Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 354: Ăn Dưa Đi Thôi! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:08:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Ánh Trừng khen ngợi nên tâm trạng , hỏi dì xinh câu hỏi ban nãy——

 

“Phụ hoàng của Trừng Trừng ,” Giang Ánh Trừng từ trong lòng phụ hoàng mỹ nhân của nàng thò nửa , đôi mắt to tròn chớp chớp, thẳng Đinh Nhụy Hàm đang quỳ mặt đất, “vì giao phong thư cho ngài ?”

 

Vẻ mặt mờ mịt của Đinh Nhụy Hàm quá rõ ràng, thần sắc cầu thị trong đôi mắt Giang Ánh Trừng chợt khựng , nàng rụt rè co lòng phụ hoàng mỹ nhân của nàng.

 

[Thôi thôi, Trừng Trừng vẫn là tự tra nha~]

 

Đinh gia gây chú ý cho phụ hoàng mỹ nhân của nàng, đám trong thành cũng phái giám sát từ sớm, tin rằng khi đám Tây Lương tiến quận Phong Cẩm, cũng sẽ lập tức gây cảnh giác cho .

 

Mối họa lớn nhất hóa giải, nàng cũng thể an tâm mà——

 

[Ăn dưa thôi!]

 

Giang Yến Xuyên rũ mắt khẽ tiểu gia hỏa một cái.

 

Cảm xúc của trẻ con đến nhanh nhanh, giờ phút ngài vô cùng may mắn, tiểu gia hỏa cũng ngoại lệ.

Mèo Dịch Truyện

 

Ngài đặt tiểu gia hỏa chiếc ghế mềm bên cạnh, đẩy đĩa bánh ngọt bàn đến mặt tiểu gia hỏa, đảm bảo rằng nàng thể chạm tới món ăn vặt trong đĩa ngay cả khi vô thức đưa tay .

 

Sau đó, ngài rũ mắt Đinh Nhụy Hàm.

 

Tiểu gia hỏa dù thể điều tra sự thật, nhưng về mặt hình thức, họ vẫn diễn cho trọn vẹn vở kịch.

 

“Nếu ngươi , thì lui xuống .”

 

Đinh Nhụy Hàm sững sờ, đó trong lòng đột nhiên dâng lên nỗi hoảng sợ tột độ.

 

Lui xuống?

 

Lui xuống ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-354-an-dua-di-thoi.html.]

 

Nàng mới những tin tức c.h.ế.t như , Minh Trạch Đế thể để họ như từng chuyện gì xảy , từ đến thì về đó cơ chứ?!

 

“Không, …” Đinh Nhụy Hàm run rẩy mở miệng, “Dân nữ !”

 

Giang Yến Xuyên chỉ khẽ “ừm” một tiếng, nâng chén đang bốc nghi ngút lên, đặt bên môi nhẹ nhàng thổi một cái, còn chút nào chú ý đến Đinh Nhụy Hàm nữa.

 

Đinh Nhụy Hàm nức nở một tiếng, bắt đầu đứt quãng kể trải nghiệm của .

 

Nàng mới chuyện bán Đinh phủ, từ ngày phủ, nàng luân chuyển qua các “lớp đào tạo” do phủ mở, suốt ngày lúc nào rảnh rỗi.

 

Mãi mới trưởng thành, ngừng nghỉ sắp xếp cả ngày lang thang sông Xuân Y , mong các công tử, lão gia nhà danh môn thế gia để mắt tới, mua về phủ.

 

Những ngày tháng tối tăm trôi qua bình lặng, may mắn là nàng cũng từng thấy một thế giới rực rỡ hơn, nên cũng xem như thể chịu đựng .

 

Chỉ là, buổi chiều ấm áp làn gió nhẹ nhàng , nàng gặp thiếu niên thanh tú như gió như trăng, khiến nàng bất chấp tất cả mà chạy đến…

 

“Dân nữ chỉ cầu xin một phận mới, để dân nữ thể thoát khỏi cái lồng giam ——”

 

Nàng vốn ỷ ơn cầu báo, nhưng đây là cơ hội quý giá nhất mà nàng thể tiếp cận trong suốt mấy năm qua.

 

Giọng của thiếu nữ mất vẻ duyên dáng như thường ngày, cả đều trở nên thanh thoát thoát tục hơn nhiều, chỉ giọng như như kể , khiến những mặt đều lộ vài phần xúc động mặt.

 

Uông Quốc Công, trong nhà cũng nữ nhi đến tuổi, thở dài một tiếng, thấy mặt Minh Trạch Đế vẫn lạnh lùng như , liền tiến lên một bước, tại chỗ cầu tình cho cô gái đáng thương .

 

“Bệ hạ, thần——”

 

[Ối——] Giang Ánh Trừng cuối cùng cũng lật xong bộ tài liệu, trong đôi mắt lấp lánh là sự phấn khích vì ăn dưa no nê, [Dì , đúng là dùng một chiêu liên kế nha!]

 

Vừa trải qua một màn đại kịch, cho rằng trong thời gian ngắn sẽ chuyện gì thể lay động tâm thần của họ nữa, đám thanh lưu nhất loạt: “!!!”

 

Chuyện gì thế ?!

Loading...