Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 284:: Chỗ nào hợp lý chứ?! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 23:59:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Cố Thụy Chu nữa trở đại sảnh, khí nơi đây càng thêm kỳ lạ.

 

Hơn nửa đồng liêu đây đang dùng vẻ mặt khó y gì, ngay cả tiểu đoàn tử còn đáng yêu, giờ đây cũng giận dỗi trợn mắt y, hệt như y nợ nàng tám trăm quan tiền .

 

Đói ư?

 

Cố Thụy Chu hiểu tại , vội vàng gọi cả tiểu nhị hậu bếp cùng, đem các món ăn bày lên bàn.

 

Món ăn là bốn món rau một canh giản dị, lượng cơm cũng đầy đặn.

 

Đợi tất cả món ăn đều bày lên bàn, sắc mặt của tiểu đoàn tử mới cuối cùng khá hơn vài phần.

 

Cố Thụy Chu trong lòng định thần: "Khách quan dùng từ từ, cần gì cứ gọi tùy lúc."

 

Nàng chính là đói.

 

Y chắc chắn nghĩ.

 

Nói xong, y liền lui về phía quầy, thành thạo tính sổ.

 

Càng tính, ý nơi khóe môi càng rõ ràng.

 

Tuy y trong lòng đám đến đây trọ, nhưng thể phủ nhận là, điều cũng mang cho y thù lao hậu hĩnh.

 

bạc , y cũng cách cuộc sống an tâm lui về dưỡng lão còn xa nữa!

 

Cố Thụy Chu còn đang sầu não thế nào để đuổi đám , giờ phút thế nào cũng thấy họ mắt.

 

Vẻ mặt im lặng dùng bữa mắt, bộ y phục hầu nhưng khó che giấu khí chất quý phái mắt, ngay cả dáng vẻ tiểu gia hỏa lâu lâu lườm y hai cái, cũng

 

Ừm???

 

Khoan !

 

Nàng vẫn còn lườm chứ?!

 

Chẳng dọn món ?!!!

 

Mọi đau lòng Cố Thụy Chu tính sổ, xông lên lay tỉnh đối phương.

 

Đừng tính nữa!

 

Khách điếm của ngươi tiểu gia hỏa nhắm trúng !

 

Nó bây giờ tuy vẫn là tài sản của Cố Thụy Chu, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ sung quốc khố, biến thành núi vàng núi bạc mà tiểu gia hỏa "đánh chiếm" cho mỹ nhân phụ hoàng của nàng!

 

Trong thời gian khi Cố Thụy Chu dọn món, tiểu gia hỏa khi thấy mấy chữ "Hỏa thiêu Tể tướng phủ", liền rơi trạng thái điên cuồng, chuyện cũng xem, bánh quy nhỏ cũng ăn nữa, một lòng chỉ vãn hồi bạc dùng để tu sửa Tể tướng phủ.

 

Bọn họ gần như cận cảnh một trăm lẻ tám cách cưỡng chế trưng thu tài sản tư hữu của dân chúng.

 

Nào là ——

 

【Sơn cốc bên cạnh "mới đến" một đám sơn phỉ, cẩn thận bắt Cố Thụy Chu về trại, quân đội nhân nghĩa Đại Thụy dũng cứu giúp, Cố Thụy Chu cảm động khôn xiết, quyết định giao khách điếm thuộc quyền sở hữu của cho quốc gia!】

 

Nào là ——

Mèo Dịch Truyện

 

【Khách điếm của Cố Thụy Chu ở đất Khúc Xuân t.h.ả.m đồng nghiệp nhắm , việc kinh doanh ngày càng sa sút, chỉ thể lấy giá cực thấp chuyển nhượng cho quốc gia!】

 

Còn cái "Ca Ca hệ thống" từ bên cạnh bổ sung ——

 

! Còn thể như !!】

 

【Cố Thụy Chu thấy đồng liêu cũ sống khốn khổ, bèn ngậm lệ tặng khách điếm, do "đồng liêu" giao nộp cho quốc gia!!】

 

【Hợp lý!!】

 

Thanh lưu tại chỗ: Chỗ nào hợp lý chứ?!!!

 

Trước tiên đến hai điều đầu tiên với cách thức dấu vết tham gia của con quá rõ ràng, thì đến điều "đồng liêu" ——

 

Cố Thụy Chu quan thanh liêm, tính tình chính trực, là nhân vật mà bọn họ đều kính phục, nhưng, nếu về tình đồng liêu, thì thứ cũng nhiều.

 

Bọn họ đều là thành viên kiên định của Minh Trạch Đế đảng, ngược lập trường của Cố Thụy Chu.

 

Sở dĩ Minh Trạch Đế thể để y nhậm chức Tể tướng —— công lao Cố Thụy Chu phò tá khi Tiên Đế tại vị là một, điều thứ hai là, y đích thực cũng là một vị quan vì nước vì dân.

 

Bữa cơm ăn trong sự im lặng lạ thường.

 

Rời cung, rời kinh, bọn họ liền chỉ là cha con bình thường của một gia đình thương nhân giàu , Giang Yến Xuyên đích gắp thức ăn múc canh cho tiểu gia hỏa, trực tiếp nâng giá trị của bàn ăn bình thường lên mấy bậc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-284-cho-nao-hop-ly-chu.html.]

 

Đôi mắt to tròn của Giang Ánh Trừng xoay tròn quanh mỹ nhân phụ hoàng của nàng, ngay cả thức ăn đút miệng là gì cũng cảm nhận , cả đầu nàng chỉ còn ba chữ ——

 

【Thật, thật quý giá!】

 

Giang Ánh Trừng mãi mãi trải nghiệm sự "quý giá" , suy nghĩ nhanh chóng lan tỏa ——

 

【Đi chơi thật , Trừng Trừng năm cũng còn chơi nữa!】

 

Trong ấn tượng của nàng, phần thưởng là gắn liền với thành tích thực tế, nếu phần thưởng chơi, thì ——

 

【Hì hì hì.】

 

Giang Ánh Trừng gian xảo về phía Cố Thụy Chu đang tính sổ quầy, che miệng rộ lên.

 

【Chính là ngươi !】

 

Tuy khách điếm cũ nát, nhỏ, vị trí cũng lắm, nhưng ít cũng là một miếng thịt mà!

 

Bất tích khoái bộ, vô dĩ chí thiên lý!

 

Giang Ánh Trừng ăn gần xong, liền hai tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn, tựa mặt bàn, bắt đầu lật xem tài liệu của Cố Thụy Chu từ đầu, trong tiếng lòng còn luyên thuyên lý.

 

【Một quân sư giỏi, bắt đầu từ !】

 

【Trừng Trừng sắp tay !!】

 

Quần thần tinh thần phấn chấn, ngay cả động tác nhai nuốt cũng vô thức chậm nhiều.

 

Tuy bọn họ đại thể cũng thể đoán vụ phóng hỏa năm đó nhất định ẩn tình khác, nhưng loại suy đoán chứng thực giống như một cọng rơm, vắt ngang trong lòng, thỉnh thoảng lay động một chút, khiến cho cả bọn họ đều ngứa ngáy!

 

Nghe , năm đó tận mắt thấy Cố Thụy Chu cất tiếng ca lớn giữa biển lửa, cho đến khi lửa tàn, cũng thấy ai từ Tể tướng phủ bước .

 

Giờ đây đột nhiên tiểu gia hỏa trong tiếng lòng , chưởng quỹ của khách điếm chính là Cố Thụy Chu mà bọn họ , bọn họ nhất thời đều dâng lên một cảm giác hoang đường như gặp quỷ.

 

【Ơ kìa?!!!】

 

Giang Ánh Trừng mới lật xem mấy thở, liền vì những dòng chữ mắt mà kinh ngạc trợn tròn mắt ——

 

【Vậy mà vẫn là một vị quan ?!】

 

【Ừm... trừ ác dương thiện, vì dân thỉnh mệnh, một vị quan như tại ——】

 

【Ồ ồ ồ, là mưu sĩ của Cảnh Vương thúc thúc , thì thôi ...】

 

Tiểu gia hỏa yêu ghét phân minh, bao giờ yêu nhà yêu cả rào, nhưng ghét tất cả những ai đối đầu với mỹ nhân phụ hoàng của nàng một cách công bằng.

 

Cố Thụy Chu tuy là một vị quan , nhưng phân biệt đúng sai mà ủng hộ Cảnh Vương, thì thôi .

 

Nàng cũng thích y nữa.

 

Giang Ánh Trừng hầu như là mang theo oán khí, tiếp tục lật xem xuống : 【Thật là! Ngờ còn bày cho Cảnh Vương thúc thúc nhiều mưu kế đến !】

 

Giữa hai hàng lông mày cũng chau vì những tin tức .

 

【Hừ, tuy ít việc , nhưng vì công khai lẫn bí mật ủng hộ Cảnh Vương thúc thúc, khiến nhiều bá tánh đều cho rằng, những việc cũng Cảnh Vương nhúng tay , vô hình trung tăng thêm ít uy vọng cho !】

 

Giang Ánh Trừng giận đến phồng má, ngón tay cũng gõ từng nhịp lên mặt bàn.

 

Cảnh Vương thúc thúc rõ ràng cũng những lời đồn đại trong dân gian , nhưng từng đính chính. Điều đủ để thấy nhân phẩm của y , mà Cố Thụy Chu trong cuộc mê , cho rằng Cảnh Vương sẽ là một đế vương xứng chức hơn cả mỹ nhân phụ hoàng của nàng!

 

Thật đúng là nàng tức c.h.ế.t mà!

 

Hành động ăn uống của quần thần đều ngừng hẳn.

 

Ánh mắt về phía Cố Thụy Chu tràn đầy sự đồng cảm.

 

Cố Thụy Chu là một quan , điều nghi ngờ gì nữa. Lần phát hiện tung tích của , Minh Trạch Đế thể sẽ xem xét để trọng dụng nữa.

 

Chỉ là —

 

Luôn cảm giác khi tiểu gia hỏa xong những lời trong lòng, con đường quan của Cố Thụy Chu sẽ vô cùng gian nan…

 

【Hử?!】

 

Bỗng nhiên, ngữ khí oán giận xoay chuyển, tiếng lòng của tiểu gia hỏa chợt trở nên vô cùng kinh ngạc –

 

【Ngờ là như ?!】

 

 

Loading...