Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 286: Tiểu tiểu kiêu ngạo, dễ dàng nắm trong lòng bàn tay! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 23:59:11
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu tổ tông đáng sợ thấy Tất Hoành Lãng dựng sân khấu cho nàng nữa, cúi đầu suy nghĩ một lát, cầm lấy món điểm tâm nhỏ mà mang theo bàn, “đát đát đát” chạy về phía Cố Thụy Chu.
Không ai ném gạch, ngọc cũng thể tự chạy !
“Bá bá~” Giang Ánh Trừng ngẩng đầu, đôi mắt to chớp chớp, trông ngoan ngoãn, “Đây là điểm tâm nhỏ của Trừng Trừng, tặng cho ạ!”
Bước đầu tiên để tạo thiện cảm: đến, quà đến !
Nàng nhón gót chân, giơ đĩa nhỏ, đưa điểm tâm đến mặt Cố Thụy Chu: “Bá bá mau nếm thử ạ~”
Cố Thụy Chu: “…”
Hắn cúi đầu, lập tức đáp lời.
Làm quan nhiều năm, tự bộ bản lĩnh .
Ánh mắt của tiểu gia hỏa ngây thơ trong sáng, là một đứa trẻ lớn lên trong tình yêu thương, tâm cơ gì.
Chỉ là đứa trẻ dường như ý thù địch với , khi tính sổ cảm ứng – trong lúc ăn cơm, tiểu gia hỏa thậm chí còn ngẩng đầu lườm mấy .
Sự việc khác thường tất quỷ, Cố Thụy Chu trong lòng cảnh giác, nhưng vẫn giơ tay, chọn lấy một miếng nhỏ nhất trong đĩa điểm tâm: “Tạ ơn Trừng Trừng.”
—— Hắn nhận, nhưng Minh Trạch Đế đang ở phía , chằm chằm với ánh mắt đầy thâm ý đó.
Làm mà, quan trọng nhất là sống!
Thấy đối phương cuối cùng cũng đưa tay nhận lấy, Giang Ánh Trừng tự cho rằng thành công kéo gần quan hệ, thở phào một , nhón chân đặt đĩa xuống bàn bên cạnh, còn dùng ánh mắt cảnh cáo Tất Hoành Lãng ăn vụng.
Tất Hoành Lãng rụt cổ , dịch sang bên cạnh mấy phần.
Giang Ánh Trừng gật đầu như một tiểu đại nhân, vô cùng hài lòng về điều .
Sau đó, ngẩng đầu, Cố Thụy Chu mặt.
Nàng cất tiếng giòn giã: “Bá bá, Trừng Trừng thấy mấy món ăn hôm nay đều ngon, bá bá siêu lợi hại!”
Bước thứ hai để tạo thiện cảm: Ngàn xuyên vạn xuyên, nịnh hót xuyên!
Cố Thụy Chu: “…”
Cố Thụy Chu vẻ mặt lạnh nhạt.
Tiểu lừa đảo.
Hắn nghĩ.
Trong cung điện thiếu gì trân tu mỹ vị?
Tiểu gia hỏa thấy thứ đồ ăn thanh đạm như ngon ?!
Hắn mở khách điếm nhiều năm như , thể bán các món ăn trong quán, đều nhờ tài năng đặt tên món ăn đỉnh cao của .
Như là ——
“Canh trân châu bạch ngọc”, chính là canh bột.
“Tùng tuyết non cao”, là hồng ngâm trộn đường.
“Mặt trời mọc biển”, trứng ốp la kèm hai lá rau.
Đương nhiên, việc kinh doanh của quán ngày càng tệ, cũng là vì những cái tên món ăn đúng với thực tế .
Y sẽ chẳng vì vài lời trái lòng mà xiêu lòng tiểu cô nương —
Mèo Dịch Truyện
“Đặc biệt là món Kim Phong Ngọc Lộ Canh đó,” Giang Ánh Trừng lộ vẻ mặt vô cùng say mê, “Ôi chao—”
Cố Thụy Chu dời tầm mắt .
Giả dối.
Tiểu cô nương ắt hẳn là thấy cái tên món canh ho, dễ nhớ, nên mới đặc biệt tán dương.
Nàng tuyệt đối thật lòng yêu thích món !
—Cố Thụy Chu, một ôm mộng đầu bếp nhưng chẳng ai thấu hiểu, nghĩ bụng như .
“Đa tạ lời khen.” Cố Thụy Chu khẽ gật đầu, cử chỉ toát lên vẻ cao quý lãnh đạm.
Giang Ánh Trừng, từ tài liệu do 007 tìm mà rõ món nào do chính tay Cố Thụy Chu nấu, mỉm ngọt ngào: “Trừng Trừng thực sự thích món canh đó, vị chua cay , viên thịt bên trong thậm chí còn giòn tan, chút ngọt ngào bao bọc, ô hô—”
“Trừng Trừng từng thưởng thức món ăn nào phong phú hương vị đến thế!”
Ngón tay Cố Thụy Chu buông thõng bên sườn bất giác giật nhẹ, y kiềm chế gật đầu: “Ừm.”
Nàng thấu hiểu mỹ vị.
Cố Thụy Chu cố hết sức nén nụ ngừng nhếch lên, liếc tiểu cô nương với vẻ mặt đầy chân thành.
Một đứa trẻ nhỏ bé như , nàng thể lời trái lòng để lừa gạt khác chứ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-286-tieu-tieu-kieu-ngao-de-dang-nam-trong-long-ban-tay.html.]
Nàng chắc chắn là thật!
Đoạn, y khẽ xoay mũi chân, cuối cùng cũng còn chỉ hướng khuôn mặt lạnh lùng sang tiểu cô nương.
Chúng thần mặt chứng kiến tiểu cô nương vắt óc tìm lời lẽ tán dương, nét mặt ai nấy đều lộ vẻ đành lòng.
Nói đúng , lời miêu tả của tiểu cô nương cũng chẳng sai.
mà—
Viên thịt rõ ràng là do khi chiên nhiệt độ chuẩn, cứng ngọt đến đắng.
Hương vị món canh quả thực chua cay , tổng thể cũng quá tệ, nhưng nếu là mỹ vị tuyệt trần thì…
Ừm.
Dáng vẻ tiểu cô nương nỗ lực tìm kiếm lời khen thật khiến xót xa.
Nhận thấy thái độ Cố Thụy Chu phần nới lỏng, ý trong mắt Giang Ánh Trừng càng thêm chân thành mấy phần.
“Trừng Trừng cho rằng, một đại sư tài nghệ nấu nướng tinh xảo như , nên phát dương quang đại tài nghệ của y, Bá bá nghĩ tới việc, mang theo bí phương của vị đại sư , mở tiệm khắp Đại Thụy ư?!”
Ngón út Cố Thụy Chu khẽ giật mạnh, sắc mặt y xúc động.
Nàng thấu hiểu !
Nàng chính là am tường mỹ vị nhất thế gian !!
Thiên lý mã thường , song Bá Lạc hiếm thấy!
Nàng hiểu rõ ẩm thực như , thể ý đồ xa nào chứ?!
Cố Thụy Chu cúi đầu, nở một nụ cực kỳ hòa ái với tiểu cô nương: “Nói rõ hơn ?”
Giang Ánh Trừng: “Ừm ừm!!”
【Cái vẻ ngoài kiêu ngạo nhỏ bé , dễ dàng nắm trong lòng bàn tay!】
Giang Yến Xuyên: “…”
Chúng triều thần mặt: “…”
Chúng nhân với vẻ mặt khó tả, hai lớn bé tay trong tay về phía quầy, đầu kề đầu mà phác họa tương lai.
Một đầy kiềm chế, một xảo quyệt.
Chỉ cảm thấy thế giới trở nên ma huyễn.
Tiếng vui vẻ giữa hai họ vang vọng khắp đại sảnh vốn yên tĩnh, xen lẫn đó là vài tiếng lòng của tiểu cô nương—
【Hì hì hì, hì hì hì hì hì~】
【Trên đời , thể bá bá nào thích Trừng Trừng chứ?!】
【Muôn vàn cách kéo thiện cảm, ắt một cách phù hợp với ngươi!!】
Nét mặt chúng thần cũng hiện lên ý hiền từ.
Làm nào thích tiểu Trừng Trừng như cơ chứ?!
Nếu , thì nhất định là vấn đề của đối phương!
Ánh mắt mấy đều lơ đãng liếc Tất Hoành Lãng một cái, vẻ chê bai trong ánh mắt cần cũng rõ.
Tiếng lòng Giang Ánh Trừng đầy thỏa mãn.
【Đợi khi Cố bá bá tái nhập triều đình, trở về địa vị cao, y sẽ là một nhân mạch lớn nữa của Trừng Trừng triều!】
【Cứ như Uông gia gia đích thông suốt quan hệ, giúp Cố bá bá t.h.i t.h.ể của c.h.ế.t trong hỏa hoạn, trợ Cố bá bá Kim Thiền thoát xác —】
【Sau đó, những năm qua Cố bá bá vẫn luôn giúp Uông gia gia hiến kế bày mưu !】
【Trừng Trừng tiên hạ thủ vi cường sự yêu thích của Cố bá bá, nếu ai hặc tội Trừng Trừng, Cố bá bá nhất định sẽ khoanh tay !!】
Nghĩ , nàng còn lén lút trừng mắt Tất Hoành Lãng đang cúi đầu.
Chính là ngươi đó, tên đáng ghét!
Giang Ánh Trừng chỉ liếc qua một cái thu hồi tầm mắt, để ý đến ánh mắt quỷ dị của một đám triều thần đang Uông Quốc Công.
Uông Quốc Công, vốn im lặng lạ thường từ khi bước khách điếm , run rẩy đưa chén bàn lên, mượn động tác uống để che vẻ chột mặt .
Uống nửa chừng, y vẫn cảm thấy đủ an , liền lập tức dậy khỏi chỗ , xoay định lấy cớ tiểu tiện mà chuồn mất!
“Đinh—”
Từ phía đáng sợ nhất trong đại sảnh, bỗng truyền đến một tiếng leng keng giòn tan của chén va chạm với mặt bàn.
Uông Quốc Công da đầu căng cứng!