Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 35: Có ai quan tâm đến lão nhân gia đang tan nát cõi lòng không?! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 10:01:17
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quốc công Uông tiên lườm Lục Dao một cái, đó mới sang Giang Ánh Trừng đang cửa.
Con dâu của ông vài tháng sinh một nữ nhi, lúc đang trong trạng thái mê mẩn yêu thích búp bê xinh , thấy tiểu đoàn tử đáng yêu như băng tuyết , khí chất ông đều trở nên hồng hào, mềm mại.
Ông lục tung bàn dài ở góc, cuối cùng cũng tìm thấy kẹo mà nhà đưa đó, đến cửa, nửa xổm mặt đất, đưa tay trêu chọc : “Con gọi một tiếng Uông gia gia, mấy viên kẹo sẽ là của con.”
Lục Dao trong lòng chợt giật .
E rằng Quốc công Uông đây nhớ cháu gái đến ngây dại , thấy ai cũng trêu chọc một phen.
tiểu công chúa cũng thể tùy tiện trêu chọc ?
Hắn định mở lời bảo Quốc công Uông nghiêm túc một chút, thì thấy Giang Ánh Trừng dõng dạc gọi một tiếng “Uông gia gia” đó nhanh nhẹn nắm chặt mấy viên kẹo tay .
Lục Dao và Trường Thuận công công với vẻ mặt phức tạp, ăn ý , giả vờ như thấy những lời lẽ hổ lang .
Uông Kinh Luân nhận vẻ mặt khác thường của hai , vẫn xổm ở đó, tiếp tục trêu chọc : “Con là tiểu đoàn tử nhà ai , đợi Uông gia gia khỏi đây, gia gia sẽ dẫn con đến phủ của , tìm tiểu chơi ?”
“Ta, phụ hoàng của tên Giang Yến Xuyên,” Giang Ánh Trừng giương khuôn mặt bầu bĩnh, ngọt ngào một tiếng, ánh mắt lấp lánh sự mong đợi, “Uông gia gia khi nào thể ngoài , nhanh chóng tìm tiểu chơi.”
Cuộc sống trong cung cái gì cũng , chỉ là đứa trẻ nào ngang tuổi chơi cùng nàng, đề nghị của Uông gia gia, quả thực là trúng tim đen của nàng!
Giang Ánh Trừng nóng lòng thử, hận thể lập tức đưa Uông gia gia rời khỏi đây, tìm tiểu chơi.
Uông Kinh Luân đột nhiên mở to hai mắt, chú ý, “đùng” một tiếng, phịch xuống đất.
Ông ngẩng đầu thẳng Lục Dao ở phía , mắt trợn tròn, môi hé mở: “Ngươi......”
Dẫn một công chúa đến nhà giam gì?
Ghét ông c.h.ế.t đủ nhanh ?
Lục Dao cúi mắt Quốc công Uông đang đất, cứ như cố ý chọc tức ông , khóe môi khẽ cong, phát một tiếng khẩy cực kỳ rõ ràng.
Giờ mới sợ ?
Cho ngươi cái tội đắn.
giỡn thì giỡn, vẫn quên chính sự, cúi thấp giọng : “Vị Uông...... gia gia , chính là vị trưởng bối hàm oan ngục mà hạ thần từng nhắc đến với ngài.”
Hai chữ “gia gia” còn cố ý nhấn mạnh âm điệu, thể là ý trả thù cực kỳ mạnh mẽ.
Giang Ánh Trừng chớp chớp mắt, lúc mới nhớ nội dung khi cửa.
【Thống ca thống ca, Uông gia gia thật sự thông địch bán nước ?】
Lục Dao và Trường Thuận công công đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần chuyện thể khơi gợi hứng thú của tiểu công chúa, mục đích chuyến xem như thành công một nửa.
Ánh mắt hai đều chăm chú Giang Ánh Trừng, đề phòng Uông Kinh Luân đột nhiên bám cửa gỗ giật .
Uông Kinh Luân trợn tròn mắt, ngón tay run rẩy chỉ Giang Ánh Trừng, mắt về phía Lục Dao: “Ngươi, ngươi ......”
Có thấy âm thanh gì ?
Lục Dao thầm kêu một tiếng , vạn ngờ Quốc công Uông lúc cũng tiếng lòng của tiểu công chúa, chỉ đành vội vàng hiệu “suỵt” về phía ông , giọng cực kỳ nhỏ nhẹ: “Lát nữa hạ thần sẽ giải thích với ngài.”
May mắn , sự chú ý của tiểu công chúa vì câu đó mà chuyển , vì lời đáp của “Thống ca” mà kéo về.
【Thật ?】
Lục Dao cuối cùng dùng ánh mắt hiệu Quốc công Uông đừng ầm ĩ đó, liền bắt đầu tâm ý lắng tiếng lòng của tiểu công chúa.
Tiếng kêu mang vẻ kinh ngạc, rõ ràng là “Thống ca” tra điều gì đó.
【Uông gia gia thật là xui xẻo quá, rõ ràng là xuất phát từ lòng mới cưu mang cô gái mồ côi, hóa là con gái của tướng lĩnh địch quốc.】
【Người nữ nhân còn lén lút nhét thư từ của hoàng tử địch quốc thư phòng của Uông gia gia!】
【Vong ân phụ nghĩa! Quả là vong ân phụ nghĩa!】
Tiểu công chúa rõ ràng là chuyện chọc tức nhẹ, Lục Dao đau răng mà liếc xéo Quốc công Uông một cái.
Quốc công Uông , từ đến nay vì phận cao quý mà vẻ đây, bởi , bình thường nhân duyên cực , với ai cũng thể vài câu.
Lục Dao chính là vì mà thiết với ông .
Sau đó Lục Dao vì xử lý công vụ thỏa đáng mà Minh Trạch Đế trách phạt, vẫn là Quốc công Uông cầu tình giúp , mới khiến tránh khổ sở về thể xác.
Mối quan hệ của hai cũng từ đó trở nên thiết hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-35-co-ai-quan-tam-den-lao-nhan-gia-dang-tan-nat-coi-long-khong.html.]
Chuyện Quốc công Uông cưu mang cô gái mồ côi đó cũng , còn từng lén điều tra phận của nữ tử , khi thu gì, nhắc nhở Quốc công Uông cẩn thận , nhưng hề khiến đối phương chú ý.
Quốc công Uông khi đó thậm chí còn lớn tiếng , ông luôn chuẩn, nữ tử nhất định sẽ ý đồ , bảo Lục Dao đừng quản nữa.
“Ha.” Lục Dao khẽ .
Bị vả mặt chứ?
Còn ương ngạnh nữa ?
Quốc công Uông hổ cúi đầu.
Ông vốn đang kinh ngạc vì đột nhiên thể thấy tiếng lòng của tiểu công chúa, ai ngờ tin tức càng khiến ông chấn động hơn còn ở phía .
Cố Ngữ Nhu thật sự vấn đề?
Sao thể chứ?
Nàng dịu dàng lương thiện như , ngay cả giẫm hỏng hoa cỏ cũng sẽ tự trách nửa ngày, thể chuyện như chứ?
Ông hề nghi ngờ tính chân thực của sự việc mà “Thống ca” , dù thì bản chuyện đủ khó tin .
......
Ông vẫn tin, Cố Ngữ Nhu lương thiện như , thật sự sẽ hãm hại ông .
Giang Ánh Trừng ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn than lửa nướng đến đỏ bừng, đôi mắt cũng vì ánh lửa phản chiếu mà sáng lấp lánh lạ thường: “Nếu Uông gia gia khác hãm hại, , thì cứ bắt đầu tra từ những bên cạnh là chứ?”
“Đã tra ,” Lục Dao cũng xổm xuống, ánh mắt vô cùng nghiêm túc, “Không tra đáng ngờ nào.”
Ngay trong ngày nhận tin tức, bắt đầu điều tra hành tung của cô gái mồ côi , nhưng chẳng thu gì.
Nếu , cũng sẽ để Quốc công Uông ở trong lao ngục lâu đến thế.
Giang Ánh Trừng cúi đầu, cầu cứu “hack” mạnh nhất của nàng.
【Thống ca?】
007 sớm dự liệu Giang Ánh Trừng sẽ hỏi câu , liền tra sẵn các tình tiết liên quan.
【Hử? Những bức thư đó là nàng mang theo bên khi Quốc công phủ ?】
Lục Dao sửng sốt.
Hèn chi, đó tra xét hành tung của trong phủ, hề phát hiện bất kỳ điều bất thường nào, hóa những bức thư đó vốn dĩ luôn ở Cố Ngữ Nhu.
như , manh mối sẽ càng khó tìm hơn.
May mắn , tiếng lòng của tiểu công chúa để chờ đợi quá lâu.
【Ừm... Nữ tử khi lén lút lẻn thư phòng của Uông gia gia, từng một thị nữ bắt gặp ?】
【Nàng sợ thị nữ sẽ tố giác âm mưu của , liền g.i.ế.c tiện tay ném xuống hộ thành hà, nhưng thị nữ c.h.ế.t hẳn, đó còn khác cứu ?】
【Hồng Tùng huyện là nơi nào? Nếu thị nữ ở Hồng Tùng huyện, chúng để tìm nàng về đây...?】
Ngón tay Giang Ánh Trừng vô thức cào song cửa gỗ, Trường Thuận công công đau lòng gỡ .
Nhận thấy tiểu điện hạ vì chuyện mà rối rắm, Trường Thuận công công trách móc liếc Lục Dao một cái.
Lục Dao nhanh chóng dậy, trong lúc cảm xúc kích động, đưa tay vỗ nhẹ đầu Giang Ánh Trừng hai cái: " chúng tra , cách đây lâu phủ Quốc công một thị nữ mất tích một cách bí ẩn, đang định mở rộng phạm vi tìm kiếm, các huyện lân cận để lùng sục."
"Chỉ là chuyến nhất định sẽ kéo dài lâu, ... ừm, thể yếu ớt của... ừm, thì nhờ công chúa điện hạ, tâu xin với Bệ hạ giúp đỡ."
Nói xong, liền vội vã rời khỏi nơi đây.
Trường Thuận công công cũng vội vàng kéo Giang Ánh Trừng theo.
Góc nhỏ còn khá náo nhiệt, giờ chỉ còn Uông Quốc công thần sắc hoảng hốt tại chỗ.
Tiếng lòng của tiểu công chúa đang về ai?
Cách đây lâu chỉ Vân Anh đột nhiên rời phủ, nhưng nàng để thư trong phòng, rằng bà nội ở nhà bệnh nặng, về chăm sóc vài ngày ?
Sao biến thành Cố Ngữ Nhu sát hại?
Mèo Dịch Truyện
Còn ném xuống hộ thành hà?
Sao đột nhiên đều hết cả ?
Chẳng lẽ ai quan tâm đến lão già đau lòng ?!