Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 358:: Nàng khóc lóc, hắn cầu xin, nàng ngất xỉu, hắn giao tiền... ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 13:33:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
【Ưm—】
Giang Ánh Trừng đầy vẻ ghét bỏ nhíu mũi, vươn hai ngón tay, từ trong lòng mỹ nhân phụ hoàng lấy chiếc khăn tay nhỏ chuyên dùng cho nàng, lau bừa bãi lên : 【Huynh Lê Phong thật vệ sinh nha, bộ xiêm y của Trừng Trừng, hôm nay vẫn là đầu tiên mặc đó—】
Giang Lê Phong mặt chợt ngượng ngùng, hai má nhanh chóng ửng lên màu đỏ ửng tự nhiên.
Hắn nào vệ sinh chứ?!
Chẳng tất cả đều do tâm thanh của ngươi dọa !!
Chẳng qua—
Trong ấn tượng, quả thật vài , khi đưa Thụy Hàm về Đinh phủ, liền đụng lão gia họ Đinh hấp tấp chạy ngoài, xưng là lão gia nhà quyền quý nào đó để mắt tới Thụy Hàm, cưới nàng về "tiểu thứ mười mấy".
Tình huống tiếp theo, đại khái thể tóm tắt là—
Nàng lóc, cầu xin, nàng ngất xỉu, giao tiền...
Lão gia họ Đinh lòng thỏa mãn rời , hai tình khổ sở ôm mà .
Không một đưa một khoản tiền lớn, kéo Du Hàm khỏi vũng lầy đó, nhưng phụ vương của hiểu đột nhiên đổi tính nết, kiên quyết cho rằng hưởng lạc quá độ sẽ khiến quên gốc gác, cố chấp chịu để quá nhiều bạc .
Bởi mà dù ngày thường ăn mặc tầm thường, nhưng trong túi tiền của , thực sự mấy đồng.
【A ha ha ha ha ha ——】
Lại một tràng “điên loạn” vang lên, thành công kéo suy nghĩ của Giang Lê Phong đang trôi dạt nơi nào đó trở về.
【Thật ư?!】
【Ngốc quá mất, Lê Phong ca ca của Trừng Trừng thật ngốc quá ——】
Rõ ràng là đang những lời xót xa cho , ngữ khí chút gì đó...
Mỉa mai?
Giang Lê Phong biểu cảm ngờ vực, ngây hồi lâu.
Không chắc, cần xem xét thêm.
【Số tiền mà Lê Phong ca ca Đinh lão gia tống tiền, khi Lê Phong ca ca rời , và Du Hàm tỷ tỷ chia năm ăn năm đó, cả hai đều vui vẻ nha!】
“Ầm ——”
Khoảnh khắc đạo tâm thanh dứt, trong đầu Giang Lê Phong chợt vang lên một tiếng nổ lớn.
Giả dối!
Đạo tâm thanh dù do tiểu gia hỏa phát , nội dung của nó nhất định là giả dối!!
Mấy giao hết tiền tài cho Đinh lão gia, đó đều trải qua một đoạn ngày tháng một xu dính túi, mỗi khi đến lúc đó, Du Hàm lấy tiền riêng của nàng , lo cho ăn, lo cho uống, còn mua nhiều món quà nhỏ để tặng .
Cái tình nghĩa “chở than ngày tuyết” mỗi nghĩ đến, đều cảm thấy, nhất định gặp con gái tuyệt vời nhất thế gian.
Dù xuất thấp kém, dù hãm vũng lầy, nàng vẫn dốc hết sức để đối với , Giang Lê Phong đức hạnh gì, tài năng gì, mà thể giai nhân như thế dốc lòng đối đãi?!
Vậy nên ——
Nội dung mà đạo tâm thanh quỷ dị , nhất định đều là giả dối!
Giả ——
【Du Hàm tỷ tỷ cũng thủ đoạn ghê gớm lắm nha, mỗi khi Lê Phong ca ca hết tiền ăn cơm, nàng từ bạc chia một phần mười, mua cho Lê Phong ca ca chút đồ ăn rẻ tiền, nước kém chất lượng, thêm vài món trang sức nhỏ đáng giá mà khác tặng nàng...】
【Thế là Lê Phong ca ca cảm động đến mức hồ đồ, khăng khăng đời nàng cưới!】
Ngay đạo tâm thanh , là tiếng tặc lưỡi đầy vẻ nghiêm trọng của tiểu gia hỏa.
【Cảm động đất trời, phần chân tình quả thật là cảm động đất trời!!】
Giang Lê Phong: “……”
Giang Lê Phong: “…………”
Ánh mắt dịch xuống, đối diện với đôi mắt đỏ hoe vì , nội tâm nữa rơi giằng xé.
Tiểu gia hỏa đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-358-nang-khoc-loc-han-cau-xin-nang-ngat-xiu-han-giao-tien.html.]
Mỗi khi đến lúc đó, những thứ Du Hàm mang đến cho đều là cơm rau đạm bạc mà thường ngày tuyệt đối sẽ đụng tới, những món quà nhỏ trân trọng kỹ lưỡng, giờ hồi tưởng , cũng chỉ là những món trang sức phù hợp cho nữ tử đeo.
Khi đắm chìm trong vòng xoáy ngọt ngào, vô thức bỏ qua những điều , nhưng một khi x.é to.ạc lớp màn che, thì sự thật đầy rẫy những tính toán tinh vi đáy sâu , liền còn nơi nào để che giấu.
Giang Lê Phong khẽ , tạm thời trốn khỏi đoạn quá khứ ê chề .
Chàng tin nội dung trong tâm thanh của tiểu gia hỏa.
Dẫu , đoạn hồi ức chỉ thuộc về hai họ, nếu trời sinh thần dị, thể rõ ràng đến dù cách vạn dặm xa xôi?!
Giang Lê Phong trốn tránh, nhưng để như ý.
Uông Quốc Công thở dài một tiếng: “Ai da, già , chỉ hâm mộ cái nhiệt huyết của đám trẻ, vì tình yêu mà màng , vì tình yêu mà tiêu tán ngàn vàng...”
Mèo Dịch Truyện
Nói đoạn, lão lắc đầu đầy vẻ tang thương, dường như trong lòng vạn ngàn cảm khái, thể chỉ dùng ba lời hai ý mà rõ.
Giang Lê Phong: “……”
Lão già nhà ngươi thật là tệ hại!
Đừng tưởng thấy, khi tiểu gia hỏa tiết lộ bí mật trong tâm thanh, lão già cứ bên cạnh lúc thì trừng mắt dựng mày, lúc thì hít ngược khí lạnh, rõ ràng là một bộ dạng chứng kiến cảnh tượng mà hả hê!
Nghe thấy còn những lời như , quả thực còn thua xa các đại thần đang yên lặng theo dõi bên cạnh ——
“Chẳng ?” Lễ Bộ Thượng Thư Chử Gia Hứa mặt mày trầm trọng, nghiêm nghị gật đầu, “Tình cảm vật chất ràng buộc, mới là thứ kiên cố nhất, quý giá nhất, khó~ kiếm~ nhất~ đó!”
Câu cuối cùng cố ý kéo dài giọng, sợ khác ý châm chọc mỉa mai trong đó.
Giang Lê Phong: “……”
Ngài cũng buông tha cho !
Giang Lê Phong hít sâu một , nhẫn nhịn mãi, mới nuốt xuống ngụm trọc khí , mặt lộ nửa phần manh mối.
“Lê... ca ca?”
Đinh Du Hàm thấy phản ứng của Giang Lê Phong thì trong lòng rúng động, luôn cảm thấy như điều gì đó sắp sửa thoát khỏi sự kiểm soát của nàng, sự hoảng loạn lâu gặp dâng lên trong lòng, khiến nàng thể kìm nén, khẽ gọi thành tiếng mặt Minh Trạch Đế.
“Huynh... ?”
Vẻ mặt trầm tư như nàng từng thấy bao giờ, chỉ một ánh mắt, khiến nàng như rơi xuống vực sâu.
“Ừm.” Giang Lê Phong cuối cùng vẫn cưỡng những hồi ức ngọt ngào ngày cũ, khẽ đáp một tiếng, cúi đầu nàng.
Trên gương mặt rạng rỡ như thường ngày, những giọt lệ châu thành chuỗi rơi từ khóe mắt, Giang Lê Phong vài chứng kiến nàng đau lòng lóc, mỗi như , đều cảm thấy từng chút từng chút xót xa trần trụi dấy lên trong đáy lòng.
Ánh mắt Giang Lê Phong dần trở nên xa xăm, như thể chìm đắm đoạn quá khứ .
Bỗng nhiên ——
“Khụ khụ ——”
“Khụ khụ khụ ——”
Mấy tiếng ho khan vang lên từ bốn phía, Giang Lê Phong ngơ ngác ngẩng đầu, liền đối diện với vài ánh mắt nhắc nhở.
Giang Lê Phong: “……”
Biết !
Giang Lê Phong cúi đầu xuống, khẽ gọi: “Du Hàm.”
Đinh Du Hàm vẫn luôn rời mắt khỏi , càng vội vàng đáp một tiếng: “Ừm!”
Đây chính là ‘nguồn chu cấp’ lâu dài nàng tìm cho tương lai, tuyệt đối thể để chạy thoát!
Chỉ là ——
Những lời tiếp theo của Giang Lê Phong, khiến nàng sững tại chỗ.
“Số tiền tài đây giao cho Đinh lão gia, nàng giờ đều cất giấu ở ?”
Dưới cái chăm chú của , Đinh Du Hàm đột nhiên mở to hai mắt.
“!!!”