Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 328:: Thật sự khóc ư? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:24:25
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ứng Tư Nam chỉ khẽ kéo một cái dùng chút sức lực nào, nha đầu nhỏ liền ngoan ngoãn theo y.
Phụ nàng cũng ngăn cản nhiều, chỉ là…
Ứng Tư Nam ánh mắt nghi hoặc đảo quanh nửa vòng.
—— Luôn cảm thấy biểu cảm của đám xung quanh , vài phần thâm ý khó tả.
Ứng Tư Nam để ý, trực tiếp kéo nha đầu nhỏ đến chỗ mà y đích chôn "bảo vật", xổm xuống dỗ dành: “Chúng bắt đầu từ đây nhé?!”
Góc , khi y chôn bảo vật ưng ý.
Hẻo lánh, kín đáo, đất đai tơi xốp.
Khi chôn bảo vật đỡ tốn sức, cũng sẽ dễ dàng khác đào .
Giang Ánh Trừng dùng mũi chân chấm hai cái xuống đất.
Mát mẻ, kín đáo, đất đai tơi xốp.
Khi chôn sẽ đỡ tốn sức, quả thực là phong thủy bảo địa cần thiết cho việc xa, g.i.ế.c tại gia.
Một lớn một nhỏ, mỗi mang một ý nghĩ khác biệt, , đáy mắt mỗi đều trong veo vô ngần.
“Vậy chúng bắt đầu thôi!”
“Ôi chao!!”
Đây là một hõm núi địa thế tương đối bằng phẳng, tìm bảo vật ở đây ít hơn nhiều so với những nơi mà bọn họ qua, chỉ lác đác vài đội tìm bảo vật nhỏ đang đào bới xung quanh.
Xa hơn một chút, là một quầy hàng chuyên bán công cụ đào đất.
Hộ Bộ Thượng thư Tiêu Hoành Mão hớn hở mua một bộ công cụ nhỏ chuyên dụng cho trẻ em đưa tay nha đầu nhỏ, trong lòng càng thêm hài lòng tột độ với vị "Hộ Bộ Viên Ngoại Lang" từng gặp mặt .
Ứng Tư Nam thuần thục móc cái xẻng chuẩn sẵn từ trong túi vải đeo ngang lưng, chơi trò tìm bảo vật nhỏ với nha đầu nhỏ tại chỗ.
Một đám triều thần , mỗi chọn một vị trí ngắm cảnh ưng ý, lấy hai đó tâm, vây thành một vòng tròn tiêu chuẩn.
Chẳng mấy chốc.
“Oa,” Ứng Tư Nam là đầu tiên đào bảo vật, như dâng bảo vật mà đưa đến mặt nha đầu nhỏ, “Trừng Trừng xem !”
Giang Ánh Trừng vui vẻ tự tại dừng động tác đào bới vốn dĩ mấy tập trung của , ngẩng đầu “bảo vật” đưa đến mắt.
Đó là một cái bình sứ bảo quản khá , kiểu dáng cũ kỹ, nhưng thắng ở chỗ vẫn còn vài phần vẻ cổ kính.
“Kiểu dáng , công phu ! Ứng mỗ bất tài, nhưng đối với đồ cổ cũng chút nghiên cứu,” Ứng Tư Nam giọng phấn khích, “Vật , trông vài phần bóng dáng của Võ Chu triều!”
Đôi mắt đen láy của Giang Ánh Trừng di chuyển xuống, dừng cái bình sứ dính một lớp bụi.
Sau đó, nàng duỗi tay, nhận lấy cái bình sứ đó.
Nàng vén nắp bình, thò đầu trong : “Ối ——”
【Mô phỏng trông cũng trò đấy chứ~】
Nàng thần sắc uể oải đẩy trả : “Của tuần .”
Ứng Tư Nam: “???”
Nha đầu nhỏ ngay lập tức ư?!
Không thể nào!
Tuyệt đối thể nào!!
Y dựa cổ thư mô phỏng ròng rã hai ngày, kiểm tra kiểm tra mấy lượt chút sơ hở nào, cuối cùng còn tìm thợ chuyên cũ đồ để thiện, thể một nha đầu nhỏ như ngay chứ?!
Ứng Tư Nam phục: “Cho dù nha đầu nhỏ ngươi đáng yêu đến , cũng thể ăn bừa bãi, đây chính là ——”
Bàn tay nhỏ mũm mĩm đột nhiên vươn mặt y, chậm rãi vén nắp bình, lộ lõi táo từ lúc nào xuất hiện bên trong, giọng non nớt một nữa dứt khoát lặp : “Của tuần !”
Ứng Tư Nam: “…”
Ứng Tư Nam: “!!!”
Cái lõi táo chui ?!
Cái lõi táo c.h.ế.t tiệt rốt cuộc chui bằng cách nào?!!
Ứng Tư Nam mặt cứng đờ, cam lòng ném cái bình sứ chứa đựng hai ngày tâm huyết của y sang một bên.
Một lát .
“Nhìn cái !” Cảnh tượng quen thuộc diễn , “Cái bình hoa thật !”
Ứng Tư Nam vẻ mặt say mê vuốt ve bình: “Đường cong mượt mà , màu nền phong phú , là ——”
“Nhìn là là hàng cao cấp ba mươi văn tiền một cái ở chợ đầu làng phía Đông.”
Ứng Tư Nam: “…”
Ứng Tư Nam giận dữ : “Sao thể như ?!!”
Đây là y bỏ năm mươi văn tiền để mua đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-328-that-su-khoc-u.html.]
Trọn vẹn năm mươi văn!!
Giang Ánh Trừng duỗi một tay, nhẹ nhàng búng bình ——
“Cạch” một tiếng, bình hoa vỡ vụn, một tờ giấy lất phất rơi đống mảnh vỡ, dòng chữ “Giá bán năm mươi, thấp nhất ba mươi” đó vô cùng chói mắt.
Ứng Tư Nam đột nhiên rơi im lặng.
Thật trớ trêu, nha đầu nhỏ bên cạnh còn ngừng truy hỏi: “Bá bá nãy cái bình hoa là như thế nào ?”
Ứng Tư Nam: “…”
Ứng Tư Nam xoa xoa mặt: “Chúng đổi chỗ khác đào .”
Thế là đến một góc sâu hơn.
Quần thần cũng cùng di chuyển theo.
Ứng Tư Nam đào một bức tượng đất sét: “Cái thì ?!!”
Lần hẳn là thể tìm sai nữa chứ?!!
“Cái —— Này!!” Ứng Tư Nam đột nhiên kêu lên kinh hãi, hoảng hốt rụt tay về ——
Đã muộn.
Nha đầu nhỏ một nữa nhanh như chớp vươn tay, nhẹ nhàng bẻ một cái bức tượng đất sét, một tiếng “cách”, cái “đầu” bức tượng đất sét nha đầu nhỏ bẻ xuống.
Ứng Tư Nam: “…”
Y hết sức mơ hồ về phía đàn ông tuấn mỹ đang từ xa chú ý đến bọn họ, trong lòng vô cùng tủi .
Cái nha đầu nhỏ nhà ngươi, nàng khuynh hướng bạo lực ngươi ?!
Ngươi a a a a a a a!!!
Nha đầu nhỏ “ khuynh hướng bạo lực” đột nhiên đưa cái “đầu” đó đến mặt y.
“Bên trong,” giọng điệu trong trẻo vô cùng ngây thơ, “Ướt.”
Nhìn là mới xong lâu, mới chỉ khô một nửa chôn xuống đất, đ.á.n.h cược là sẽ ai nỡ lòng đập vỡ nó bằng bạo lực.
Ứng Tư Nam bi phẫn đan xen, lưng bỏ .
Động tác của Giang Ánh Trừng rõ ràng cứng một chút.
Vành mắt hoe đỏ chợt lóe lên , nàng dám chắc ảo giác của !
Giang Ánh Trừng tiện tay ném “đầu” bùn trong tay xuống đất, phủi bụi tay dậy.
Chạy “đát đát đát” tới bên cạnh vị Ưng bá bá mới quen .
Vị Ưng bá bá mới quen cúi đầu thấp, dù nàng ở góc độ nào cũng thể rõ vẻ mặt của đối phương, nàng đành cúi , ghé đầu xuống đầu của Ưng bá bá.
Khó khăn xoay nửa , bốn mắt : “Ưng bá bá, ?”
Thật sự ư?!
Ưng Tư Nam: “!!!”
A a a a a ——
Hù c.h.ế.t !!
Cả bỗng nhiên nhảy lùi về một cái, đó, tiếng thét chói tai đến mức vỡ vụn vang vọng khắp cánh rừng.
Ưng Tư Nam con mắt của , che mặt chạy biến!
Giang Yến Xuyên: “…”
Đám quần thần tại chỗ: “…”
Lợi hại , tiểu oa nhi của !
Mèo Dịch Truyện
Cảnh tượng Ưng Tư Nam còn đang tươi trò chuyện cùng họ chân núi vẫn còn sờ sờ mắt, mà tiểu gia hỏa chỉ trong chốc lát thể chọc tức đến mức …
Sao thể coi là một loại bản lĩnh chứ?!
Ánh mắt vô thức hướng về phía tiểu gia hỏa ——
Ưng Tư Nam nông nỗi , tiểu gia hỏa nhất định sẽ áy náy chứ!
Thế nhưng ——
【Ưng bá bá cuối cùng cũng !】
【Vừa vì dẹp giả mà dùng hết bao nhiêu tích phân, mà nữa thì nàng sẽ đau lòng c.h.ế.t mất thôi!】
【Hì hì hì, thể tự do thám hiểm !】
Giang Yến Xuyên: “…”
Đám quần thần tại chỗ: “…”
Áy náy hứa ?!