Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 405: Tiểu nha đầu cho quá nhiều rồi! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-10 05:02:11
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Giang Ảnh Trừng khẽ động, trực tiếp dừng một tên cướp trong đó.
【 là xa mà...】
Chỉ những dòng chữ 007 điều tra , nàng quá khứ giới thiệu trong đó cho tức giận thôi.
【Câu kết trong ngoài với hoàng thất Bắcmệnh, đ.á.n.h cắp bản vẽ cơ quan bí mật nhất của tộc, khi phát hiện, còn phối hợp với hoàng thất tạo chứng cứ giả, khiến gia tộc Vệ thị mang tội thông địch phản quốc, cuối cùng chỉ thể buộc bước lên con đường lưu vong!】
【Hắn trộn đó thì cũng đành, nhưng khi đến Đại Thụy, còn thường xuyên thông đồng báo tin cho Bắcmệnh, ngoài việc báo cáo tình báo của tộc Vệ thị, còn lén lút kẹp thêm tin tức của Đại Thụy trong thư!】
【Lòng đáng c.h.ế.t! Lòng đáng tru diệt !!】
“!!!”
Còn lén lút kẹp thêm tin tức của Đại Thụy ư?!
Ai cơ?!
Ánh mắt của mấy thể tiếng lòng của tiểu gia hỏa lập tức theo hướng mà tiểu gia hỏa đang , nhưng đám cướp ở khu vực đó đông nghịt, chen chúc sát , nhất thời, bọn họ thể xác định chính xác mà tiểu gia hỏa đang đến.
Bầu khí quỷ dị lặng lẽ lan tỏa trong căn nhà nhỏ .
Vệ Hành là đầu tiên chịu nổi sự giày vò khó xử , nâng tay gõ gõ mặt bàn: “Còn nữa ?”
“À !” Giang Ảnh Trừng chợt hồn, “Viết chứ chứ!”
Kẻ phản bội gì đó, nàng sẽ từ từ nghĩ cách !
Giọng trẻ con non nớt trong trẻo kết hợp với những lời đe dọa ác độc, khiến cho đám cướp trong nhà đều cảm giác thật, như mộng.
Rời rạc, khó thành lời——
Giang Ảnh Trừng hồi tưởng nội dung , nối tiếp chuyện : “Nếu ngươi đồng ý, , chúng sẽ móc mắt nàng , cắt tai nàng , chặt đứt tứ chi của nàng …”
Liễu Trần mấy : “…”
Tộc Vệ thị đến từ Bắcmệnh: “…”
Thật… thật tàn nhẫn a…
Mặc dù đều chỉ là suông, nhưng đối với thì thật sự tàn nhẫn a!!
Vệ Hành: “…”
Vệ Hành ngữ khí khó khăn: “…Thật chữ…”
Giang Ảnh Trừng ngẩng đầu, định thần Vệ Hành hồi lâu, đó gì cả, chỉ xoay vỗ vỗ thanh trường kiếm treo bên hông của Cửu bá bá, nhếch cằm lên.
Ý đồ đe dọa hiển nhiên.
Vệ Hành rơi những giọt nước mắt nhục nhã.
…
Một phong thư khó khăn lắm mới thành hình ngừng run rẩy của Vệ Hành, đó run rẩy giao tay tiểu gia hỏa.
Đám cướp ngoài cửa sổ, thấy đầy vườn rau quả với ánh mắt bi tráng, luôn cảm thấy, phong thư đe dọa mà Vệ Hành giao , mỗi chữ đó đều đại diện cho tương lai t.h.ả.m đạm mà bọn họ sắp đối mặt.
Giang Ảnh Trừng vui vẻ cất kỹ bức thư, trong lòng ngừng tính toán, nên thế nào để giao bức thư tay phụ hoàng mỹ nhân của nàng.
【Khám gia gia , trong nhà Khám gia gia thường xuyên các võ tướng bá bá , dễ khác phát hiện…】
【Lục bá bá cũng , Lục bá bá sắp dọn Đông Xưởng ở …】
【Hay là…】
Còn đợi nàng “thì” cái gì, Vệ Hành cẩn thận quan sát hồi lâu, liền thử mở lời: “Thư cũng xong , các ngươi là…”
Tư tưởng của Giang Ảnh Trừng khựng , ngơ ngác ngẩng đầu: “Hả?”
Là cái gì ?
Biểu cảm nghi hoặc mới duy trì một thoáng, Giang Ảnh Trừng chợt nhớ thỏa thuận đó, giọng nghi hoặc liền đổi giọng, biến thành một tiếng ngáp dài: “A, a… a——”
“Trừng Trừng đột nhiên buồn ngủ quá nha——”
Nàng thèm mà ngả , thuận thế ngả lòng Liễu Trần kịp thời tiến lên, hai mắt nhắm , bắt đầu “lời mê sảng”: “Trừng Trừng ngủ nha, các bá bá đừng câu nệ nha~~”
Thái độ quen thuộc , dường như đang ở trong nhà , tự tại vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-405-tieu-nha-dau-cho-qua-nhieu-roi.html.]
Đám cướp: “…”
“…Ngươi dậy.”
Lời thốt , cảm thấy những lời thực sự khí thế, Vệ Hành thêm một câu “Mau cút ”, nghẹn khi ánh mắt chạm mấy tên đả thủ , lời đến cửa miệng liền biến thành: “Về nhà .”
Giang Ảnh Trừng hé mở đôi mắt, biểu cảm đầy vẻ ghét bỏ: “Nếu Trừng Trừng về nhà , còn cần bá bá thư đe dọa gì nha——”
Mèo Dịch Truyện
Chẳng trách để một gài bẫy đến mức cả tộc chạy trốn, thật là quá ngu ngốc mà!
Vệ Hành: “…”
Vệ Hành nghiến răng ken két: “Ngươi như .”
Giang Ảnh Trừng coi như thấy, với vẻ mặt mệt mỏi nhắm nghiền hai mắt, thái độ hợp tác cực kỳ rõ ràng.
Cứng rắn , Vệ Hành cũng chỉ thể cố gắng lý: “Chúng phòng trống.”
“Làm nguyên tắc, chúng đây rõ điều kiện, thì nên thực hiện theo giao ước, chúng tuyệt đối sẽ để mấy các ngươi ở !”
Nếu , cho dù nguy cơ bại lộ hành tung, bọn họ cũng liều mạng với đám !
Trong đám đông mấy gật đầu lia lịa.
!
Bọn họ cũng nguyên tắc!
Tiểu gia hỏa trong lòng tên đầu trọc vẫn mở mắt, nhưng trực tiếp đưa tay chiếc túi nhỏ bên hông lục lọi lung tung, một lát , cùng với một tiếng động giòn tan, mấy vật thể hình tròn tiểu gia hỏa tiện tay ném lên mặt bàn.
Một đám cướp từ từ cúi đầu, chỉ một cái , trong đám đông vang lên mấy tiếng hít khí lạnh.
Cả căn phòng lập tức chìm một lặng c.h.ế.t chóc.
Đó là…
Kim đậu ư??
Là kim đậu a!!!
Cứ mà tiện tay ném ư?!
“Ục ực——”
Có nhịn nuốt một ngụm nước bọt.
Âm thanh như mở một công tắc thần bí nào đó, lập tức mấy yết hầu khẽ động đậy, nuốt nước bọt theo.
Vốn dĩ là của thế gia danh tiếng nên mấy hạt kim đậu mê hoặc, nhưng…
Vệ Hành dùng đầu ngón tay ấn mạnh lòng bàn tay.
, bọn họ thật sự nghèo quá lâu !
Tai họa ập đến quá đột ngột, bọn họ kịp gói ghém quá nhiều hành lý, vội vàng bỏ chạy khỏi cố hương, suốt đường chạy trốn , tiền bạc mang theo dùng gần hết …
Có thể kiên trì đến bây giờ, dùng hết bộ sức lực và thủ đoạn của bọn họ.
Nay thấy nhiều tiền như , thật sự khó để động lòng a!
“Bá bá gì?”
Vệ Hành ngẩng đầu.
Tiểu gia hỏa từ lúc nào mở mắt, đang với đôi mắt sáng ngời, đưa tay ngoáy ngoáy tai: “Trừng Trừng rõ.”
Vệ Hành: “…”
“…Lão nô lập tức dọn dẹp phòng cho ngài.”
Đối mặt với ánh mắt đặc biệt trêu chọc của mấy đối diện, Vệ Hành ánh mắt kiên định cất kim đậu bàn, đó dậy, hai tay vén tay áo lên, mặt đổi sắc, tim đập nhanh, lập tức bắt đầu dọn dẹp vệ sinh trong căn phòng .
Không thể trách nguyên tắc, chỉ là… tiểu gia hỏa cho quá nhiều !
Thủ lĩnh cướp, Thiếu tộc trưởng tộc Vệ thị: “…”
Nếu lầm, đây là phòng của , ?