gia hỏa mặc đủ , tiền mang theo đủ để ăn ngon uống .

 

Nỗi lo lắng trong lòng còn kịp nguôi, đợi tin tiểu gia hỏa gặp bọn cướp đường.

 

tiểu gia hỏa nhất định sẽ gặp nguy hiểm, nhưng y vẫn khó lòng kiềm chế , nhịp tim loạn mấy nhịp.

 

Giờ đây ôm đoàn nhỏ mềm mại lòng, y mới đôi chút cảm giác yên tâm.

 

——

 

“Giang Ảnh Trừng,” Giang Yến Xuyên lạnh giọng , “Cô ngươi tỉnh.”

 

Giang Ảnh Trừng với tâm lý cực , hề mở mắt.

 

【Phụ, Phụ hoàng nhất định đang lừa Trừng Trừng, Trừng Trừng mới thèm mở mắt!】

 

Lời của Giang Yến Xuyên Giang Ảnh Trừng sợ hãi, nhưng nhóm họ Vệ dọa đến run rẩy mấy lượt.

 

“Cô”?

 

Là “Cô” mà bọn họ nghĩ đến ?!

 

Vậy thì——

 

Ánh mắt ngây dại nhất thời đều đổ dồn tiểu đoàn tử trong lòng Giang Yến Xuyên, tất cả bọn cướp cùng lúc nuốt khan một tiếng.

 

Tiểu gia hỏa … là công chúa ?!

 

Là công chúa ??!

 

Vệ Kiến Quân như thể tin dữ động trời, như chuyện hoang đường.

 

Hắn ngẩng đầu lên, mặt mũi run rẩy chỉ tiểu gia hỏa: “Tiểu đoàn tử là công chúa?!”

 

Nàng là công chúa ?!

 

Nàng thể là công chúa?!!

 

Công chúa chẳng nên là hiểu lễ nghĩa, ôn hòa hiền thục, dù chỉ là một tiểu đoàn tử nhỏ thế cũng cao nhã quý khí ?!

 

Sao là một tiểu đoàn tử “phúc hắc” như ?!

 

Giang Ảnh Trừng hàm ý trong lời Vệ Kiến Quân, liền vui.

 

“Trừng Trừng chính là công chúa, ?!”

 

【Tuy là giả, nhưng đó cũng là tiểu công chúa Phụ hoàng yêu thương nhất!!】

 

Vừa dứt lời, nàng mới chợt nhận điều gì đó.

 

Giang Ảnh Trừng đầy vẻ chột ngẩng đầu lên, cẩn thận từng li từng tí về phía Phụ hoàng mỹ nhân của nàng, quả nhiên ngay lập tức chạm đôi mắt lạnh lùng.

 

Giang Ảnh Trừng: “……”

 

Mắt chớp một cái, Giang Ảnh Trừng bắt đầu năng luyên thuyên: “Ôi ôi ôi Phụ hoàng, Trừng, Trừng đợi Người ——”

 

Hơi nước mờ mịt nhanh chóng tụ trong mắt, giữa lúc giả đáng thương, nàng thậm chí còn nấc cụt: “Người, bây giờ mới đến, Trừng, Trừng Trừng suýt dọa c.h.ế.t ôi chao——”

 

“Trên đường cướp, cướp đó huhu!!” Nàng chỉ tộc họ Vệ đang quỳ ở góc: “Bọn, bọn họ đông như , đều hung dữ lắm——”

 

“Ngay cả Liễu Trần bá bá bọn họ cũng dám manh động!”

 

Nàng hướng về phía đám đó ném tới một ánh mắt xin .

 

Xin nhé!

 

Trừng Trừng tự cứu , đó sẽ cứu các ngươi !!

 

Giang Yến Xuyên: “……”

 

Tộc họ Vệ: “……”

 

Liễu Trần mấy : “……”

 

 

Loading...