Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 310:: Đó đều là tiền của Hộ Bộ! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:24:06
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quần thần đôi mắt run rẩy, vẻ mặt đờ đẫn một đám đồng liêu do Tiêu Hoành Mão cầm đầu, hùng dũng oai vệ lật xuống ngựa, thẳng đến phía xe ngựa của Minh Trạch Đế, cung kính hành một lễ: “Lão gia, Hoành Mão đến muộn !”
Ba chữ “đến muộn ” đặc biệt mạnh mẽ, đặc biệt chân tình, đặc biệt…
Một lời hai ý.
Như thể rong ruổi hàng trăm dặm đường, chỉ để câu , kiên quyết và kiên nghị đến lạ.
Trong xe ngựa nhất thời tiếng động truyền , sắc mặt Tiêu Hoành Mão cũng hề biến đổi, tiếp tục : “Lão gia, tiểu thư ở trong xe ? Lão nô ngang Khúc Xuân, còn gói cho tiểu thư ít bánh ngọt đặc sản địa phương.”
Trọng tâm của câu ở hai chữ “Khúc Xuân”, đến đây, vài vị đại thần do Phan Cấp Phong cầm đầu, những tâm thanh của tiểu gia hỏa, cũng đều hiểu rõ mục đích chính trong chuyến của Tiêu Hoành Mão và vài khác.
“…”
A, cái ——
Cái thì lúng túng .
Mặc dù vàng bạc đó thu về quốc khố, bọn họ cũng là khi Minh Trạch Đế cho phép mới khoản chi phí đó, nhưng…
Cảnh khiến bọn họ hiểu nảy sinh một loại cảm giác hổ và luống cuống tay chân, như thể lén lút lấy trộm một khoản tiền lớn mua đồ chơi khi lớn quản lý tiền bạc trong nhà mặt, đó phát hiện.
Đám vẻ mặt ngượng nghịu thu binh khí trong tay, lề mề đưa về xe, cẩn thận tỉ mỉ trả về chỗ cũ, tiện thể dọn dẹp một lượt bên trong khoang xe.
——Chỉ là dám đối mặt với ánh mắt bi phẫn ẩn hiện, như như của mấy .
Trong khoang xe của Minh Trạch Đế, hồi lâu ai đáp lời.
Tiêu Hoành Mão dẫn theo mấy “khổ chủ” kiếm tiền bên ngoài khoang xe, nhất thời bi phẫn dâng trào, nhịn mà hừ một tiếng thật mạnh.
Suy nghĩ cũng phiêu dạt về vài ngày ——
Thái tử vẫn là đầu tiên giám quốc, mặc dù Minh Trạch Đế khi những chỉ dạy sắp xếp cực kỳ chi tiết, nhưng nhiều việc vẫn tránh khỏi việc cần đám lão thần bọn họ tốn thêm chút tâm tư.
Minh Trạch Đế mang theo quá nhiều quan viên, cho dù chính sự yến tiệc Nguyên Đán nặng nề như ngày thường, mấy đáng thương giữ như bọn họ vẫn ngày ngày bận rộn ngớt.
Lần phát hiện điều kỳ lạ đó, là một buổi chiều bận rộn nhưng bình thường.
Ngày hôm đó, và vài vị đồng liêu Thái tử thái độ cứng rắn giữ dùng bữa trưa, cũng vì thế mà chậm trễ mất một chút thời gian về.
Cũng chính là thời gian chậm trễ , khiến bọn họ tình cờ gặp vài đội đang vận chuyển rương gỗ lim đựng báu vật.
Người cầm đầu ánh mắt lảng tránh, đối mắt với , vẻ mặt liền hoảng loạn rõ rệt.
Lúc đó còn tưởng là trong cung kẻ bất lương trộn , ôm quyết tâm vì nước quên mà tiến lên ứng phó, tranh thủ thời gian cho những cùng về tìm viện trợ, nào ngờ, sự thật còn khó coi hơn cả việc trong cung kẻ bất lương trộn !!
Đó đều là tiền của Hộ Bộ!
Mèo Dịch Truyện
Của Hộ Bộ đó!!!
Hắn loạn !!!
Tư duy trở , trong khoang xe cũng lúc vang lên tiếng thở dài của Minh Trạch Đế.
Giang Yến Xuyên liệu rằng Tiêu Hoành Mão cũng giận dỗi đủ , lúc mới trầm giọng mở lời: “Nói .”
Tiêu Hoành Mão đột nhiên thẳng lưng!
“Vậy đây sẽ thẳng!”
“Ta ở nhà cần cù trông nom gia nghiệp, ngài ở ngoài phát tài bất chính, một chút cũng nghĩ đến việc giúp đỡ gia đình ?!”
Không giúp đỡ cũng thôi , còn phát tiền riêng cho đám cùng du ngoạn nữa chứ!!
Là mức độ ngủ dậy thấy trời đất sụp đổ đó!!
Trong giọng điệu của Tiêu Hoành Mão đầy vẻ tố cáo: “Nếu tình cờ phát hiện, ngài còn định giấu mãi ?!”
Chuyện hợp lý ?!
Tiêu Hoành Mão cố gắng mở to hai mắt, vẻ mặt tủi về phía khoang xe, nào ngờ Minh Trạch Đế bên trong sắt đá như , thế mà một chút cũng định vén rèm lên, một cái đám lão già vô cớ chịu bất công như bọn !!
Càng tức giận hơn!
Giang Yến Xuyên trầm trầm thở dài một tiếng.
Không cho, chỉ là khi phần "ai thấy cũng phần" ngày đó kết thúc, tiểu gia hỏa đau lòng đến mức cứ hít thở thoi thóp từng ngụm nhỏ, nếu lúc đó đề xuất sung tiền còn quốc khố, e rằng mất bao lâu mới thể dỗ dành cho tiểu gia hỏa nguôi ngoai…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-310-do-deu-la-tien-cua-ho-bo.html.]
mà—
Đã , giờ đây họ đều tự đuổi đến tận đây, thể lấy bao nhiêu, còn xem bản lĩnh của chính họ.
Giang Yến Xuyên : “Vậy ngươi định thế nào?”
Chàng cuối cùng cũng vén một góc màn xe, hai bên nhân mã cách một trống nhỏ mà , khí gay gắt chút khó xử.
Gay gắt là Giang Yến Xuyên và Tiêu Hoành Mão vài , khó xử là Giang Ánh Trừng đang rụt rè lưng phụ hoàng mỹ nhân của nàng, chỉ hé một đôi mắt to tròn.
【Ôi chao, , Tiêu bá bá tìm đến tận nơi !】
Chẳng là sẽ tránh Tiêu bá bá để đưa kinh thành , vẫn phát hiện chứ?!
Tiêu Hoành Mão: “…”
Tiêu Hoành Mão duỗi một bàn tay, năm ngón tay xòe , dấu “năm” cực kỳ rõ ràng: “Số còn của ngài, năm thành!”
Giọng vang dội, hào sảng, tràn đầy sự ngây thơ và gì về tình hình đó.
Ban đầu lấy hết, nhưng đó là tiền Minh Trạch Đế tự dẹp loạn cướp mà , tiền , lấy cũng mấy tự tin.
mà!
Rõ ràng mấy vị đại thần theo Minh Trạch Đế đều kinh phí cho bộ phận của , thì bộ Hộ của cũng nhất định !
Hình bộ Thượng thư Ôn Trĩ vội vàng bổ sung: “Chúng chỉ cần một thành là !”
Khảm Hồng Hy: “Phụ nghị.”
Giang Yến Xuyên: “…”
Các quần thần mặt: “…”
Các thanh lưu mặt ngay cả thở mạnh cũng dám, đôi mắt tràn đầy kinh ngạc lẫn kính phục mấy , trong ánh mắt đều rực sáng lên vẻ—
Các đúng là dũng sĩ mà!
Mở miệng là đòi nhiều như , các thế khác gì mạng của tiểu gia hỏa ?!
Lễ bộ Thượng thư Chử Gia Hứa đầu về phía xe ngựa chở điểm tâm, định dùng điểm tâm dỗ dành tiểu gia hỏa ngay khi nàng .
Lại bộ Thượng thư Trữ Đống phi thẳng tìm món đồ chơi nhỏ mà tiểu gia hỏa yêu thích nhất mấy ngày gần đây, trong lúc sốt ruột quên mất nó ở xe ngựa nào, chỉ đành tìm từng chiếc một.
Các quần thần mỗi tự tìm việc để , cảnh tượng nhất thời trở nên “náo nhiệt” lạ thường.
Tiêu Hoành Mão đầu, nhưng cũng cảm nhận hành động của đám , biểu cảm mờ mịt, định mở miệng, thì bỗng trong xe ngựa vang lên một tiếng đột ngột, thê lương: 【Ôi chao a a——】
【Trừng, Trừng Trừng chỉ còn chút tiền đó thôi mà, , còn chia nhiều như chứ!!】
Trong tâm thanh đến thê thảm, nhưng ngoài mặt cực lực kìm nén.
Giang Ánh Trừng nắm chặt lấy tay áo phụ hoàng mỹ nhân của nàng, miệng nhỏ méo xệch, hốc mắt ngập tràn nước mờ mịt.
【Ô ô ô——】
Tiêu Hoành Mão: “…”
Ôn Trĩ: “…”
Khảm Hồng Hy: “…”
Ánh mắt kiên nghị ban đầu của mấy giờ chỉ còn sự kinh hãi.
Cũng ai với họ, rằng tiền là của tiểu gia hỏa cả!!
cái miệng mở , họ cũng tiện tự dưng rút tay , Tiêu Hoành Mão lúc vô cùng hối hận vì ở phía nhất, ngay cả chỗ trốn cũng , thẳng thừng đón nhận ánh mắt ai oán của tiểu gia hỏa.
Đầu óc nhanh chóng vận chuyển, giải quyết tình cảnh khó khăn mắt.
Còn đợi nghĩ cách nào thích hợp, tiểu gia hỏa bên trong tự dỗ dành bản .
Nói chính xác hơn, là “Hệ thống ca ca” của nàng dỗ dành —
【Ể?!】
【Trong Khê An Trấn cũng thể kiếm tiền ?!】