Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 331: Có tiền! Rất có tiền!! Cực kỳ có tiền!!! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:24:28
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một nhóm đông đảo, khí thế mạnh mẽ, khi chen chúc cùng , dễ khiến khác xem họ là trung tâm của đám đông.
Đến nỗi khi họ chỉnh tề yên lặng, những xung quanh cũng bất giác nín thở.
Ngay cả khí dường như cũng ngừng trệ.
Một đám thanh lưu ánh mắt cổ quái , nhất thời nên ai thì hơn.
Chỉ đầy đầu một câu –
Ồ, thì là vì hàng thật đang ở trong tay a…
Sau đó lập tức phản ứng .
Không .
Cái “lão tử” , là đạo mộ tặc ?!!!
Là một kho vàng di động thở a a a!!!
Một đám thanh lưu chịu ảnh hưởng của tiểu gia hỏa lâu, trong phút chốc liền nghĩ giống tiểu gia hỏa –
【Vậy nhất định tiền!!】
!!
Không những tiền, những món đó còn đều là bất nghĩa chi tài!
Lại còn là bất nghĩa chi tài đáng lẽ đều thuộc về triều đình!!
Hoàng thất tiền triều tác phong xa hoa, các vương hầu trọng thần cũng kế thừa thói tham lam đến tận xương tủy, cũng chính vì lẽ đó mà Tiên hoàng mới nắm bắt thời cơ khởi nghĩa, một trận lật đổ chính quyền cũ.
những điều trọng điểm.
Trọng điểm là, theo truyền , Tiên hoàng khi đoạt vị, thể tìm thấy bao nhiêu vàng bạc trong các phủ của đám .
Khi đó họ suy đoán, những tiền tài châu báu thể tìm thấy , hẳn là sớm giấu trong những ngôi mộ xây dựng từ , chỉ chờ khi bọn họ trăm tuổi, thể cùng bọn họ vĩnh viễn an nghỉ.
Kể từ khi tin tức lộ , các nhóm đạo mộ trong dân gian liền như măng mọc mưa, hết nhóm đến nhóm khác xuất hiện.
Đám ba năm thành nhóm, hành sự độc đáo, còn lang thang ngoài giang hồ, từ đến nay đều vô cùng thần bí.
bọn họ đều một đặc điểm chung –
Có tiền! Rất tiền!! Cực kỳ tiền!!!
Các quần thần thở dốc, ngừng xoa tay.
Đôi khi vận may đến, thật là ngăn cũng ngăn nổi a!!
Tiếp theo, chỉ cần lẳng lặng bắt mấy , giam –
“Lão tử đây là đồ giả, thì nó chính là đồ giả!” Tên đạo mộ tặc đang nắm cổ áo đối phương hiểu kích động nữa, cả giống như một con sư tử sắp bạo tẩu, bỗng nhiên lớn tiếng đe dọa: “Nói nữa lão tử phế ngươi!!!”
“!!!”
Sao đột nhiên còn đe dọa ?!!
Vậy bọn họ còn mà lẳng lặng đây?!!
Tim các quần thần lập tức thắt , sợ rằng bọn họ sẽ chuyện gì đó khó vãn hồi!
May , các thành viên trong nhóm đạo mộ tặc vẫn còn giữ vài phần lý trí, kinh hãi đổ xô lên, thì kéo tay, thì xoa dịu: “Thôi thôi thôi…”
“Hôm nay chúng là đến để tìm bảo vật, đừng chấp nhặt với đám kiến thức …”
“ đúng đúng đúng…”
Chu Cương rốt cuộc vẫn còn giữ vài phần thần trí, sự khuyên nhủ của đồng bọn, chậm rãi nới lỏng vạt áo của đối diện, hung hăng trừng mắt thêm một cái: “Hôm nay coi như ngươi may mắn, lão tử chấp nhặt với ngươi, mau cút !”
Chỉ là thả dường như chút điều.
Người nhanh chậm chỉnh cổ áo nắm nhăn nhúm, gương mặt từng lộ vẻ sợ hãi, thậm chí còn chậm rãi nở một nụ ấm áp.
Trông thì như chịu thua, nhưng thực chất –
Y gật đầu, : “Đa tạ.”
Sắc mặt Chu Cương dịu đôi chút, chuẩn buông một câu tàn nhẫn cuối cùng rời : “Tính ngươi –” điều.
“ những bảo vật đó đều là thật.” Lời tạm biệt của Chu Cương còn dứt, đối diện thần sắc trịnh trọng tiếp tục .
Chu Cương: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-331-co-tien-rat-co-tien-cuc-ky-co-tien.html.]
Chu Cương: “…………”
“Không ,” Chu Cương trầm mặc một lát, chợt bắt đầu xắn tay áo lên, “Ta vẫn g.i.ế.c c.h.ế.t !”
Những đồng hành gần như theo bản năng chắn mặt Chu Cương, thành thạo : “Thôi thôi thôi –”
Vừa , đầu liếc hết đến khác như kẻ ngốc.
Đã lâu từng thấy kẻ ngốc thuần túy như , đến nỗi bọn họ đều nên gì cho .
Lần , chỉ Chu Cương xông pha ở tuyến đầu cảm thấy cạn lời, ngay cả một đội đồng hành theo , cùng với đám quần thần phía nữa, đều mặt mày một lời khó hết mà liếc kẻ cố chấp đối diện một cái.
Ngài đây…
Cũng quá cố chấp đó?!!
Vì cái gì chứ?!!!
【A ——】
Tiểu gia hỏa im lặng lâu bỗng nhiên kéo dài giọng điệu, đầy ý vị thâm trường mà “A ——” một tiếng.
【Thì là vì !!】
Giang Ánh Trừng bám vai Mỹ nhân phụ hoàng của nàng, cái đầu ngừng về trung tâm cuộc tranh chấp –
【Cái “Ôn mỗ” là sư gia của Đà Bích Tri huyện!!】
Một đám thanh lưu thể tâm thanh của tiểu gia hỏa: “!!!”
Trách nào chứ!
【Đà Bích huyện khó khăn lắm mới tìm một con đường sinh tài, thấy hủy hoại danh tiếng của họ, tự nhiên thể yên quản !】
Cho nên mới luôn nhấn mạnh những bảo bối đó là thật, chính là sợ nơi đây thật sự xác nhận là bộ bảo vật đều là giả mạo!!
Không ngờ gặp một đám đạo mộ tặc!
Hai bên họ đều phận thể rõ, ngay cả cãi vã cũng kiềm chế cơn giận của !
Tiểu gia hỏa như quả bóng xì mà “phụt phụt –” hồi lâu.
12. 【Vị sư gia bình thường nóng nảy nha, từ Đà Bích Tri huyện trở lên, cho đến hung hãn tù phạm, trong nha môn ai là từng mắng!】
Các quần thần thuận theo tâm thanh của tiểu gia hỏa về phía vị sư gia .
Có đáp án vấn đề, sẽ phát hiện nhiều tin tức đó họ bỏ lỡ –
Vị sư gia Đà Bích tuy trông vẻ ôn hòa lễ độ, nhưng nếu kỹ sẽ phát hiện, khóe môi y vẫn luôn khẽ run rẩy một cách cực kỳ nhỏ nhặt, cánh tay giấu tay áo rộng cũng đang căng chặt, là y đang cố gắng hết sức để kiềm chế tính tình của .
Tinh thần của hai phe căng như dây đàn đến cực điểm, e rằng chỉ cần thêm chút kích động từ bên ngoài, sẽ lập tức đổ m.á.u tại chỗ!
Các quần thần liếc .
Tuy rằng xem màn kịch , nhưng –
Đã cùng là việc cho hoàng gia, thể tay tương trợ.
Lễ Bộ Thượng thư Chử Gia Hứa đột nhiên hít một , định lớn tiếng hô hào ủng hộ –
【Ể?!】
Giang Ánh Trừng đột nhiên thấy một dòng chữ nhỏ bảng điều khiển: 【Sư gia Ôn Như Tân, là cao nhân ẩn thế mà Tri huyện Đà Bích Ứng Mẫn Hành nhiều sâu trong núi, cung kính mời về?!】
【Vị tri huyện ... họ Ứng?!】
Cái họ phổ biến, mà hôm nay họ gặp một !
Mèo Dịch Truyện
Các quần thần chợt đầu , tìm kiếm bóng dáng vị dẫn đường chuyên 'đào hố' giữa đám đông, quả nhiên, ở một góc khá xa họ, thấy Ứng Tư Nam đang định lặng lẽ rút lui khỏi đám đông.
Chử Gia Hứa nhếch môi , lời đến bên miệng đột nhiên chuyển hướng, trực tiếp biến thành –
"Ứng Tư Nam! Ngươi đây là ?!"
Cực kỳ lớn tiếng, cực kỳ châm chọc!
Tiếng hô lớn thành công thu hút sự chú ý của tất cả xung quanh, bao gồm cả hai phe đang tranh cãi .
Giọng ôn hòa cuối cùng cũng pha lẫn chút cảm xúc khác: "Tư Nam?"
Bóng dáng sắp rút lui khỏi đám đông đột nhiên khựng , ngượng ngùng đầu : "Ôn, Ôn thúc..."