Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 276:: Dùng hành vi khi quân che giấu tội khi quân, các ngươi cũng nghĩ ra được cơ đấy!! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 13:13:34
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong Ngự Thư phòng hồi lâu ai lời nào, nhất thời ngay cả thở cũng cố nén khẽ.
Uông Quốc Công với vẻ mặt kinh ngạc đồng liêu bảo mệt mà về phủ, đồng liêu với vẻ mặt hoang đường cơ bắp của Uông Quốc Công.
Ý nghĩa trong ánh mắt đại khái thể hiểu là––
"Đây là cái các ngươi gọi là mệt mỏi rã rời ư?!"
Và––
"Đây là cái ngươi tình trạng cơ thể ngày càng sa sút ư?!"
Sự cạn lời trong ánh mắt của cả hai bên còn đậm hơn , tuy cùng lời nhưng mục đích thống nhất cao độ––
Uông Quốc Công đầu , ánh mắt tha thiết Minh Trạch Đế ở phía : "Bệ hạ, thần––"
Lời còn kịp dứt, Giang Yến Xuyên giơ tay cắt ngang: "Không vội."
Uông Quốc Công vẻ mặt nghi hoặc.
Không vội cái gì?
Cái gì mà vội?!
Ta đang gấp đó?!!
thấy Minh Trạch Đế vẻ thêm, Uông Quốc Công cũng khôn ngoan sang một bên, nhập hàng ngũ các quan thanh liêm thể thấy tiếng lòng của tiểu gia hỏa.
Đợi đến khi vững, ông mới phát hiện đối diện còn bày một hàng dài ghế mềm, đó một đám phi tần do Hoàng hậu dẫn đầu.
Uông Quốc Công: "..."
Hình như ông điều gì đó.
Lại một lát , cung nhân bước chân cực khẽ khàng vội vã , ghé sát bên Trường Thuận công công thì thầm một hồi, Trường Thuận công công liền cùng đó ngoài.
Khi trở , phía Trường Thuận công công là Cẩm Y Vệ Chỉ Huy Sứ với vẻ mặt nghiêm trọng.
Các triều thần mặt kinh ngạc khâm phục trợn tròn mắt, chỉ thiếu điều giơ ngón tay cái lên khen Lục Dao ngay tại chỗ.
Thật liều mạng!
Bọn họ thì còn chấp nhận , nhưng Lục Dao đang gánh vác hai trọng trách lớn mà Minh Trạch Đế giao phó, tuyệt đối thể chậm trễ dù chỉ một khắc!
Giữa những ánh mắt phức tạp của , Lục Dao cũng giống như Uông Quốc Công ban nãy, mới điện cúi đầu, thẳng tắp quỳ xuống!
"Bệ hạ," Lục Dao từ trong lòng lấy một cuốn sổ, hai tay nâng lên ngang đầu tâu: "Thần tự tội khi quân của tội thể tha, nhưng vẫn cả gan, một vật thỉnh ngài xem qua!"
Giang Yến Xuyên lên tiếng, chỉ ánh mắt trầm tư về phía cuốn sách nhỏ Lục Dao đang cầm trong tay.
Trường Thuận công công hiểu ý, cầm cuốn sách nhỏ đến, cung kính đưa đến tay ngài.
Ngài cũng thuận thế lật xem.
Cuốn sách nhỏ dày, thậm chí vài chỗ mực còn khô hẳn, rõ ràng là mới vội vã thành, liền cấp tốc chạy đến.
Trên đó ghi chép tất cả các vụ án mà Cẩm Y Vệ phá nhờ tiếng lòng của tiểu gia hỏa, kể từ khi bọn họ thể thấy tiếng lòng của nàng.
Dường như tăng thêm một chút lợi thế cho tiểu gia hỏa, Lục Dao thậm chí còn điền cả nhiều manh mối mà Cẩm Y Vệ tự điều tra đó.
Ánh mắt Giang Yến Xuyên chuyển đến những mảnh giấy sắp chất thành núi nhỏ bàn, suýt nữa thì cảnh tượng mắt cho tức đến bật .
Nghe , trong điện đều tự chủ mà run rẩy một cái.
Giang Yến Xuyên từng chút một gõ nhẹ lên bàn, ánh mắt lướt qua từng gương mặt quan thanh liêm trong điện, : "Đứng dậy."
Là dậy, chứ bình .
Lục Dao tim đập điên cuồng, sự hoảng loạn trong ánh mắt còn sâu hơn .
—— Minh Trạch Đế đây là tức đến năng lộn xộn ?!!
Sau đó, ngẩng đầu lên, liền đột nhiên chạm mặt các đồng liêu trong điện.
Lục Dao: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-276-dung-hanh-vi-khi-quan-che-giau-toi-khi-quan-cac-nguoi-cung-nghi-ra-duoc-co-day.html.]
Biểu cảm của Lục Dao như sét đánh!
Ta bảo Minh Trạch Đế giận dữ đến thế cơ chứ!
Thì là các "tiền bối" đến chọc giận mấy lượt !!
Đầy bụng lời lẽ trong chốc lát quên sạch bách, may mắn , Minh Trạch Đế cũng định bắt đầu tay từ .
Giang Yến Xuyên hết hướng ánh mắt về phía Hám Niệm Chân với vẻ mặt đoan trang, bắt đầu tính sổ với trí nhớ cực .
"Hoàng hậu." Ngài trầm giọng mở lời.
"Nàng , Trừng Trừng đây từng mặt trẫm rằng nàng công chúa thật, là do lúc đó trẫm lơ đễnh, nên mới thấy?"
Hám Niệm Chân dè dặt gật đầu, mặt ngay cả nửa phần chột vì dối cũng : "Là như đó, Bệ hạ."
Ngài từ núi giấy chất đống rút chính xác một tờ, rũ mắt kỹ hồi lâu: "Tình Quý Phi."
"Nàng , mảnh giấy là do tiểu gia hỏa , chỉ là cẩn thận nhét sai chỗ, nhân duyên trùng hợp đến tay nàng?"
Tình Quý Phi giơ tay, dùng khăn tay lau những giọt nước mắt cố gắng nặn : "Bệ hạ, lúc đó thần còn chuyện vô cùng quan trọng cần xử lý, cẩn thận liền bỏ quên chuyện đầu, vẫn là hôm nay tiếng lòng của tiểu gia hỏa mới chợt nhớ ."
"Huhu, đều tại thần quá đãng trí, vì mới khiến mảnh giấy qua lâu như mới đến tay ngài, còn mong Bệ hạ trách phạt!"
Giang Yến Xuyên gật đầu, Huyên Phi phía : "Trẫm quên mất , ban nãy nàng gì."
Huyên Phi hít sâu một : "Thần , tiểu điện hạ đây từng nhắc đến chuyện giả công chúa trong tiếng lòng, lúc đó Bệ hạ cũng mặt ở đó, ngài hẳn là vì chuyện của Huệ Phi mà đang tức giận, nên mới để ý."
Tôn chỉ của mấy vô cùng rõ ràng––
Tiểu gia hỏa rõ ràng qua chuyện nàng là giả công chúa , là do chính ngài để ý.
Giang Yến Xuyên chăm chú mấy hồi lâu, cuối cùng thật sự tức đến bật thành tiếng.
Toàn triều văn võ da đầu căng cứng, quả thực sắp phương thức tẩy trắng "cứng cựa" cho kinh ngạc đến ngây !
Dùng hành vi khi quân che giấu tội khi quân, các ngươi cũng nghĩ cơ đấy!!
Sự kinh ngạc trong lòng còn dứt, liền thấy Minh Trạch Đế, ôm một bụng tức giận ở phía đối diện, từ từ về phía họ!
"!!!"
Ta c.h.ế.t chắc !!
Giang Yến Xuyên từ từ đặt "vật chứng" trong tay xuống, đầu , ánh mắt rơi một đám quan thanh liêm với vẻ mặt căng thẳng: "Các vị ái khanh còn lời nào bổ sung ?"
Mọi liên tục lắc đầu.
Không nữa, nữa.
Sức chiến đấu của các nương nương ai nấy đều đỉnh cao, trực tiếp biến Minh Trạch Đế thành kẻ vô lý gây sự, so với đó, chút lời lẽ mà bọn họ vắt óc suy nghĩ căn bản chỉ giống như trò vặt vãnh ngây thơ của trẻ con ba tuổi.
Ánh mắt Giang Yến Xuyên lượt lướt qua đám đại thần trụ cột trong điện.
Hám Duệ Phong đang nhíu mày về phía Hoàng hậu Hám Niệm Chân đối diện, sự đồng tình trong ánh mắt vô cùng đậm đặc, đó, như nghĩ đến điều gì, nặng nề thở dài một tiếng.
Uông Quốc Công thỉnh thoảng thở hổn hển hai tiếng, dường như giữ vững hình tượng bệnh yếu đến cùng.
Hộ Bộ Thượng Thư Tiêu Hoành Mão im lặng chằm chằm mũi chân , vẻ xuất thần đó khiến nghi ngờ, liệu đang ấp ủ ý đồ gì đó gì .
Những thể thấy tiếng lòng của tiểu gia hỏa hầu như đều tụ tập ở đây, khiến Ngự Thư phòng rộng lớn cũng vẻ chật chội.
Bọn họ mang theo giác ngộ sẽ tội mà đến đây, tranh đấu một tương lai cho tiểu gia hỏa.
Chút tức giận trong lòng Giang Yến Xuyên đột nhiên tan biến sạch sẽ.
Ngài đầu Trường Thuận công công một cái.
Trường Thuận công công liền , từ tay tiểu thái giám phía nhận lấy một bức họa cuộn, từ từ mở , triển lãm một vòng mặt .
Người bức họa cuộn đó bảy phần giống với "mẫu phi" Uyển Phi của tiểu gia hỏa, chỉ một cái, liền đột nhiên ý thức phận của !
Mèo Dịch Truyện
Người phụ nữ bức họa , chính là ruột của tiểu gia hỏa!!