Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 318:: Một đám người lớn vô dụng, và nàng bạo phát! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:24:15
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiếng hét kinh thiên động địa của Giang Ánh Trừng, trời còn sáng, truyền khắp trấn Khê An.

 

Cùng với đó là tin tức đội tiểu phỉ mặt sẹo một đứa bé con chỉ trong chốc lát đ.á.n.h gục , chút sức phản kháng nào.

 

Đến khi Giang Ánh Trừng tỉnh dậy, lời đồn ở trấn Khê An trải qua vài phiên bản, theo thứ tự thời gian cơ bản thể tóm tắt là—

 

Quý nhân từ trong cung đến tiêu diệt Ác Nhân Cốc !

 

Tiểu quý nhân từ trong cung đến thiên phú dị bẩm, mới bốn tuổi một đ.á.n.h bại tiểu đội mặt sẹo!!

 

Tiểu quý nhân từ trong cung ngoài rèn luyện, thề sẽ tiêu diệt tất cả các tổ chức tà ác thiên hạ!!!

 

"..." Giang Ánh Trừng vô cùng mờ mịt, "Tại họ là thần tiên chứ?"

 

Lục Dao đó nghĩ đến hướng , mắt sáng lên: "Cái cũng !"

 

Nói xong, y vội vàng hành lễ, đó cất bước nhanh ngoài.

 

Giang Ánh Trừng: "..."

 

Giang Ánh Trừng: “……Lục bá bá đây là ?!”

 

Hôm nay khi nàng tỉnh dậy, Lục bá bá ở trong phòng, đang khẽ khàng báo cáo điều gì đó với mỹ nhân phụ hoàng của nàng, thính lực của nàng , chỉ loáng thoáng vài từ mơ hồ như “ khai”, “”, “ chuẩn xong”.

 

Còn đợi nàng thò đầu ngoài, rèm giường bên cạnh một bàn tay lớn xương khớp rõ ràng bất chợt vén lên, hành vi lén bắt quả tang ngay tại chỗ.

 

Giọng báo cáo của Lục bá bá nàng dừng , đó hào hứng kể cho nàng về lịch sử chuyển biến của những lời đồn bên ngoài.

 

Càng , Giang Ánh Trừng càng cảm thấy đúng chút nào—

 

Không là điều nàng nghĩ đó chứ?!

 

Chẳng lẽ đều là những tin tức do Lục bá bá nàng tìm lan truyền ư?!

 

Phụ hoàng, phụ hoàng!!

 

Giang Yến Xuyên đích lấy khăn tay, nhúng nước ấm một lúc: “Nhắm mắt .”

 

Giang Ánh Trừng lập tức lệch suy nghĩ, ngoan ngoãn nhắm hai mắt .

 

Chiếc khăn ấm nóng nhẹ nhàng đắp lên mí mắt nàng một lát, đợi ấm khăn biến mất, mỹ nhân phụ hoàng của nàng mới lấy . Một lát , tiếng nước vang lên, chiếc khăn ấm nóng trở một nữa đắp lên.

 

Khung cảnh quá đỗi ấm áp khiến nàng lập tức quên vấn đề còn đang băn khoát lúc . Giang Ánh Trừng vui vẻ sán gần, đòi mỹ nhân phụ hoàng của nàng một cái ôm mang đầy hương đàn hương.

 

Cho đến khi cả đoàn theo kế hoạch ban đầu ngoài du ngoạn, những con phố lớn ngõ nhỏ của trấn Khê An, Giang Ánh Trừng mới muộn màng nhận vô tình bỏ qua một chuyện quan trọng.

 

Giang Yến Xuyên giơ tay lên, đội ngũ lập tức dừng theo.

 

Con đường hai bên vốn trống ngày hôm qua, hôm nay đầy đang ngừng đ.á.n.h giá bọn họ.

 

Đám ban đầu vẫn yên lặng bọn họ, giờ thấy đội ngũ dừng , tiếng nghị luận cũng thăm dò vang lên.

 

“Chính là bọn họ ư?”

 

Giang Ánh Trừng ngơ ngác ngẩng đầu.

 

Một động tác đơn giản như , khiến khí trường chợt trở nên sôi động.

 

“Chà, hóa thật!”

 

“Ta giờ từng thấy búp bê nào tinh xảo đến thế!”

 

“Phải quỳ lạy theo hướng nào, mới thể sinh một đứa bé đáng yêu như ?!”

 

Giang Ánh Trừng: “???”

 

Giang Ánh Trừng khẽ thì thầm với mỹ nhân phụ hoàng của nàng: “Bọn họ khoa trương quá!”

 

Giang Yến Xuyên đưa tay xoa nhẹ đỉnh đầu tiểu gia hỏa, nhất thời gì.

 

Y đương nhiên ý đồ của đám .

 

Hôm qua bọn họ thành gây động tĩnh lớn như , cuộc chiến đêm qua càng kịch liệt, nhưng đám chút phản ứng nào.

 

Giờ đây mặt lời nịnh hót để cứu vãn, cũng chỉ vì tiếng “phụ hoàng” tiết lộ phận thật sự của bọn họ—

 

Đám cư dân bản địa tham gia chuyện đó lo sợ vạ lây, cuối cùng mới chịu từ chỗ tối bước .

 

Trấn Khê An cơ bản đều là những giang hồ ẩn cư tại đây, công lực là cao thâm nhưng cũng đủ để rõ mồn một giọng của tiểu gia hỏa. Gần như ngay khi giọng đó dứt, ánh mắt bọn họ liền lảng tránh, khẽ đầu .

 

Thật là ngượng ngùng.

 

Bọn họ cũng là đầu tiên chuyện nịnh bợ như , nghiệp vụ còn mấy thành thạo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-318-mot-dam-nguoi-lon-vo-dung-va-nang-bao-phat.html.]

cũng kiên cường mà tiếp tục.

 

Tiếng nghị luận cũng càng lúc càng lớn—

 

“Ta , chính tiểu đoàn tử , hôm qua đột nhiên đại triển thần lực, một chiêu hạ gục đám Mặt Sẹo!”

 

Giang Ánh Trừng rụt rè: “A… , …” là hạ gục.

 

Lời còn kịp hết, tiếng hưởng ứng khoa trương hơn cắt ngang—

 

“Hô!!”

 

“Tên Mặt Sẹo đó , công phu lợi hại lắm, ba chúng hợp lực mới thể mạng mà thoát khỏi tay !”

 

Giang Ánh Trừng cố gắng xen : “Là, là ám…” Là tác dụng của hộp ám khí mà…

 

“Xuy— Tiểu đoàn tử lợi hại thật!”

 

“Không chỉ đáng yêu xinh xắn, mà còn là thánh thể võ học bẩm sinh! So với thằng nhóc nghịch ngợm nhà mạnh hơn bao nhiêu !!”

 

“Oa! Đây là tiên tử nhà ai hạ phàm lịch luyện đây!!”

 

Giang Ánh Trừng: “……”

 

Giang Ánh Trừng trong những lời khen ngợi ngừng, dần dần mê chính .

 

, sai, cứ thế mà tuyên truyền Trừng Trừng!

Mèo Dịch Truyện

 

Giang Yến Xuyên nghiêng đầu liếc tiểu gia hỏa hai má đỏ bừng vì phấn khích, lắc đầu bất lực, cuối cùng khẽ bật .

 

Dễ dụ như , cẩn thận hơn nữa.

 

Không thể để nàng hai câu của khác mà lừa gạt.

 

Đột nhiên—

 

Tiếng khen ngợi hai bên đường chợt im bặt, trong lòng Giang Yến Xuyên cũng lập tức cảnh giác.

 

Lục Dao từ từ rút cây nhuyễn kiếm bên hông , Liễu Trần cũng thành thạo chắn mặt tiểu gia hỏa.

 

Trời đất vạn vật tĩnh lặng tiếng động, tất cả đều về phía bóng đột nhiên xuất hiện ở cuối phố.

 

Tiếng rút kiếm vang lên liên tục, nhanh chóng chuyển sang trạng thái cảnh giác.

 

Bóng cuối phố từ từ bước đến gần, khí lạnh bao trùm quanh y như khiến nhiệt độ xung quanh giảm vài phần.

 

Cho đến khi gần hơn, đó mới từ từ dừng bước.

 

Người đến giống như một kẻ liều mạng nếm trải sự sống và cái c.h.ế.t lưỡi d.a.o qua nhiều năm, ánh mắt lạnh lẽo đ.á.n.h giá Giang Yến Xuyên một lượt, câu đầu tiên y là—

 

“Ngươi chính là Hoàng đế Đại Thụy?”

 

Hơi thở của kẻ đến mấy thiện ý vô cùng rõ ràng.

 

Ánh mắt Giang Yến Xuyên sắc : “Phải.”

 

Người đến gật đầu, giơ tay phía túi vải n.g.ự.c móc

 

Tim Lục Dao chợt đập nhanh đến mức từng : “Ngươi gì?!”

 

Tư Cửu và những khác ẩn nấp trong bóng tối trong khoảnh khắc lóe xuất hiện, nghiêm chỉnh thành một hàng mặt Minh Trạch Đế, mũi kiếm rút khỏi vỏ chỉ thẳng đối diện!

 

Chiến sự một chạm là bùng nổ.

 

Động tác của đàn ông ngừng , y Lục Dao với vẻ khó hiểu, giơ tay tiếp tục thò trong túi vải—

 

“!!!”

 

Lục Dao hai lời, giơ cây nhuyễn kiếm trong tay, sải bước lao tới!

 

Mười bước, năm bước, ba bước…

 

Ở vị trí cách đó chỉ còn hai bước—

 

Người đàn ông cuối cùng cũng lấy thứ trong lòng .

 

“Thảo dân Nhạc Ngân Thanh,” đàn ông hai đầu gối mềm nhũn, quỳ thẳng mặt đất, hai tay giơ cao vật lấy từ trong lòng, lớn tiếng , “ mang oan tình, mong Bệ hạ chủ!”

 

Lục Dao: “……”

 

Lục Dao: “…………”

 

“Lục Dao, tránh .”

 

 

Loading...