Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 294:: Đây chẳng phải là kẻ khờ dại trời ban sao?! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 23:59:20
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các quần thần tại chỗ chợt cúi đầu sang bán hàng đối diện, vẻ mặt phức tạp.
Phản tặc bây giờ... còn cần tự ngoài kiếm chút tiền mọn vất vả ?!
Đã như , còn phản tặc gì chứ?!
Ngay cả Cố Thụy Chu mới đến đây cũng ngây hồi lâu với vẻ mặt phức tạp, nhất thời rốt cuộc là tin tức nào khiến y kinh ngạc hơn một chút.
Ánh mắt kinh ngạc, lo lắng, ám chỉ đồng thời hướng về phía Cố Thụy Chu, y liền lập tức phản ứng , tiểu gia hỏa hẳn là lên tiếng.
Giống như hiện tại—
【Cố bá bá thế là ạ?】
Tiểu gia hỏa đôi môi mím chặt, ánh mắt lo lắng, còn ẩn chứa một tia vội vã: 【Đồng bọn của phản tặc sang , như sẽ gây sự nghi ngờ của bọn chúng chứ?】
Tuy rằng những khả năng lớn sẽ nghĩ theo hướng hoang đường như , nhưng...
Vạn nhất thì ?
Lỡ như bọn chúng cẩn trọng đến mức, ngay cả một chút gió lay cỏ động, cũng dọn nhà ngay trong đêm thì ?!
Giang Ánh Trừng ngừng xoắn xuýt những ngón tay ngắn mũm mĩm của , khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sự rối rắm, ngẩng đầu ám chỉ Kỳ bá bá của nàng: "Kỳ bá bá, là khỏe chỗ nào ạ?"
Cố Thụy Chu da đầu căng thẳng, y gần như dùng hết bộ sức lực mới kiềm chế xung động đầu .
Sau khi phản ứng , một kế sách táo bạo chợt nảy trong lòng: "Không, , nhưng các ngươi mới mua nhiều như , lát nữa còn dạo thế nào nữa?!"
—Đây là một thời cơ tuyệt vời để nhanh chóng tập hợp đồng bọn phản tặc!
Y kích động đến mức ngón tay cũng run rẩy.
Trấn giữ nơi nhiều năm, tâm nguyện lớn nhất của y là tóm gọn tất cả phản tặc tụ tập tại đây, một là, thể cầu một phương an cho bá tánh Đại Thụy, hai là...
Cũng coi như là, một chút bồi thường cho những năm tháng y hiến kế sách trong phe Cảnh Vương.
Chỉ là nhiều năm dò la tin tức, y từng nhận tin tức xác thực, khiến y từng chút nghi ngờ về chuyện .
Không ngờ, y chỉ dẫn đám đến chợ một chuyến, thể lôi nhiều đồng bọn phản tặc đến !
Mèo Dịch Truyện
Hơi thở của y cũng tự chủ mà trở nên dồn dập!
Các quần thần vây xem cũng lập tức phản ứng , chuyển đổi liền mạch sang chế độ tìm —
"Ừm, Kỳ chưởng quầy cũng lý đấy chứ..."
"Chợ lớn như mà, là... chúng dạo thêm chút nữa?"
"Tiểu thư chẳng , thấy bên cạnh cũng rao bán, hoặc là... chúng sang bên đó xem ?"
Người bán đồ chơi thấy đơn hàng lớn sắp đến tay sắp chưởng quầy khách điếm hỏng, tức đến mức hai mắt trợn tròn xoe, khóe mắt còn ẩn hiện ánh đỏ!
Hắn hung tợn quát to với Cố Thụy Chu: "Làm gì đó gì đó?! Việc mua bán của chúng là thuận mua bán, cần ngươi một chưởng quầy khách điếm lo chuyện bao đồng gì?!"
Chưởng quầy khách điếm thường xuyên đến đây mua sắm, ngày thường cởi mở, hầu như tất cả bán hàng trong chợ đều quen mặt y.
cho dù là như , cái gã họ Kỳ cũng đừng hòng phá hoại chuyện ăn của !
Hắn mới tính toán đến một nửa, tiền đồng còn tay, nếu bọn họ lúc bỏ ...
Vậy tuyệt đối thể đồng ý!
Người bán hàng liếc mắt hiệu cho các đồng bọn xung quanh, nhanh liền mấy tên nam tử trẻ tuổi cường tráng tới, vẻ mặt của mỗi đều hề thiện ý.
"Làm gì đó thế ?!"
"Mọi đều là ăn, chặn đường kiếm sống của khác là hợp đạo lý đó?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-294-day-chang-phai-la-ke-kho-dai-troi-ban-sao.html.]
"Kỳ lão bản, chúng đều là những cùng ăn một con đường, ngài như thì chút hợp quy củ —"
Trong mỗi câu chất vấn đều là lời uy h.i.ế.p trần trụi, Cố Thụy Chu cảm thấy sự hưng phấn mà mấy năm qua y từng —
【Ôi ôi ôi!!】
【Đến, đến nhiều như !!】
Tiếng lòng của tiểu gia hỏa mang theo sự hưng phấn rõ rệt, đôi mắt cũng sáng lấp lánh quét qua quét khuôn mặt của đám phản tặc, Cố Thụy Chu thậm chí còn liếc thấy trong tầm mắt, tiểu gia hỏa hành động cực kỳ nhỏ bé, kiềm chế mà nuốt nước bọt.
【Đều, đều là nhị đẳng công!!!】
Cố Thụy Chu "nhị đẳng công" là gì, nhưng sự cuồng hỉ khi tâm nguyện sắp thành hiện thực, suýt chút nữa khiến y trong khoảnh khắc thể kiềm chế biểu cảm mặt.
"Mấy vị khách quan là do Kỳ mỗ dẫn đến đây, Kỳ mỗ liền trách nhiệm để bọn họ lừa." Y nắm chặt tay, khẽ khẩy một tiếng, , "Đồ chơi chỗ việc thô thiển , thậm chí còn đắt hơn vài phần so với những thứ tinh xảo hơn ở bên cạnh, đây lừa thì là gì?!"
Nếu đám phản tặc thật sự gặp khủng hoảng tài chính, mà thể dùng cách để kiếm sống, khả năng, còn thêm nhiều đồng bọn ẩn nấp trong khu chợ !
Ánh mắt Cố Thụy Chu đặc biệt kiên định.
Liều thôi!
Người bán hàng ở sạp đồ chơi dữ tợn một tiếng: "Ha, chỉ bằng món ăn trong cửa tiệm của ngươi, cũng dám khác lừa gạt ?!"
Cố Thụy Chu: "..."
4. Khí thế kiêu ngạo giả vờ lập tức khựng , Cố Thụy Chu cả rõ ràng cứng đờ trong khoảnh khắc.
Không khí cũng nhất thời rơi sự ngượng nghịu.
Cố Thụy Chu đỏ mặt, cứng cổ : "Đó là do các ngươi khẩu vị, vị khách nhỏ thích món ăn mà Kỳ mỗ hầm nướng, còn cùng Kỳ mỗ, mở quán ăn khắp Đại Thụy!"
Câu của Cố Thụy Chu tự chủ mà tăng cao âm lượng, thành công khiến khí rơi cục diện càng ngượng nghịu hơn.
5. Ngay cả đồng bọn phản tặc từ xa hơn tin vội vã đến cũng khỏi dừng bước, ánh mắt phức tạp về phía khuôn mặt tiểu gia hỏa.
Thích đồ chơi gỗ điêu khắc xí, yêu thích những món ăn khó ăn hương vị kỳ lạ...
Ánh mắt lập tức sáng lên!
Đây chẳng là kẻ khờ dại trời ban ?!
Có lẽ... còn thể ghé qua sạp hàng của bọn chúng một chút ?!
Giang Ánh Trừng đối mặt với ánh mắt đa dạng của , rụt rè quét mắt xung quanh một vòng, chọn một mà nàng cho là phù hợp nhất với trường hợp .
Nàng "vù—" một tiếng lùi Lục Dao, như thể đám phản tặc dọa sợ mà ngừng run rẩy nhẹ, giọng cũng đáng thương hề hề: "Lục bá bá, bọn chúng đáng sợ quá—"
Cảm xúc chuyển đổi liền mạch giữa hưng phấn và kinh hãi, khiến Cố Thụy Chu đầu thấy diễn xuất của tiểu gia hỏa cũng nhất thời rơi sự tự nghi ngờ— chẳng lẽ y lầm ?!
【Bá bá mau ghi nhớ hết mặt của bọn chúng , đợi chúng sẽ từng từng tìm đến tận nhà, Trừng Trừng trút giận!】
【Đến lúc đó, với sự mẫn tiệp của Lục bá bá, nhất định thể phát hiện điều mờ ám bên trong!!】
Lần hành động của Cố bá bá, quả thực chính là thần lai chi bút!
Một nhóm triều thần vốn ý vội nín thở tập trung tinh thần, ánh mắt "căng thẳng" quét từng lượt khuôn mặt của những kẻ đang vây quanh, cố gắng khắc sâu khuôn mặt của đám trong đầu.
Người bán hàng ở sạp đồ chơi thấy đồng bọn của tụ tập đến mặt, cả cũng trở nên ngạo mạn hơn!
"Ta khuyên ngươi—"
Lời còn xong, liền một giọng thanh lạnh trầm thấp cắt ngang.
"Ồn ào gì."
Giang Yến Xuyên ngón tay thon dài khẽ gõ hai cái lên gói hàng đang bán hàng gói dở: "Chuyện ăn còn nữa ?"