Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 340:: Quả nhiên giữa lũ dốt nát các ngươi, biết rõ nhất là đánh vào đâu đau nhất a!! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:07:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rắc— rắc, rắc...

 

Tiếng cành cây khô giẫm gãy liên tiếp vang lên, càng lúc càng gần, cuối cùng rơi thẳng phía lưng y.

 

Ứng Tư Nam cả cứng đờ thành một đường thẳng tắp, chỉ nhãn cầu khẽ chuyển động, liếc bàn tay đột ngột vươn từ vai y.

 

Dày nặng, thô ráp, rõ ràng là tay của kẻ sách, nhưng nhiều chỗ nổi chai sạn.

 

Bàn tay chữ , nhưng đ.á.n.h cũng đau.

 

Chủ nhân của bàn tay đó âm u từ phía y: “Chăm chỉ hiếu học, từ sáu tuổi khổ tâm nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp ư?”

 

Ứng Tư Nam run lên cầm cập, yếu ớt : “Không, ...”

 

Giọng lạnh lẽo phía ngừng một khắc, chẳng màng y vững , đầu còn choáng váng , hôm nay vui vẻ , chỉ lo việc trị tội—

 

“Uy h.i.ế.p Hướng Ngạn ngươi bài tập?”

 

“Kêu Đoạn Mặc giúp ngươi đến nhà lừa tiền??”

 

Mèo Dịch Truyện

“Chuyện ở đầu hẻm là gì? Ngươi cũng uy h.i.ế.p ?!”

 

Ứng Tư Nam đôi môi khẽ run, suýt nữa thì tại chỗ biểu diễn cho xem cảnh tráng sĩ rơi lệ: “Cha... Người con giải thích cha...”

 

Vật nặng ngàn cân vai cuối cùng cũng rời , một trận tiếng sột soạt ma sát của vải vóc, giọng lạnh lẽo đặc trưng của cha y khi đ.á.n.h vang lên ngay đó: “Được, con giải thích .”

 

Ứng Tư Nam: “...”

 

...Dường như, cũng chẳng gì để giải thích cả?

 

Gót chân Ứng Tư Nam khẽ dịch chuyển sang một bên một cách khó nhận , chuẩn hôm nay thì—

 

“A!!”

 

Giọng tiểu hỗn đản đột ngột vang lên lúc .

 

“Bá bá thế ạ?!”

 

Ứng Tư Nam: “!!!”

 

Ứng Tư Nam mắt đỏ như nứt !

 

Ngươi đồ tiểu hỗn đản!!

 

Ngươi đang chặt đứt đường sống của khác ngươi ?!!

 

Bàn tay lớn phía thành thạo vươn trở về nhanh như chớp, chỉ là , nó thẳng thừng rơi lên cổ y, hung hăng siết chặt—

 

“Oa!!”

 

Tiếng tru tréo như heo chọc tiết lập tức vang vọng khắp nha môn, đám quan sai ở xa rõ nội tình cũng chẳng phản ứng gì nhiều.

 

Thiếu gia lâu lão gia đ.á.n.h đập, bấm đốt ngón tay tính toán, cũng đến lúc ...

 

Những tuần tra gần đó , hợm hĩnh bỏ .

 

Ứng Tư Nam lê tấm tàn tạ, xổm trong góc l.i.ế.m vết thương, miệng vẫn ngừng tố cáo: “Hu hu hu, hài nhi gần hai mươi tuổi , già như cha cũng nên giữ chút thể diện cho hài nhi mặt ngoài chứ!”

 

Ứng Mẫn Hành từ chối đề nghị , hừ mạnh một tiếng.

 

Sau đó, gót chân khẽ động, , về phía hai cha con rõ ràng là thủ lĩnh của nhóm .

 

“Khiến chư vị chê , mỗ chính là Đà Bích tri huyện, Ứng Mẫn Hành.”

 

Y khẽ cúi , tự giới thiệu một cách ngắn gọn.

 

Giữa mỗi cử chỉ hành động, đều toát lên vẻ ôn văn nho nhã trời sinh của kẻ sĩ, khác biệt với bộ dạng dạy dỗ con cái đầy bạo lực .

 

Giang Yến Xuyên gật đầu, giới thiệu càng ngắn gọn hơn: “Cố Xuyên.”

 

Ứng Mẫn Hành để tâm thái độ quá đỗi lạnh nhạt của , cũng nhắc đến nhóm mà bọn họ bắt Vân Thông Sơn, y im với vẻ mặt rối rắm một hồi lâu, cuối cùng mới thốt một câu: “Còn nữa ?”

 

Giang Yến Xuyên khựng , nhướn một bên lông mày.

 

Ứng Tư Nam đại kinh thất sắc: “Cha?!”

 

Ứng Mẫn Hành thần sắc cũng vài phần ngượng ngùng, nhưng vẫn : “Vị Du giáo chủ của các ngươi... còn gì nữa ?”

 

Gia tộc Ứng y tuy tính là thư hương môn , nhưng y và phu nhân đều là những yêu sách, hiểu vì , nuôi dạy một thứ phiền toái như .

 

Y cũng còn hy vọng thể uốn nắn Ứng Tư Nam trở con đường chính đạo mà y vẫn nghĩ, nhưng cũng , rốt cuộc tiểu tử hư hỏng như thế nào.

 

Bởi

 

Ứng Mẫn Hành về phía tiểu đoàn tử trong lòng nam nhân, ánh mắt thiết tha: “Vị Du bá bá của ngươi, còn gì về con ch.ó nhà ?”

 

“Cha! Bọn họ chính là chủ nhà của đám đạo mộ tặc đó!” Ứng Tư Nam trong cơn hoảng loạn, bắt đầu chiến thuật vấy bẩn hổ, “Người thể tin bọn họ chứ?!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-340-qua-nhien-giua-lu-dot-nat-cac-nguoi-biet-ro-nhat-la-danh-vao-dau-dau-nhat-a.html.]

 

Giang Ánh Trừng: “???”

 

Nàng vốn định tha cho Ứng bá bá , nhưng nếu Ứng bá bá như , thì đừng trách nàng khách khí!

 

Giang Ánh Trừng bám vai phụ hoàng mỹ nhân của vươn dài nửa , vượt qua vai Ứng Mẫn Hành thẳng đôi mắt Ứng Tư Nam, đó, bỗng nhiên một tiếng.

 

Hì hì.

 

Ứng Tư Nam: “...”

 

“Cha!!” Da đầu Ứng Tư Nam sắp tiểu gia hỏa cho tê dại !

 

A a a các ngươi nàng! Các ngươi nàng a a a a!

 

Nàng g.i.ế.c a a a a!!!

 

“Kêu gào gì chứ?” Ứng Mẫn Hành bực bội đầu quát mắng, khi , mặt là nụ hiền từ như : “Đừng sợ, lát nữa gia gia sẽ sửa trị nó!”

 

“Vâng!”

 

Giang Ánh Trừng vốn kết giao với vị gia gia đầy những ý tưởng kiếm tiền mới lạ , nay cơ hội như , liền tuôn hết chuyện bát quái của Ứng bá bá như đổ đậu!

 

Hơn nữa, mức độ giật gân của chuyện bát quái, mở đầu đạt đến liều lượng chí mạng—

 

“Du bá bá rằng, Ứng bá bá khi học thuật Kỳ Môn Độn Giáp đặc biệt si mê, thường xuyên trốn học tìm vị sư phụ mà y bái, học một cái là cả ngày, đến khi học đường tan học mới về nhà, giả vờ như học về!”

 

Ứng Tư Nam: “...”

 

Ứng Mẫn Hành: “...”

 

Các quần thần mặt: Hú!!

 

Lôi Chí Tân chê chuyện lớn, chủ động xích gần Chung Thừa Vọng bên cạnh: “Đợt ...”

 

Chung Thừa Vọng thuận miệng tiếp lời: “Đủ để tống Ứng tiểu ca .”

 

Trên đời , nam nhi quan đều ngàn vạn con đường để , nhưng khi cha, ai mà chẳng mong con cái từ nhỏ học một học vấn, để tương lai của chúng thêm nhiều khả năng hơn.

 

Chuyện trốn học, cơ bản thể chạm đến vảy ngược của tất cả các bậc cha .

 

Nghĩ đến những nỗ lực bấy lâu nay của tiểu gia hỏa trong chuyện trốn học, mặt các quần thần đều lộ một nụ đầy hợm hĩnh—

 

Quả nhiên giữa lũ học dốt các ngươi, rõ nhất là đ.á.n.h đau nhất a!!

 

Ứng Mẫn Hành nghiến chặt nắm đấm, liên tiếp hít thở sâu vài , cuối cùng cũng định tâm lý, chậm rãi , về phía “một cục” bất hiếu tử trong góc.

 

, một cục.

 

Cái thứ phiền toái đó tự “mạng còn bao lâu”, từ bỏ chống cự, bẹp dí tại chỗ như một vũng bùn lầy.

 

“Ha.”

 

“Vũng bùn” run lên rõ rệt bằng mắt thường.

 

“Còn nữa ?” Ứng Mẫn Hành giọng ôn hòa, chỉ là tiếng nghiến răng cũng vô cùng rõ ràng.

 

“Có, ạ!”

 

Giang Ánh Trừng hì hì, tuôn hết những lời dối mà Ứng Tư Nam từ nhỏ nhưng từng phát hiện.

 

Chẳng hạn như—

 

Y bày trận pháp núi, lỡ khiến dân chúng mắc kẹt hai ngày, đến khi nhà họ báo quan y mới nhận .

 

Chẳng hạn như—

 

Thuở nhỏ, từng qua một bài vở nào, là bởi “ thuê” mà tìm từ đầu đến cuối chỉ một mà thôi.

 

Cái gì —

 

“A a a a a!!” Ứng Tư Nam bỗng nhiên hét toáng lên, “Đừng nữa a a a a!”

 

Hãy để cho một con đường sống !!

 

Ứng Mẫn Hành nghiến chặt răng hàm, tựa như một con đấu ngưu chọc giận: “Ứng, Tư, Nam —”

 

【Hề hề hề~】

 

【Ngu ngốc hề hề hề~】

 

【May mà phụ hoàng mỹ nhân của Trừng Trừng sẽ quát Trừng Trừng như ~】

 

Ứng Mẫn Hành: “…”

 

Ứng Mẫn Hành: “???”

 

 

Loading...