Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 379: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:58:57
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong Phong Cẩm Quận từng đại nhân vật nào như .
Đến khi Lục Dao dẫn đến cửa phủ nha, sân rộng chật kín bách tính tin đến xem “tiểu điện hạ”, cảnh tượng đông đúc lớp trong lớp ngoài, khiến đầu tiên cảm thấy cái triệu chứng “hoa mắt chóng mặt vì ”.
Bách tính bên ngoài căn bản thấy tình hình bên trong, chỉ đành dựa chút tin tức ít ỏi truyền từ những làng phía mà tưởng tượng.
Cũng là chút ít—
“Phá án phá án !” Có giọng kích động, liền lớn tiếng “cung cấp thông tin” cho những làng đang “đói khát” phía .
Lục Dao và mấy ngẩn , vội vàng đẩy nhanh bước chân.
Nhanh xử lý xong vụ án ư?
Vậy bọn họ nhanh chóng tìm cách trong, để đón tiểu gia hỏa của họ an !
Còn đợi bọn họ hai bước—
“Cái bánh trôi nhỏ mới là ‘điện hạ’! Không cái lớn!”
Trong đám đông lập tức vang lên hàng chục tiếng kinh hô.
“Hú! Quả nhiên đúng là tiểu gia hỏa !”
“Trời ạ! Mấy ngày nàng mới đến tiệm mua bánh đường, về sẽ một tấm biển, lên đó ‘Tiệm bánh đường tiểu công chúa yêu thích nhất’!!”
“Nói bậy! Tiểu công chúa yêu thích nhất rõ ràng là bánh ngọt của nhà chúng !!”
Mèo Dịch Truyện
“Ngươi mới bậy—”
“Ngươi vô liêm sỉ—”
Không khí vốn hòa thuận bỗng chốc trở nên đầy mùi t.h.u.ố.c súng, Lục Dao thậm chí còn tận mắt chứng kiến, nhân lúc hỗn loạn mà thúc cùi chỏ bên cạnh mấy cái.
“…”
“…………”
Sự im lặng của mấy vang vọng như sấm.
Một lúc lâu , Lục Dao mới vén tay áo lên, khó khăn mở miệng: “Đi thôi…”
Nếu chen bên trong nữa, bọn họ hôm nay e là sẽ chen mất.
Mấy cùng theo lúng túng đáp: “Ừm, ừm…”
…
Khi Lục Dao và mấy dùng hết sức bình sinh chen đến hàng ghế đầu, Trâu Tài Lương đúng lúc đối chiếu xong sự khác biệt giữa hai bản vân tay, y nghiêm mặt ngẩng đầu lên: “Từ Kỳ.”
“Ngươi dám chắc chắn, Quan Tân đang mắt ngươi, chính là thần bí tìm ngươi bán chiếc trường phương đỉnh ?”
Từ Kỳ ngừng gật đầu: "! Không sai! Chính là !"
Ngày đó, tuy kẻ thần bí khoác một chiếc trường bào màu đen rộng thùng thình, chiếc mũ trùm rộng rãi còn che khuất cả khuôn mặt trong bóng tối, nhưng giọng khàn khàn mang theo một chút the thé đặc trưng vẫn khiến gặp nhận !
Nhất định chính là !
Từ Kỳ thần sắc kích động, hề để ý tới sắc mặt khác của những xung quanh, chỉ một tay chỉ hai đang quỳ bên cạnh : "Đại nhân, nhất định là hai kẻ cố ý giăng bẫy, lừa gạt tiền bạc của thảo dân!!"
Trâu Tài Lương chăm chú Từ Kỳ hồi lâu, đột nhiên mạnh mẽ vỗ bàn kinh đường mộc: "Hỗn xược!"
Khóe môi Từ Kỳ từ từ nhếch lên, đầu , vẻ mặt đắc ý liếc hai một cái: "Tri phủ đại nhân nổi giận , khuyên các ngươi vẫn nên sớm thú thật, tranh thủ..."
"Từ Kỳ!"
Giọng Trâu Tài Lương đột nhiên cao vút: "Thật là vô lý! Ngươi trộm bảo vật gia truyền của khác đem bán, còn dám kẻ trộm hô bắt trộm, vu oan cho chủ nhân bảo vật! Ngươi nhận tội ?!"
Nụ đắc ý mặt Từ Kỳ còn kịp tắt, hai mắt vì chấn động mà đột ngột mở lớn, biểu cảm cả khuôn mặt vỡ nát đến quỷ dị: "Cá... cái gì..."
Bước chân Lục Dao và những khác đang định nha môn bỗng khựng , mặt đều hiện lên thần sắc ngượng ngùng ở các mức độ khác : "...À, cái ."
Quá trình gây án , thế nào mà đôi chút quen thuộc đến lạ thường...
Khi ngẩng đầu lên nữa, ánh mắt đều cố ý tìm kiếm bóng dáng tiểu gia hỏa trong đại đường.
Chỉ trong nháy mắt, thành công tìm thấy tiểu gia hỏa với khuôn mặt cũng tràn đầy ngượng ngùng, đang bên trái Trâu Tài Lương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-379.html.]
【Ặc...】
【Ưm...】
【Tên tri phủ xa , đang "chỉ cây dâu mắng cây hòe" chứ?!】
Lục Dao: "..."
Thật giấu gì, bọn họ cũng đang nghi hoặc .
Một bên khác, Từ Kỳ khi so sánh dấu vân tay hai tờ giấy, cả như sét đánh, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt kinh hoàng: "Cái, cái thể chứ?!"
Dấu vân tay hai tờ giấy bất kể kích thước, độ rộng đường vân đều khác biệt một trời một vực. Rõ ràng hơn là, dấu vân tay mà cung cấp một vết sẹo rõ ràng, còn phần mà Quan Tân cung cấp ngay tại công đường là chỉnh, chút vết sẹo nào.
Chẳng lẽ, thật sự là nhận lầm ư?
Từ Kỳ vẻ mặt chợt hiểu đầu , tìm thấy vài phần bóng dáng quen thuộc từ Quan Tân, đúng lúc thấy đối phương nhếch môi quỷ dị với bằng ánh mắt chế giễu.
Từ Kỳ: "..."
Từ Kỳ: "!!!"
Một luồng khí lạnh đột ngột từ lòng bàn chân xộc thẳng lên đỉnh đầu, Từ Kỳ nhịn từng đợt tê dại, mạnh mẽ xoay .
Chính là ! là ! Nhất định là !!
Tuy nhiên, sự thù địch của tri phủ đại nhân quả thực thể rõ ràng hơn, Từ Kỳ ánh mắt mơ màng quanh một vòng, đột nhiên sáng bừng——
"Tiểu điện hạ!!"
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết đột ngột vang lên, thành công khiến tất cả mặt đều giật .
Từ Kỳ dậy, mà vẻ mặt kích động quỳ gối bò mấy bước về phía tiểu gia hỏa, ngừng dập đầu: "Tiểu điện hạ, mong hãy chủ cho thảo dân, chiếc đỉnh chữ nhật thật sự là thảo dân mua từ tay với giá năm mươi lạng bạc, cầu xin hãy tin tưởng thảo dân!"
Nói xong, liền cúi xuống, "Quang, quang, quang——" liên tục dập mấy cái đầu vang dội.
Giang Ánh Trừng mềm mại, ngọt ngào "A——" một tiếng: "Ngươi, ngươi mau dậy ..."
Nàng chủ tiệm xui xẻo mắt vẫn ngừng dập đầu, trong lòng cũng phiền muộn.
Nàng giúp .
Ban đầu, nàng mượn danh nghĩa "Gia Nguyệt Bồ Tát" hiển linh, đem đầu đuôi sự việc công khai rõ ràng cho , nhưng...
007 sai, rồng mạnh trấn rắn địa phương, tri phủ ở đây nhiều chuyện như , nếu bây giờ để một "Bồ Tát" thể rõ chuyện xảy , khó mà bảo đảm sẽ ch.ó cùng rứt giậu, giam cầm tất cả bọn họ ở đây.
Mỹ nhân phụ hoàng của nàng vẫn còn nhiều việc quan trọng , nàng thể vì sự bốc đồng nhất thời của mà để một mối họa lớn như cho tất cả .
Giang Ánh Trừng miệng ngừng khuyên nhủ dậy, trong lòng sắp xếp bộ mạch lạc của sự việc một nữa.
【Ưm... cặp vợ chồng lừa đảo sớm chọn chủ tiệm xui xẻo mục tiêu, do kẻ tên Quan Tân mặt bán...】
【Hắn cố ý ăn mặc thần bí lợi dụng lúc đêm khuya tới, dẫn dắt chủ tiệm để để giấy tờ, và đó dùng đạo cụ tạo một vết sẹo dấu vân tay——】
【Cuối cùng, do Quách Oánh mặt, ngừng nghỉ tìm kiếm trong các cửa hàng trong thành hai ngày, để ấn tượng cho tất cả rằng bảo vật trong nhà nàng mất...】
【Khi tìm thấy tiệm của bác xui xẻo, chuyện liền "nước chảy thành sông"!】
Toàn bộ quá trình đơn giản rõ ràng, nhưng khổ nỗi đủ chứng cứ để thể chứng minh đây chính là cục diện do hai kẻ đó bày .
Từ Kỳ ánh mắt hiệu của Lê Phong ca ca nàng, dần dần yên lặng, Giang Ánh Trừng ánh mắt xuất thần mặt hồi lâu, trong lòng một nữa cảm thán: 【Bác thật là xui xẻo quá, hai kẻ như nhắm trúng—— Ê?】
Tiếng cảm thán khựng , những ký ức c.h.ế.t đột nhiên khoảnh khắc tấn công nàng một nữa.
Giang Ánh Trừng đột nhiên nghĩ đến "danh ngôn" từng vô ở kiếp ——
Hắn đ.á.n.h ngươi?
Hắn đ.á.n.h khác chứ?!
【 !!】
【Hai kẻ nhắm trúng bác chứ?!】
Tiếng còn dứt bao lâu, đôi mắt tròn xoe liền đột nhiên sáng bừng: 【Tìm thấy !】
【Trừng Trừng quả nhiên là một tiểu thiên tài!】