Xuyên Nhầm Vai Pháo Hôi, Vừa Xuyên Đã Nghe Bạo Quân Mắng - Chương 272: Hắn thật là liều mình! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 13:13:30
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiều Doãn Bạch lật tay, trực tiếp gài hộp ám khí lên Quốc chủ Đan Hà Quốc, theo cách Giang Ánh Trừng dạy mà nhấn mạnh cơ quan!

 

Hàng trăm cây độc châm liên tiếp b.ắ.n về một mảng da thịt nhỏ, cảm giác độc châm đ.â.m thịt còn là sự châm chích đơn giản thể diễn tả !

 

Ám khí mà Trì Ý Miên chỉ thể lưu phần đuôi châm, đến Quốc chủ Đan Hà Quốc, còn lưu hơn nửa châm——

 

Lô châm đầu tiên b.ắ.n trúng Quốc chủ Đan Hà Quốc, lực đạo của những mũi độc châm phát huy công hiệu, bộ đ.â.m sâu da thịt, chỉ còn sót những mũi độc châm còn chỗ để phát huy tác dụng mà treo lủng lẳng vải áo, như thể thể rơi xuống đất bất cứ lúc nào.

 

Quốc chủ Đan Hà Quốc tiếng thét chói tai đó, dường như lúc mới cuối cùng rõ nguyên nhân gây cơn đau kịch liệt , khuôn mặt trắng bệch nổi lên những hạt mồ hôi lạnh li ti, cũng run rẩy ngừng: “Ngươi, ngươi ?!”

 

“Trên những cây châm gì?!” Giọng sụp đổ mang theo rõ rệt âm run rẩy.

 

Quốc chủ Đan Hà Quốc lăn lộn triều đình nhiều năm sớm quen với đủ loại thủ đoạn ám sát độc ác, ngay khoảnh khắc thấy những cây ngân châm , trong đầu hiện lên đủ loại hình ảnh thê thảm, mỗi một hình ảnh đều khiến sắc mặt càng trắng bệch thêm một phần!

 

Tuy nhiên, Kiều Doãn Bạch ngay khi Quốc chủ Đan Hà Quốc mất sức lập tức thoát khỏi chỗ cũ, lúc Minh Trạch Đế che chở vững vàng phía , thấu hiểu sâu sắc rằng, rốt cuộc Giang Ánh Trừng nuông chiều thành cái tính cách sợ trời sợ đất như thế nào.

 

Hắn thò đầu , tiên một vẻ mặt quỷ với Quốc chủ Đan Hà Quốc, đó giòn tan : “Đó là bảo bối Trừng Trừng cho đó!”

 

Hắn căn bản công hiệu của độc ám khí, nhưng tiếp xúc với Giang Ánh Trừng lâu ngày, cũng học cái tài năng tùy tiện!

 

“Trên đó tẩm độc d.ư.ợ.c kỳ quái nhất Đại Thụy, một ngày là thể khiến m.á.u chảy ngừng, ngày hôm trúng độc sẽ bắt đầu lở loét, đợi đến ba ngày , lở loét sẽ lan , cho đến khi cả ngươi biến thành một đống xương trắng!”

 

Văn võ bá quan Đại Thụy đều hít một khí lạnh, ánh mắt hơn mười vị đại thần đều hữu ý vô ý về phía tiểu gia hỏa yên tại chỗ.

 

Vậy đây chính là sự thật về việc phản sát phi tử Dật Thủy Quốc ?!

 

Ám khí nguy hiểm như , thật sự thể tùy tiện mang theo bên ?!

 

【A…】

 

Giang Ánh Trừng dành cho sự bịa đặt của Kiều Doãn Bạch sự khâm phục ở mức cao nhất: 【Hiệu quả lợi hại thật nha!】

 

Hiệu quả nàng thích, nên——

 

Chẳng lẽ hệ thống thương thành thể tối ưu hóa độc tố một chút ?!

 

Bảy ngày thật sự là quá dài !

 

Con ba ngày , vặn thật đấy!!

 

Giang Yến Xuyên: “…”

 

Văn võ bá quan Đại Thụy: “…”

 

Hộp ám khí đó đều là ngài cho, rốt cuộc ngài đang kinh ngạc cái gì !!

 

Cấm quân canh giữ bốn phía xông tới, áp giải tất cả những liên quan đến chuyện xuống, Lục Dao cũng cùng rời khỏi hiện trường.

 

Tiếng ồn ào vang lên, Lục Dao nhanh tay điểm á huyệt, bộ quá trình đó diễn vô cùng yên tĩnh.

 

Giang Ánh Trừng liếc mắt thấy Khấu Kỳ Văn khi màn kịch náo loạn kết thúc bắt đầu hành động, vội vàng cất bước chân ngắn ngủi, phi nhanh về phía Thái tử ca ca nàng.

 

“Thái tử ca ca~~”

 

【Trừng Trừng đến ‘câu cá chấp pháp’ đây!】

 

Nói là phi nhanh, nhưng vì chân nàng thật sự quá ngắn, tốc độ cũng nhanh hơn trưởng thành là bao, nếu Khấu Kỳ Văn đường lộ vẻ do dự dừng trong chốc lát, Giang Ánh Trừng thậm chí còn chắc thể đến nơi khi đối phương tới.

 

Giang Thính Hoài xổm xuống, nữa ôm tiểu gia hỏa mới đặt chân xuống đất lâu lên.

 

“Sao nghĩ đến việc tìm Thái tử ca ca ?” Giang Thính Hoài giả vờ ung dung, tiện miệng trêu chọc, “Trừng Trừng công chúa tôn quý của chúng , từ đến nay từng ở mặt phụ hoàng mà thẳng Thái tử ca ca nàng nha——”

 

“Nói, bậy!” Giang Ánh Trừng trợn tròn mắt, theo bản năng phản bác, “Trừng Trừng mới như thế!”

 

“Ồ?” Giang Thính Hoài quan sát những vật dụng xung quanh thể dùng để che chắn tiểu gia hỏa, dùng khóe mắt liếc phản ứng của Khấu Kỳ Văn, “Vậy, cử một ví dụ thử xem?”

 

Càng , càng vài phần hối hận quyết định .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nham-vai-phao-hoi-vua-xuyen-da-nghe-bao-quan-mang/chuong-272-han-that-la-lieu-minh.html.]

Nơi đây hẻo lánh trống trải, nơi nào để ẩn nấp, vật gì che khuất tầm , ngay cả Liễu Trần cùng đồng bọn mà mang đến Từ Hồ, đều nhảy lên xà nhà cẩn thận ẩn , khiến mới chút tự tin.

 

Vừa nãy tác chiến một cảm thấy nguy hiểm, giờ khắc nhóc con bên cạnh, mới giật nhận nơi đây chẳng chỗ nào khiến hài lòng.

 

Giang Thính Hoài thầm nghiến răng.

 

Xem , chỉ thể đổi kế hoạch đôi chút !

 

Giang Ánh Trừng lập tức cuốn theo, phồng má : “Cứ giơ thì giơ!”

 

Giang Thính Hoài vì tiếng hồn, cúi đầu nhóc con trong lòng.

 

Nhóc con chọc giận đến hai má phồng lên, giống một con chuột hamster ngừng nhét hạnh nhân miệng, khiến liền đưa tay lên chọc hai cái: “Sao ?”

 

“Công chúa Trừng Trừng của chúng nghĩ ?”

 

【Hình như… hình như thật sự là !】

 

Giang Ánh Trừng càng nghĩ càng chột , ánh mắt cũng kìm mà liếc ngang liếc dọc.

 

Giang Thính Hoài phản ứng đáng yêu của nhóc con chọc , hiếm khi thoải mái bật thành tiếng.

 

【A!!】

 

Khi ánh mắt lướt qua một bóng nào đó, cả liền cứng đờ!

 

【Hắn tới gần như từ lúc nào?!!】

 

Đều tại Thái tử ca ca của nàng cứ trêu nàng, hại nàng suýt chút nữa bỏ lỡ quỷ kế của Khấu Kỳ Văn !

 

Thân hình Giang Thính Hoài cũng cứng đờ.

 

Đến !

 

Một đám thanh lưu thể tâm thanh của nhóc con, dùng hết ý chí lực lớn nhất đời , mới kiềm chế phản ứng vô thức của .

 

Thế nhưng sự chú ý tự chủ mà trôi dạt sang đó.

Mèo Dịch Truyện

 

Ngày thường bọn họ vô cùng cẩn trọng, sợ nhóc con gặp nguy hiểm, mà chỉ trong hôm nay, nhóc con liên tiếp gặp hai hiểm cảnh!

 

Đợi khi việc xong xuôi, bọn họ nhất định sẽ phiên đến Chiếu Ngục “thăm hỏi” Khấu Kỳ Văn một phen, để nếm trải thủ đoạn của bọn họ!

 

Khấu Kỳ Văn cẩn thận quan sát phản ứng của các triều thần xung quanh, mục tiêu kiên định bước về phía Thái tử, càng , tốc độ càng nhanh.

 

Trước đó quả thực do dự một lát vì sự xuất hiện của Thập Nhất công chúa.

 

Nhóc con mỗi xuất hiện, đều thể tự nhiên thu hút ánh mắt của đám triều thần, đối với hành động của thì trăm hại mà lợi nào.

 

May mắn , khung cảnh hôm nay thật sự quá đặc biệt, yên quan sát lâu, nhưng thấy ai đầu về góc hẻo lánh .

 

Thời gian eo hẹp, nhiệm vụ nặng nề, cũng chỉ thể nghiến răng mà liều!

 

Khấu Kỳ Văn giả vờ sốt ruột, bước chân vội vã về phía ngoài điện, khi ngang qua góc mà Thái tử và nhóc con đang , chân bỗng trẹo một cái, ngã thẳng về phía hai !

 

“A!!”

 

Khấu Kỳ Văn giãy giụa vung hai tay, ngay khoảnh khắc ngã xuống, chiếc túi thơm treo bên hông Giang Thính Hoài cũng theo động tác của mà rơi xuống!

 

“Hítt ——”

 

Tiếng “rắc” xương khớp trật vang lên giòn tan, sắc mặt Khấu Kỳ Văn bỗng chốc tái nhợt!

 

Khiến Giang Ánh Trừng cũng tự chủ mà “hítt ——” một tiếng theo.

 

【Nghe, vẻ đau lắm…】

 

【Hắn thật sự dám liều mạng đó ——】

 

 

Loading...