Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 380:: Xử án, quả thực dễ như trở bàn tay! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:58:58
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người phụ nữ thấy mặt Giang Ánh Trừng tràn đầy sự đồng tình, trong lòng hoảng hốt, vội vàng cũng quỳ xuống theo.
"Tiểu điện hạ, chiếc đỉnh chữ nhật ngọc xanh trắng của dân phụ là bảo vật gia đình truyền mấy đời, cho dù hai vợ chồng sa sút đến mức nhiều năm cũng từng nghĩ đến việc bán nó ," giọng phụ nữ như như kể lể, màn "bắt cóc đạo đức" của nàng diễn trôi chảy, "càng thể nào bán với giá năm mươi lạng bạc, mong tiểu điện hạ đừng lời hồ ngôn của kẻ , để dân thường như đây vô cớ chịu oan!"
Giang Ánh Trừng sớm chân tướng sự việc từ 007, từ chối màn "bắt cóc đạo đức" , và ném cho đối phương một cái liếc mắt khinh bỉ.
【Coi, coi Trừng Trừng dễ lừa lắm ?!】
Mèo Dịch Truyện
Giang Ánh Trừng càng khuôn mặt hai kẻ càng tức giận, khi sự tức giận tích tụ đến đỉnh điểm, thậm chí còn nhấc một cái chân ngắn nhỏ lên, hung hăng đạp khí một cái.
【Hôm nay nếu Trừng Trừng cũng ở đây, bác xui xẻo sẽ chịu oan ngục !!】
Tuy nhiên——
Tuy chân tướng sự việc, nhưng thế nào để công khai nó một cách khéo léo và giả tạo cho , đối với Giang Ánh Trừng hiện tại cũng là một vấn đề lớn.
【Nên thế nào đây...】
Ánh mắt quét qua quét nha môn, mấy chạm Du Hành Miễn, do dự dời ánh mắt .
【Không , Mặc Vũ giáo của Du bá bá vất vả lắm mới ẩn bụi trần, nếu vì chuyện mà lọt tầm mắt của bá tánh, những kẻ chính đạo khó mà sẽ gì để ức h.i.ế.p Du bá bá đây!】
Du bá bá đang ngọa tân thường đảm, Giang Ánh Trừng cũng để vì chuyện của mà công dã tràng!
【Không !】
Ánh mắt kiên nghị của Du Hành Miễn khựng , đó thể thấy rõ ràng dịu xuống.
Mặc Vũ giáo của đây vì phạm vi hiểu quá rộng, một đám "chính đạo nhân sĩ" vây quét truy đuổi, bất đắc dĩ ngay cả cũng chủ động bước chiếu ngục, để cầu cho giáo chúng của thêm thời gian chuyển nơi tối tăm.
Tiểu gia hỏa ngày thường vẻ vô tư vô lo, nhưng luôn thể mang cho những bất ngờ ấm áp đến thế.
【Thật sự , Trừng Trừng "đụng đồ sứ" ?】
【Trừng, Trừng Trừng liền giả vờ bắt bướm chạy khắp nơi, đường cẩn thận vấp ngã, ngã về phía chiếc đỉnh chữ nhật , trực tiếp đổ cả bàn lẫn ngọc xuống đất, đến lúc đó, tuy Trừng Trừng cũng sẽ đau, nhưng—— ưm?】
Ánh mắt ngừng di chuyển đột nhiên khựng .
【Lục bá bá, Tiêu bá bá, Nguyên đại ca? Bọn họ đến đây ?!】
Sau đó, ánh mắt nóng bỏng cứ thế thẳng tắp rơi Lục bá bá của nàng.
【Lục bá bá, hắc hắc, hắc hắc hắc~】
Lục Dao: "..."
Một dự cảm chẳng lành bỗng dâng lên, Lục Dao trong lòng chua xót, ánh mắt khỏi ghen tị Du Hành Miễn đối diện chéo một cái.
Đều là bá bá, chỉ trông như một kẻ chịu thiệt lớn?!
Tuy nhiên, cho dù tiểu gia hỏa chỉ định, mấy bọn họ cũng sắp xông khỏi đám đông, nha môn hội hợp với tiểu gia hỏa.
Mấy Lục Dao một cái, nặng nề thở một , vươn tay đẩy đám bá tánh vây xem lớp cuối cùng ——
"Đẩy đẩy đẩy! Có gì mà đẩy?!" Đám bá tánh hóng hớt xếp hàng phía mấy lạnh lùng hừ một tiếng, "Muốn chiếm vị trí nhất, thì đến sớm xếp hàng chứ!!"
Lục Dao: "..."
Tiêu Hoành Mão: "..."
Nguyên Lương Bình: "..."
Sự nghiệp đến nửa đường tan vỡ giữa chừng.
Tốt .
Lục Dao đột ngột nén khí: "Tránh ! Tất cả tránh ! Quan sai đang việc !!"
Mấy Lục Dao Trâu Tài Lương cung kính nghênh đón , và mượn cớ ngóng chi tiết vụ án, để ba liên quan đến vụ án kể lời khai một nữa, nhân cơ hội lắng tâm thanh của tiểu gia hỏa.
Thế là ba bắt đầu tuần tự trình bày.
Người phụ nữ: "Theo lời trưởng bối trong nhà , chiếc đỉnh chữ nhật chính là chí bảo lưu truyền từ thời Bắc Chu——"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-380-xu-an-qua-thuc-de-nhu-tro-ban-tay.html.]
Trong đám đông vang lên từng đợt kinh hô.
【Ha——】
【Rõ ràng là cũng sớm hơn cái của tuần là mấy.】
【Ưm... thôi, là tuần thì sớm một chút, dù lão nhân gia tên Phàn Canh của Lục bá bá bắt giữ hơn nửa năm , chiếc đỉnh chữ nhật cũng hơn nửa năm .】
Lục Dao sửng sốt.
Người tên "Phàn Canh" , vẫn còn khá ấn tượng.
Trong chiếu ngục, nhà tù đặc biệt dành cho trong giang hồ, bên trong đa đều giam giữ những kẻ liều mạng võ công cao cường, Phàn Canh với hình gầy yếu ở trong đó, vốn dĩ vô cùng thu hút sự chú ý.
Đó là một "đại sư giả".
Những vật phẩm qua tay , ít nhất cũng thể tăng thêm "lịch sử lắng đọng" ba năm trăm năm, công lực cũ thì hạng nhất.
Sau đó, vẫn là vì dính líu một vụ án giả tiền cực kỳ lớn, khổ chủ ở kinh thành là mối quan hệ, vụ án tố cáo thẳng lên mặt Khám lão tướng quân, Phàn Canh mới của Cẩm Y Vệ bọn họ bắt dấu vết, bắt giữ ngục.
Mà những vật phẩm qua tay Phàn Canh, đều một điểm chung——
【Phàn Canh gia gia luôn nghĩ đủ cách khắc dấu hiệu độc quyền của những bảo vật do tay tạo , để lời cảnh báo cho trong tộc , đề phòng kẻ gian đổi trắng đen.】
Mấy trong sân thể thấy tâm thanh của tiểu gia hỏa, đồng loạt đặt ánh mắt lên chiếc đỉnh chữ nhật ngọc xanh trắng , sự dò xét trong ánh mắt sắp ngưng kết thành thực chất——
Đâu ?
Dấu hiệu đó ở ?!
【Sợt——】
Giọng non nớt, nũng nịu hít một khí lạnh: 【Lại giấu trong rãnh lõm ở vách trong của đỉnh ư?!】
【Cái cũng quá khó tìm chứ?!】
Tâm thanh cảm thán của tiểu gia hỏa dứt, Lục Dao liền từ từ nhếch khóe môi.
Khó ư?
Chẳng đơn giản ?!
Y mới đến phủ nha đầy một khắc mà rõ vụ án phức tạp đến thế——
Phán án, quả thực dễ như trở bàn tay!
“Thôi ,” Lục Dao trầm giọng ngắt lời mấy đang lóc, “Bổn quan tự khắc sẽ quyết đoán.”
Cùng lúc đó.
Trong con hẻm nhỏ cách phủ nha quận Phong Cẩm chỉ hai con phố, mấy bóng lén lút tụ , đầu kề đầu, đang thì thầm bàn bạc chuyện gì đó.
“Tiểu, tiểu thư, chúng thật sự ...”
Người gọi là “tiểu thư” do dự, nhanh đó, vẻ mặt trở nên kiên định hơn nhiều: “Không còn thời gian nữa, hôm nay mà thành công, e rằng sẽ khó lòng tìm những bảo vật !”
“Mọi việc cứ theo sắp xếp đó của mà cẩn thận hành động!”
Một lát , mấy bóng tản khỏi con hẻm, mỗi tìm một hướng mà vắt chân lên cổ chạy.
Đinh Nhuế Hàm rũ tay áo: “Chúng cũng thôi.”
“...Vâng.”
Khi Đinh Nhuế Hàm cùng nha đến phủ nha, cổng tụ tập đông nghịt bá tánh hiếu kỳ một cách kỳ lạ.
Hai với ánh mắt nghi hoặc, song vẫn quyết định xử lý chuyện cấp bách nhất .
Nha sức mở đường phía , đợi đến khi hai cuối cùng cũng đến bên cạnh trống kêu oan, chẳng kịp rõ tình hình trong nha môn, Đinh Nhuế Hàm nhặt lấy dùi trống, liền dùng sức đ.á.n.h vang trống kêu oan.
Vừa gõ hô vang——
“Dân nữ Đinh Nhuế Hàm, ba ngày đ.á.n.h mất tổ truyền chi bảo, kính mong đại nhân chủ cho dân nữ!!”