Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 404: Đại Thụy rộng lòng bao dung, đương nhiên phải thu nạp họ rồi! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:59:22
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đám cướp " chuyện" tiểu nha đầu thần thần bí bí rốt cuộc là loại nào, đột nhiên thấy nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực chằm chằm bọn họ, da đầu căng chặt, theo bản năng liền vội vàng dỗ dành.
"Đừng kích động, đừng kích động!"
Một tên cướp vỗ mạnh vai kẻ chịu trách nhiệm chữ: "Tên bình thường đầu óc chút bình thường, ngài đừng để trong lòng!"
" đúng đúng, bây giờ còn điên nữa ," Có nhặt bút lên, vội vàng nhét tay kẻ chữ: "Ngài còn gì nữa ? Tuy chữ một chút, nhưng sẽ cố gắng thật !"
Kẻ chữ hậm hực lườm đám đồng bọn xung quanh một cái, mấy nam tử đang hổ thị đán đán phía tiểu nha đầu, nhẫn nhục chịu đựng cúi đầu xuống, kiểu như "thôi kệ": "Ngươi——" còn gì thì mau !
25. Viết xong sớm, tiễn thần ôn dịch sớm!
Chỉ là...
Cái sơn đầu cũng thể ở nữa, bọn họ nhanh chóng dọn .
Đáng tiếc cho căn nhà bọn họ xây bấy lâu, còn những loại quả trồng lâu như , vẫn tới mùa thu hoạch...
Còn đợi suy nghĩ trong lòng dứt, thấy một đôi bàn tay nhỏ mũm mĩm đột nhiên xuất hiện giữa tầm mắt, chầm chậm đưa về phía , cuối cùng đặt thẳng lên mu bàn tay đang để bàn.
"Bá bá," tiểu ma quỷ dùng giọng điệu mềm mại ngọt ngào của nàng , "đừng để tâm đến những lời lẽ bên ngoài, bá bá giỏi đó!"
Mọi mặt: “……”
Mọi mặt: “???”
Tiểu nha đầu điên ?!
Lời dứt, vẻ mặt tất cả đều trở nên quái dị.
Tên cướp mở miệng dỗ tiểu nha đầu há hốc mồm, ánh mắt hoài nghi quét qua giữa tiểu nha đầu và Vệ Hành, cuối cùng dừng đen kịt của đêm trăng ngoài cửa sổ.
Chẳng trách xuất hiện ảo giác.
Hóa giờ vốn dĩ là lúc nên chìm giấc ngủ .
Vẻ mặt Liễu Trần mấy trông khá hơn bọn cướp nhiều, nhưng cũng chỉ hạn.
Hoạt động "bóc phốt" của tiểu nha đầu còn chính thức bắt đầu, về mà nàng đang cẩn thận lấy lòng , bọn họ cũng gì.
...
Ánh mắt mấy thuận theo đôi bàn tay đang chồng lên của hai , chầm chậm dời lên, dừng vẻ mặt kinh hãi của .
Mèo Dịch Truyện
Nói chung, cũng chỉ là một nhân tài tiểu nha đầu đ.á.n.h giá là hữu dụng đối với Minh Trạch Đế, nhưng nếu đặt triều đình nơi tài tụ hội, cũng chỉ là một bình thường chìm lẫn giữa muôn——
【Mấy bá bá , chính là của Bắcmệnh đó nha ——】
"Phụt ——"
"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ!!"
Chung Thừa Vọng và Liễu Trần một thở thông, đột nhiên nước bọt của chính sặc, ho dữ dội.
Cái gì Bắcmệnh?
Bắcmệnh nào?
Là Bắcmệnh mà mấy ngày nay bọn họ đến sắp chai tai ?!
Chuyện là chìm lẫn giữa nữa, cái quá nổi bật chứ gì?!
Nổi bật đến mức, bọn họ theo bản năng liền vung một sợi xích sắt qua, trói chặt cả đám !
Tư Cửu theo bản năng nắm chặt thanh trường kiếm bên hông, một đôi mắt ưng chợt trở nên sắc bén và nguy hiểm.
Người Bắcmệnh mà dám chạy đến lãnh thổ Đại Thụy của bọn họ càn, còn ở ngọn núi gần kinh thành đến thế!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-404-dai-thuy-rong-long-bao-dung-duong-nhien-phai-thu-nap-ho-roi.html.]
Lại còn cướp đường!
Thật sự cho rằng Đại Thụy của ?!
【Hì hì hì, mấy bá bá ở Bắcmệnh chịu đủ ủy khuất , cả nhà phản chạy trốn, ngại ngàn dặm xa xôi đến Đại Thụy an cư lạc nghiệp, Đại Thụy rộng lòng bao dung, đương nhiên thu nạp họ nha!】
Giang Ảnh Trừng giữ nguyên tư thế nghiêng về phía , ánh mắt hướng về phía nọ, thuận thế xa qua khung cửa sổ.
Bên ngoài cửa sổ, mặt đất trồng đầy những loại rau quả tên, bên cạnh còn hoa cỏ chăm sóc tỉ mỉ, gió nhẹ thổi qua, từng đợt hương thơm thoảng đến.
【Nhìn xem cái sân , bọn họ chăm sóc bao nha!】
【Có cỏ xanh, hoa trắng nhỏ, ...】 Lời khen ngợi vô thức bỗng nhiên khựng , Giang Ảnh Trừng thiếu kiến thức đời thường đến nỗi thể gọi tên một loại rau quả nào, 【Ưm... ... ừm, còn thật nhiều thứ thể ăn , đúng là một đám yêu đời nha!】
Bàn tay lớn nắm chuôi kiếm nới lỏng , vẻ mặt Tư Cửu trong thời gian ngắn trải qua vài lượt biến đổi lớn, khiến bọn cướp đối diện hết kinh ngạc đến kinh ngạc khác.
Cho đến cuối cùng, thậm chí còn nổi lên vài phần tức giận.
Muốn đ.á.n.h g.i.ế.c thì thẳng một tiếng, cứ giật thon thót hù dọa bọn họ như là gì?!
Hu hu hu dọa c.h.ế.t đó mà hu hu hu ——
Không để ý đến vẻ mặt tức giận của đối diện, Tư Cửu vẻ mặt đau răng tiểu đoàn tử mặt, suy nghĩ trong lòng trải qua mấy biến đổi, trực tiếp bỏ qua sự chấn động về phận của đám , cuối cùng đọng thành một câu ——
Giờ thành hương thơm hoa cỏ ?
Tiểu đoàn tử đó "phân bón hôi thối" , là ai ?!
Tiếng lòng của Giang Ảnh Trừng vẫn đang tiếp diễn đầy thỏa mãn: 【Ưm... tuy phận bọn họ là cướp chút phiền phức... nhưng hôm nay bọn họ cũng là đầu tiên động thủ đó nha ——】
Hơn nữa mục tiêu mà họ chọn còn là những nhà như bọn , thiếu tiền, cho dù độ khó lớn hơn nhiều so với dân thường, bọn họ cũng chọn hãm hại những nhà mà nếu cướp sẽ lâu mới cơm ăn!
Tài liệu còn , ban đầu bọn họ cũng chỉ cướp tiền ăn một ngày mà thôi!
Chỉ trong nháy mắt, Giang Ảnh Trừng tìm lý do để biện hộ cho đám : 【Bọn họ là cướp, bọn họ cũng chỉ là những đáng thương mùa thu hoạch xa vời ép đến mức cơm ăn thôi mà ——】
【 mà nhưng mà! Phạm thì chịu phạt,】 đôi mắt to tròn của Giang Ảnh Trừng nheo , trực tiếp cong thành hai vầng trăng khuyết, 【cứ phạt họ giúp phụ hoàng dẫn đường ở Bắcmệnh để tránh cạm bẫy , dù đây bọn họ từng là thế gia rèn đúc hàng đầu ở Bắcmệnh, nhúng tay việc chế tạo nhiều vũ khí cơ quan như , những chuyện nhỏ , vẫn là thành thạo đó nha!】
"!!!"
Tư Cửu đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nóng rực về phía đám "cướp" đối diện.
Khác với Liễu Trần mấy mới triều đình là giang hồ, hiểu chuyện cung, cả đời , gần như đều là vì Minh Trạch Đế mà sống, tuy chỉ là một ám vệ nhỏ bé, nhưng tình cảm vinh nhục cùng chia sẻ , cách nào giải thích cho đám .
Những gì tiểu nha đầu trong tiếng lòng, suýt chút nữa khiến bật ngay tại chỗ như một nam nhân mạnh mẽ.
Minh Trạch Đế vốn dĩ cần tự dẫn quân xuất chinh Bắcmệnh.
Sở dĩ đưa quyết định , chẳng qua là vì Bắcmệnh dịch bệnh hoành hành, tuy đến giai đoạn cuối sắp xử lý xong, nhưng ông vẫn sợ các tướng sĩ Đại Thụy nản lòng, sợ họ nghĩ rằng Minh Trạch Đế ông, như là để họ chịu c.h.ế.t.
Nói một ngàn " nguy hiểm", cũng bằng ông đích đến đó.
Tư Cửu cũng nỗi lo lắng.
Lo lắng Minh Trạch Đế hãm ngục tù, lo lắng Minh Trạch Đế mang trọng thương.
Đám mắt nếu thật sự thể chiêu an thành công, thật sự thể giúp ích lớn cho Minh Trạch Đế!
Tư Cửu mấy yết hầu chuyển động, cuối cùng run rẩy lên tiếng: "Các ngươi ——" bằng lòng ăn lộc triều đình ?
【Chính là kẻ phản bội ở giữa , nghĩ cách lôi ——】
"Hít ——"
Lời đến miệng vội vàng thu , Tư Cửu để ý, c.ắ.n mạnh đầu lưỡi .
"!!!"