Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 344:: Mau im miệng đi tiểu tổ tông!! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:08:00
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ứng Mẫn Hành ngẩng đầu lên, hướng về phía Tiêu đại nhân – mà y xác định từ là thể thấy tâm thanh của tiểu gia hỏa – quăng ánh mắt dò hỏi.
—— Bọn họ đây là… đang dỗ tiểu gia hỏa vui vẻ ?
Tuy rằng tiểu gia hỏa những thông tin bằng cách nào, nhưng cách chẳng quá hoang đường ?
Tại nàng trực tiếp là thần tiên báo mộng ?!
Tiêu Hoành Mão thần thái tự nhiên, ung dung, dùng ánh mắt hiệu đối phương hãy bình tĩnh.
【Hề hề hề, Ca ca thống kìa, các bá bá tin kìa!】
【May mà Trừng Trừng Ca ca thống của ngươi, mấy lời như thần tiên báo mộng, nếu thì giả dối quá !】
Ứng Mẫn Hành: “…”
Giả chỗ nào?!
Người bí ẩn chủ động gửi thư chẳng lẽ giả ?!!!
Ứng Mẫn Hành thể lý giải, hơn nữa còn vô cùng chấn kinh.
Y thừa nhận tiểu gia hỏa chút thần dị, nhưng cả triều văn võ hề nghiệm chứng tin tưởng sâu sắc chuyện …
Đại Thụy sự quản lý của đám triều thần , thật sự vấn đề gì ?!
…
Phải.
Không vấn đề.
Tư tưởng của Ứng Mẫn Hành, chỉ trong vỏn vẹn thời gian một chén , phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Nguyên nhân sự việc, là đại thần nghi ngờ năng lực của ba bọn họ, để họ vô cớ tham gia đó, chia đều những lợi ích từ trời rơi xuống với họ.
—— Vị trí triều đường thì hạn, mới dựa công lao hiển hách mà thăng tiến, thì sẽ cũ vì sai lầm nào đó mà đẩy xuống.
Tranh giành quyền lợi gì đáng trách, nhưng ——
【Ai da?】
Tâm thanh non nớt vang lên khi y mở miệng, động tác định mở miệng tranh luận của Ứng Mẫn Hành chợt dừng , bất động thanh sắc mà rụt về.
Đối với y mà , tâm thanh kỳ diệu của tiểu gia hỏa vẫn đang trong giai đoạn đầy tò mò, y bỏ lỡ bất kỳ một cơ hội nào, để phân biệt nội dung trong tâm thanh của tiểu gia hỏa rốt cuộc thể tin .
【Chính, chính dựa việc lười biếng trốn tránh mà leo lên địa vị cao, thì tưởng khác cũng giống ?!】
Ứng Mẫn Hành ngẩng đầu chuyện một cái, trong trí nhớ lục tìm thông tin về đó.
Họ Tất, tự xưng là mưu sĩ.
Không danh tiếng, chức vụ cũng khó xác định, y tạm thời vẫn thể xác nhận phận , chỉ thể tạm thời gác nghi vấn.
【Không chỉ lười biếng trốn tránh, mà việc đều dựa phu nhân giúp đỡ, ngày thường ở nhà ngay cả thở mạnh cũng dám, chỉ ngoài thể hiện oai phong!】
【… Hả?】 Tâm thanh giận dỗi của Giang Ánh Trừng chợt dừng , 【Nếu như , y vẫn tính là ?】
Ở nhà thì nhún nhường bé, ngoài thì hống hách thể hiện, bực tức thì trút hết ngoài, tuyệt đối bao giờ ở nhà oai!
Ánh mắt Giang Ánh Trừng Tất Hoành Lãng đều bỗng chốc trở nên thiện hơn nhiều.
Tuy rằng y là quan mà nàng thích, nhưng y đích thực coi là một phu quân của gia đình!
Tất Hoành Lãng: “…”
Tất Hoành Lãng: “!!!”
Trời đất chứng giám.
Y một đường đều cố gắng lấy lòng tiểu gia hỏa, nhưng vẫn thành công, nay chỉ là phát biểu vài câu bài xích vị tri huyện Thà Bích , mà …
Vô tâm cắm liễu liễu xanh ?!
Ánh mắt Tất Hoành Lãng sáng lên, trong đôi mắt chợt tỏa ánh sáng “thông tuệ”!
Y hiểu !!
“Ứng đại nhân đích thực xứng danh là một quan một phương, nhưng…” Tất Hoành Lãng vắt óc tìm kiếm khuyết điểm của Ứng Mẫn Hành, ý điều chỉ , “Ứng đại nhân trong nhà chắc hẳn ít việc phiền lòng, e rằng sẽ phân tâm, mệt mỏi.”
Ánh mắt Tất Hoành Lãng hết đến khác liếc về phía Ứng Tư Nam, cứ như thể treo mấy chữ “ là một đứa trẻ hư siêu lớn” lên mặt.
Ứng Mẫn Hành chuẩn sẵn một bụng lời phản bác, cổ họng nghẹn , hậm hực đầu liếc Ứng Tư Nam một cái.
Không phản bác , cái thật sự phản bác .
【Ưm? Bá bá Tất bá bá Ứng gì, là nghĩ đến chuyện đau lòng thể con nối dõi ?】
Ứng Mẫn Hành: “…”
Y thề, y tuyệt đối thừa cơ trả thù, nhưng ——
Ứng Mẫn Hành dò hỏi: “Dám hỏi… con cái trong nhà ngài hiện giờ ?”
“Lão phu ý gì khác,” y như thể "ở đây bạc" mà bổ sung, “chỉ là lão phu thực sự chút kinh nghiệm thất bại, cùng Tất trao đổi một hai điều, để lấy đó gương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-344-mau-im-mieng-di-tieu-to-tong.html.]
Ứng Tư Nam: “…”
Tất Hoành Lãng: “…”
Các quần thần mặt: “!!!”
Vừa lên công kích mạnh ?!
Vị tri huyện Thà Bích hợp khẩu vị của bọn họ, việc bọn họ đồng ý !
Tất Hoành Lãng: “…”
Cả khuôn mặt Tất Hoành Lãng bỗng chốc đỏ bừng, đôi môi mấp máy hồi lâu cũng phát chút âm thanh nào.
Chỉ đôi mắt truyền đạt cảm xúc mãnh liệt ——
Ngươi quản gì?!!!
Quản chính ngươi !!
Ứng Mẫn Hành: “…”
Y dường như cũng hiểu điều gì đó!
Tất Hoành Lãng liên tiếp hít thở sâu vài , mới miễn cưỡng nén xuống cơn giận , một đòn trúng, sinh một kế ——
“Mỗ , Ứng đại nhân ngày thường lời phu nhân của ngài sai bảo, một quyết định quan trọng như , ngài chẳng lẽ cần về hỏi ý kiến phu nhân một chút ?”
Phong khí trong dân gian hiện nay, tuy quy định rõ ràng, nhưng đều tuân theo nam tử chủ, chuyện việc đều bàn bạc với phu nhân nếu truyền ngoài…
Khó tránh khỏi việc khiến cảm thấy, hành sự nhút nhát, rụt rè, bó tay bó chân, khó gánh vác trọng trách.
Ứng Mẫn Hành nghĩ đến thê tử hiểu lễ nghĩa nhưng tính cách cương trực của , lời phản bác nuốt ngược trở .
Chuyện …
Hình như cũng sai?
【Oa ——】 Giang Ánh Trừng đột ngột nhét một miếng điểm tâm miệng, mới miễn cưỡng nhịn lời lẩm bẩm suýt chút nữa bật khỏi môi.
【Đại ca chúng đừng nhị nha!】
【Phu nhân của bá bá Tất bá bá Tất nhờ vả, ngày thường luôn giữa các phu nhân, nhân cơ hội trò chuyện với các phu nhân để dò la tin tức, hai đó dựa những tin tức mà bóc tách từng lớp ——】
【Từ đó rút những tin tức thể dùng , đó do bá bá Tất dâng tấu đàn hặc…】
Không ít cùng Giang Ánh Trừng hít một ngụm khí lạnh.
Tin tức dò la từ miệng các phu nhân bí mật chính xác, dùng điều tấu chương đích thực thể đ.á.n.h trúng yếu điểm, cũng sẽ oan uổng các vị triều thần, chỉ là…
Chẳng đây là quá hiểm ác ?!
Các quần thần mặt nhất thời đều Tất Hoành Lãng bằng ánh mắt cảnh giác.
Tuy rằng trong chuyện quan bọn họ đều thể là lương tâm hổ thẹn, nhưng ai cũng chuyện riêng tư trong nhà , ý đồ khác dò la!
Sau khi về sẽ bảo phu nhân nhà tránh xa Tất phu nhân một chút! Tuyệt đối!!
Ứng Mẫn Hành: “…”
Môi trường sinh tồn ở kinh thành hóa gian nan đến , một khoảnh khắc, y thậm chí ngay cả chuyện thăng quan tiến chức theo đuổi nhiều năm, cũng sinh chút do dự.
Quá nhiều chuyện trong quá khứ, y cũng chịu nổi bóc mẽ mà…
【Ê hế?】
Giang Ánh Trừng bỗng nhiên mắt sáng lên.
【 !】 Tâm thanh mềm mại đột nhiên trở nên phấn khích lạ thường, 【Ứng gia gia cũng từng khi say rượu mà lóc kể lể, phu nhân của chỗ nào cũng , chỉ là tính tình quá cương trực, sự dịu dàng như nước của nữ giới…】
Ứng Mẫn Hành: “…”
【Hai bọn họ đều trải nghiệm “bi thảm” tương tự, lẽ thể vì thế mà tìm thấy sự đồng cảm, bá bá Tất lẽ cũng vì thế mà còn nhằm Ứng gia gia nữa!】
Ứng Mẫn Hành: “…………”
【Ứng gia gia nhất định là khinh thường giải thích chuyện với lạ,】 Giang Ánh Trừng hai tay nắm chặt thành quyền, hai mắt phát sáng, 【nhưng y đây là một cơ hội quan trọng đến nhường nào, Trừng Trừng giúp Ứng gia gia!】
Mèo Dịch Truyện
Ứng Mẫn Hành: “!!!”
Ứng Mẫn Hành từng trải qua cảnh tượng , tuy tiểu gia hỏa chuẩn “giúp y” thế nào, nhưng kinh nghiệm nhiều năm bờ vực “nguy hiểm”, vẫn khiến y khỏi sinh một dự cảm chẳng lành khiến da đầu tê dại.
Thế thì còn thể giúp thế nào? Giúp y lóc t.h.ả.m thiết ??
Khoảnh khắc tiếp theo, trong tầm mắt mơ hồ của Ứng Mẫn Hành, chợt thấy, tiểu gia hỏa im lặng lắng lâu ở đối diện, nắm bắt thời cơ ai chuyện, hăm hở thử ——
【Cứ bắt đầu từ địa vị trong gia đình của bá bá Ứng , để khơi gợi sự đồng cảm của bá bá Tất!】
“!!!”
Giang Ánh Trừng: “Ứng…”
Ứng Mẫn Hành: “Khụ khụ khụ, khụ khụ khụ khụ khụ!”
Mau dừng tiểu tổ tông!!